Hiểu Linh Hy đang pha cà phê thì nhận được cuộc gọi từ công ti tuyển dụng nói rằng cô đã trúng tuyển. Điều này không làm cô vui mừng lắm, bởi cô nghi ngờ Trác Nhiên có dính líu đến vụ này. Hiểu Linh Hy biết Trác Nhiên muốn giúp cô, nhưng cô thật sự không muốn liên quan gì đến quá khứ nữa.
Đang suy nghĩ, đột nhiên lại có số lạ gọi đến, cảm giác cho biết cuộc gọi này không có gì tốt cả.
""A lô.""
Đầu dây bên kia hốt hoảng:"" Cô là Mạn Tiểu Tâm có đúng không? Cô mau chóng đến bệnh viện số 6 phố S phòng 108 nhanh, người nhà cô bị ngã xe này.""
Cái gì?
"" Anh nói rõ ra, là ai mới được chứ?"" Hiểu Linh Hy hơi sợ, ngộ nhỡ bị lừa thì phải làm sao, người đó nói không rõ ràng nữa.
"" Tôi thấy người đàn ông này bị đâm xe, trước đó chuẩn bị gọi điện cho cô nên máy vẫn mở. Cô nhanh chóng đến đi.""
""Được.""
Khoác tạm áo, Hiểu Linh Hy vội vã đi đến bệnh viện, tim cứ như nhảy ra khỏi lồng ngực. Chẳng lẽ là bố sao?
""Taxi, mau chở tôi đến bệnh viện số 6 phố S.""
~~~~
"" Mặc Thành? Tại sao lại là anh ta?""
Vào phòng bệnh, Hiểu Linh Hy bỗng nhiên bực mình, cuối cùng lại là Mặc Thành, hắn và cô chẳng có bất kì quan hệ nào cả. Mà hắn còn định gọi cho cô làm cái gì?
""Tiểu Tâm.... Tiểu Tâm...""
Người trên giường bỗng nhiên thều thào gọi, trán nhăn lại thành đường.
Bất giác, Hiểu Linh Hy rùng mình. Đừng nói với cô rằng người Mặc Thành thích chính là Mạn Tiểu Tâm.
Khi trước cô có tìm được một bức thư dưới gầm giường, nội dung là một bức thư tỏ tình nhưng lại không đề tên người gửi. Vấn đề là chữ viết đó giống hết chữ mà Mặc Thành viết vào tấm sec.
Không được, điều đó không thể xảy ra, cô không thể để mọi chuyện thêm rối, nhất định không thể.