Mạc Quân Thần mời bác sĩ tâm lý nổi tiếng nhất phía bắc đến khám bệnh cho cô. Bệnh tình của cô dạo này như càng nặng, đến bác sĩ nam muốn kiểm tra bệnh cũng phải tiêm thuốc an thần cho cô.
Ngày ngày nhìn qua qua tấm kính phòng bệnh, dáng vẻ thơ thẩn ngồi trên giường bệnh ấy, anh thật không chịu nổi.
Bác sĩ tâm lí tên Vương Sùng Quân, trợ lí tên lâm Nhã, vì được kể về bệnh của cô nên anh ta mang theo trợ lí để dễ tiếp cận với bệnh nhân.
Vương Sùng Quân khẽ cười:'' Anh đừng quá lo lắng, bệnh nhân bệnh không quá nặng vẫn có thể chưa được.''
Trợ lí bện cạnh anh mở bệnh án của Trác Nhiên ra, nói:'' Cô ấy là vợ anh? Gần đây lại xảy ra chuyện bắt cóc? Mạc Tổng, trước kia anh có phải đối xử với cô ấy rất tệ bạc không?''
''Lâm Nhã!'' Vương Sùng Ân nhắc cô.
Lâm Nhã phớt lờ anh ta, quay ra nói tiếp,'' Bây giờ mấy người có tiền hay chơi trò mèo vờn chuột, đối xử tệ bạc khiến người ta đau khổ, tâm lý bất ổn rồi lại muốn tìm bác sĩ cho họ, mong muốn tiếp tục vờn con mồi.''
Mạc Quân Thần nhếch môi,'' Vợ tôi, không phải con mồi.''
''Lâm Nhã, em có ảnh hưởng tâm lý à? Hay đã từng trải qua.'' Vương Sùng Ân nhăn mặt quay ra.
''Sùng Ân, anh có sở thích biến thái ấy à?''
Mac Quân Thần đứng dậy ra ngoài, càng ngày anh càng tò mò với quá khứ của cô rồi. Anh nhấc điện thoại, ấn một dãy số:'' A lô, điều tra lại thông tin của Hy cho tôi, càng nhanh càng tốt.''
''Dương Khiết? Nói.'' Mạc Quân Thần đứng bên ngoài phòng bệnh, nhìn chăm chú vào người trong phòng, điện thoại reo, anh nhấc máy.
''Lục Khải Chính không hề có bất kì một dấu vết nào, chắc chắn có người phía sau. Mà tài liệu về Nghiêm Triết trước đó cậu cung cấp vẫn chưa đủ để kết tội hắn. Cục trưởng hình như đang cấu kết với hắn nên ông ta rất trì hoãn vụ việc này. Tôi e rằng, có quan hệ.''
''Hừ, bên Mạc Thị cũng đang lục đục, mấy dự án lớn đều bị Nghiêm Thị tranh giành.Hắn ra tay rồi.'' Mạc Quân Thần nhếch môi, Nghiêm Triết, anh chờ.