"Đệt! Dọa chết người rồi! Bạch Phong rốt cuộc tới làm gì? A Tu La Chủ khoảng thời gian này có động tĩnh khá lớn, kết giao cùng các đại hệ phái, tới nơi này cũng có thể miễn cưỡng hiểu được. Nhưng mà, Bạch Phong tới dạ tiệc từ thiện, nhất định là có âm mưu lớn!"
"Trời má, tôi muốn trở về nhà..."
...
Đang lúc lòng người còn đang bàng hoàng, Đường Tinh đầy nghênh ngang, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.
Vừa mới ngồi xuống, bên phải đã xuất hiện một bóng người, "Bên này có ai không?"
Âu Dương Lâm mặt đầy ôn nhu, mỉm cười đứng ở nơi đó.
Đường Tinh vừa muốn mở miệng đáp "Có người", đã thấy Sở Diệc Thần đang đứng gần đó thì lập tức lắc đầu, "Không có ai, không có ai, tùy tiện ngồi đi!"
Cơ hội tốt để trêu anh ấy như vậy, cô làm sao có thể bỏ qua...
Sở Diệc Thần nhìn về phương hướng của Đường Tinh một cái, tầm mắt rơi chỗ ngồi mà cô đang ngồi, ngay sau đó trợn tròn mắt nhìn Đường Tinh cùng với Âu Dương Lâm ngồi sát bên nhau.
Đường Tinh nhíu mày, cảm thấy với cá tính của người nào đó, hiện tại nhất định là đang giận tới mức muốn giết người, nhất định là sẽ phát điên lên đi!
Kết quả, một giây kế tiếp, nam nhân trực tiếp đi thẳng về phía nàng, sau đó, thật sự ngồi xuống chỗ mà Đường Tinh đang ngồi.
Đường Tinh: "..."
Vì vậy, hiện tại thứ tự ngồi liền biến thành, Đường Tinh ngồi ở chính giữa, bên phải là Âu Dương Lâm, bên trái là Tu La Chủ.
Tổ hợp này thực sự là… tương đối hoành tráng…
Vì vậy, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía ba người này, toàn bộ đều có chút kinh sợ.
Cơ hồ không có một ai dám đến gần khu vực ba người ngồi.
"Bạch Phong, cô quyên góp gì vậy?"
Bất kỳ khách quý nào xuất hiện đều cần quyên tặng một đồ vật. Đường Tinh bởi vì nhất thời quyết định tham dự nên cũng không hề chuẩn bị, nên để cho Lục Phóng tùy tiện mua đại một chiếc vòng tay ven đường để quyên góp.
"Một chiếc vòng tay." Đường Tinh thuận miệng đáp.
Cặp mắt Âu Dương Lâm nhất thời sáng lên, "Vòng tay? Ha... Coi như táng gia bại sản, tôi cũng nhất định phải đoạt được!"
Mọi người để tỏ lòng thành ý, đều sẽ dùng vật phẩm tương đối có giá trị hoặc có ý nghĩa. Đường Tinh đương nhiên sẽ không thể để lộ là nàng để cho đàn em mua đại ven đường, vì vậy cũng không nói toạc ra.
Rất nhanh, buổi đấu giá chính thức bắt đầu, vật phẩm quyên tặng dần dần được đấu giá.
Đồ vật mọi người quyên tặng muôn hình vạn trạng, có đồ trang sức, châu báu, cũng có những người nổi tiếng quyên tặng quần áo mà mình từng mặc vào một dịp đặc biệt có ý nghĩa nào đó, hoặc cũng có thể là bút máy, vũ khí đã từng dùng qua.
Trước mắt, tối nay có hai đại bảo vật áp trục tương đối “hot”.
Thứ nhất là một chiếc ly cửu long do Thẩm gia chủ quyên tặng, giá trị của bản thân nó đã cao vô cùng, là bảo vật khó gặp. Người đấu giá không chỉ có thể vừa làm từ thiện, mà còn có thể có được bảo vật quý báu này, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện, tuyệt đối không thua thiệt.
Thứ hai là một chiếc thẻ nhớ do Âu Dương Lâm quyên tặng. Tuy mọi người không hiểu anh ta quyên tặng chiếc thẻ nhớ này làm gì nhưng vẫn có kha khá người muốn mua cho thỏa lòng tò mò. Duy chỉ có Đường Tinh là biết, chiếc thẻ nhớ kia chính là chiếc thẻ nhớ mà Âu Dương Lâm đoạt được trong tay cô. Chính vì vậy, hôm nay nàng táng gia bại sản cũng phải đọat lại nó.
Buổi đấu giá được tiến hành náo náo nhiệt nhiệt. Tầm mắt của Lục Phóng đứng ngay sát ở phía sau, một khắc cũng không rời khỏi người Đường Tinh, rất sợ nàng gây sự.
Cầu trời cầu phật cho con nhỏ này tối nay yên phận một chút a.