Hôm sau lúc rời giường rửa mặt, Ngũ Hòa Lục chặn tôi trong phòng vệ sinh, lại bảo tôi cân nhắc hắn, nói xem hắn thích tôi đến cỡ nào chứ.
Chúa ơi, tôi cảm thấy hắn cười đến là râm đãng, nhưng lại đáng yêu quá chừng.
Làm sao bây giờ? Tan vỡ quá đê.
Tôi giả bộ hung dữ đẩy hắn ra: "Biết rồi, đây không phải đang cân nhắc sao? Trong lúc cân nhắc cậu tốt nhất thành thật một chút, không thì..."
“Không thì thế nào?"
“Không thì cậu cút đi.”
Rồi hắn còn muốn nói gì đó, nhưng bị bạn cùng phòng muốn đi ra WC cắt ngang.
Có hơi tiếc tiếc, một buổi sáng tốt lành nên bắt đầu bằng tán (giao) tỉnh (lưu).
Tôi định bụng kéo dài mấy ngày rồi mới đồng ý Ngũ Hòa Lục, đầu tiên để phạt lúc trước hắn dùng trò đùa thẳng nam với tôi, thứ hai là để thử thách hắn.
Chỉ mấy ngày, làm vậy cũng không chết được đâu nhỉ?
.....
Vấn đề lớn nhất hiện tại của tôi đấy là nên nói rõ với bạn học Tăng như nào, lúc trước cậu ta còn hỏi tôi tôi thích Ngũ Hòa Lục phải không, tôi phủ nhận rất thẳng thừng, cũng nói bản thân không có khả năng thích trai thẳng.
Chủ là bây giờ, hắn cong, hổng có thẳng, hẳn không phải là lừa gạt đâu nhỉ?
Àii, đây có phải là hành vi của trai đểu không nhỉ? Không hiểu nổi, có hơi sợ. Không thì bảo Ngũ Hòa Lục đánh với cậu ta một trận đi, dù sao Ngũ Hòa Lục cũng thắng.
Sẽ... Nhỉ?!
Hôm qua tôi trả lời rất lạnh nhạt, dẫn tới việc cậu ta nghĩ buổi hẹn hò của chúng tôi có vấn đề gì đó, bèn liên tục hỏi tôi tới tấp.
Tôi giải thích mãi cậu ta mới yên lòng.
Vấn đề hẹn hò không lớn, tiếc là cậu có tình địch, và cậu không thắng nổi vị kia.
Đáng chết, ngẫm lại bộ dáng khoe khoang của Ngũ Hòa Lục, tôi lại không muốn toại nguyện hắn.
.....
Đến tối, Ngũ Hòa Lục cầm theo cốc trà sữa bỉ ổi lắc lư trước mặt tôi vù vù.
“Cậu làm gì đó?”
"Theo đuổi cậu nha. Trà sữa khoai môn vị xx mới, đủ thành ý chưa?"
"Cắt, cậu cũng chỉ biết mua trà sữa khoai môn." Tôi khinh bỉ.
"Cậu cũng chỉ thích uống trà sữa khoai môn mà. Hơn nữa cậu còn đang cân nhắc tôi, đương nhiên tôi muốn gãi đúng chỗ ngứa rồi, cũng chẳng thể không làm gì đúng không?"
Tôi trợn mắt trong lòng: Đúng là cậu chẳng làm gì cả, mà khiêu khích tình địch không phải việc tốt đâu.
Chuyện này chọc tôi cười thật luôn, Ngũ Hòa Lục hẹn chơi bóng với người ta, nói gì mà ai thua thì dừng theo đuổi tôi.
Mê hoặc.JPG
Là tôi đang mơ về hồi tiểu học hay là tôi xuyên không trở thành nữ chính Mary Sue?
Tôi bèn ngẫm lại, đúng là mi đã như thế thật?! (Câu này chắc bạn đang tự hỏi mình xuyên không hay trở về hồi tiểu học ý, ngoài ý này ra mình không hiểu còn ý nào khác nữa ấy)
Sau đó bạn học Tăng thua bóng, đến chất vấn tôi vì sao đã không rõ ràng với Ngũ Hòa Lục lại còn mập mờ với cậu ta, cuối cùng giọng điệu quái gở mà chúc chúng tôi hạnh phúc.
Như là không cần tôi phải đi chủ động giải quyết?
Kíu bé, sẽ không phải cậu ta hiểu lầm tôi là Hải Vương đi chứ?
(Hải Vương chỉ trai đểu rắc thính một lúc nhiều người.)
Tôi vẫn còn là chàng nhỏ ngây thơ mà!
Trái lại Ngũ Hòa Lục không hé một lời, không hề tiết lộ hành vi "thông minh" của mình chút nào, chỉ là hai chữ "khoe khoang" viết đến là to trên mặt thôi.
"Tôi quất cậu một trận, cậu có ngừng thích tôi không?"
"Thấy cậu thiếu đánh ấy." Ngũ Hòa Lục như đang suy tư, "Tôi cho cậu quất một trận, còn cậu làm bà xã của tôi!"
Mẹ nó, quả nhiên thiếu đánh.
“Tôi có thể làm bố của cậu!”
"Vậy không được, mẹ tôi không có ý định comeout, ba tôi cũng không. Cậu có thể làm..." Hắn kéo dài giọng, "Con dáu bố tôi. Ha ha ha ha ha."
Đi tìm chết đi!
Dunk.JPG
Ngũ Hòa Lục bị tôi quất đến vắt giò lên cổ chạy, chật vật không tả nổi! (Tôi nghĩ là bản thân mình chẳng có khuynh hướng bạo lực gia đình đâu)
.....
Sau đó bạn học Tăng đến tìm tôi nói xin lỗi, nói lúc ấy đang nổi nóng nên không biết lựa lời nói, rồi cậu ta nói thật sự rất vừa ý tôi bla bla bla...
Vốn chuyện này tôi đuối lý nên khi cậu ta chủ động xin lỗi, tất nhiên tôi phải thân thiện giải thích rõ tình huống và suy nghĩ của bản thân, rồi cũng tỏ vẻ xin lỗi cậu ta luôn.
Cuối cùng cậu ta chân thành chúc chúng tôi hạnh phúc, cứ thế Ngũ Hòa Lục không còn tình địch nữa.