Cô cởi quần áo định tắm, nhưng khi mở vòi ra thì mặt mày nhăn nhó: KHÔNG CÓ NƯỚC
Quân khăn quanh thân, Trác Nhiên mở cửa ra nhìn Mạc Quân Thần cũng đang nhăn nhó khó chịu vì kiềm chế,'' Nước bị khóa rồi, tôi khó chịu........''
Cô còn chưa nói xong, anh đã ôm chặt cô hôn xuống, nụ hôn của anh bá đạo chiếm giữ, nụ hôn triền miên như hơi men khiến đầu óc cô lập tức bay lên không trung.
Ánh đèn mờ nhạt từ bên ngoài cửa sổ hắt vào, tấm rèm mỏng đung đưa như ngại ngùng cho cảnh xuân bên trong phòng.
Mạc Quân Thần hai tay bận rộn, một tay chu du khắp thân thể Trác Nhiên, một tay giật chiếc khắn tắm quấn quanh người cô. Trác Nhiên như say trong mem tình chỉ nhẹ nhàng đáp trả hương vị ngọt ngào, đối với cô thực sự lạ lẫm.
Thân thể Trác Nhiên được đặt trên chiếc giường lớn, Mạc Quân Thần nhanh chóng nằm đè lên, quần áo trên người anh cũng đã được cởi hết, ánh đèn vàng chiếu lên hai thân thể trần trụi quân quýt không ngừng.
Hôn dọc từ môi xuống cổ, hai tay anh mơn man đôi bồng đảo mềm mại, tựa như chỉ cần chạm mạnh là có thể vỡ vụn.
''Gọi tên tôi.'' Anh cắn cắn vành tai cô, lại vô tình liếm liếm, giọng nói đầy mê hoặc.
Trong cơn mê tình, cô chỉ biết mơ hồ nhìn người trước mặt, thật đẹp trai, thật cuốn hút:'' Quân Thần, ừm.''
Tiếng rên khẽ của cô tạo khoái cảm cho anh, anh bắt đầu di chuyển xuống dưới, đôi môi cắn mút lên từng nấc da thịt cô, để lại dấu vết mờ nhạt hồng hồng. Trác Nhiên cả người mềm nhũn mặc cho anh đang càn quấy khắp thân thể mình, hai mắt nhìn anh mê đắm, hai tay khẽ vòng qua eo anh vuốt ve.