Năm thứ năm Võ Đức, bởi Lý Ngôn Khánh hoàn toàn bình định Lĩnh Nam, Bùi
Thúy Vân được phong là tiếu quốc phu nhân. Mà Trưởng Tôn Vô Cấu được
phong là Ngu quốc phu nhân, có thể nói là nhất phẩm phu nhân. Tuy nhiên
trong phủ hai người vẫn lui tới thường xuyên như trước, không hề có biểu hiện ngang ngược kiêu ngạo. Dù là Bùi Thúy Vân hay Trưởng Tôn Vô Cấu
cũng không có loại tính tình này.
Bùi Thúy Vân giỏi thi thư lễ
nhạc, mà Trưởng Tôn Vô Cấu lại trời sinh ngây thơ, chịu ảnh hưởng của
mẫu thân là Cao phu nhân, cư xử vô cùng nhân hâu. Vô Kỵ và Hiếu Hòa Công sau khi cúi người tiễn hai vị nữ tử xong liền ngồi xuống.
Trưởng Tôn Vô Kỵ lúc này mới hiểu tại sao hộ vệ trong phủ lại có lẫn người
khác, tất cả đều là Kỳ Lân vệ được bí mật mang theo, tâm lý lại càng
kích động.
Hắn mơ hồ nhận thấy Lý Ngôn Khánh có lực lượng cường đại không muốn người khác biết.
Mà lực lượng này do Lý Ngôn Khánh nắm giữ, hình như chưa bao giờ thể hiện thực lực.
Hiện tại Sài Hiếu Hòa mang theo lực lượng này xuất hiện rồi, cũng là tín
hiệu Lý Ngôn Khánh chuẩn bị hành động. Trong lòng Trưởng Tôn Vô Kỵ làm
sao không kích động cho được? Mấy năm qua hắn một mực yên lặng chờ đợi,
chính vì đến ngày hôm nay. Hiện giờ ngày này đã sắp tới...
- Vương gia, chuẩn bị khi nào hành động?
Sài Hiếu Hòa mỉm cười, nhìn quanh một chút mới nói khẽ:
- Vương gia đã hành động rồi, nhưng bên ngoài vẫn thông báo là đang chuẩn bị.
- Hả?
- Vương gia đã bí mật rời khỏi Lĩnh Nam rồi, đi tới Tô châu và Giang
Đông trước, sau đó tới Tương Châu hội hợp với Đạo Huyền Vương gia. Trước đó hành tung của người sẽ không công khai!
Trưởng Tôn Vô Kỵ không nhịn được mà cả kinh nói:
- Nhưng khâm sai...
Chưa nói hết hắn tựa hồ như đã kịp phản ứng, nhẹ nhàng gật đầu.
Trưởng Tôn Thuận Đức vốn là người nhà. Lý Ngôn Khánh tương lai sẽ quyết định
Trưởng tôn gia, Trưởng Tôn Thuận Đức tất nhiên sẽ biết phải làm thế nào.
Mà Bùi Thế Củ lại càng là nhân vật biết tính toán sâu xa. Bốn họ ở Hà Đông có quan hệ rất nhiều với Lý Ngôn Khánh. Trước không nói tới một tầng
quan hệ là Bùi Thúy Vân, năm đó nữ nhi Bùi Thục Anh của Bùi Thế Củ cũng
đã thương yêu Lý Ngôn Khánh. Mà dưới tình hình Bùi gia tương đối xuống
dốc như hôm này, Bùi Thế Củ tất nhiên phải biết làm thế nào cho tốt. Về
phần những người trong đội ngũ khâm sai khác thì Trưởng Tôn Vô Kỵ cũng
không để ý lắm.
Nếu Bùi Thế Củ và Trưởng Tôn Thuận Đức quyết ý
phối hợp với Lý Ngôn Khánh thì cả đội ngũ khâm sai này còn có thể gây
sóng gió gì chứ? Sợ rằng lúc này bên trong đó đa có người của Lý Ngôn
Khánh thay thế rồi. Sài Hiếu Hòa cười cười, cũng không giải thích gì
thêm. Hắn lấy trong ngực ra một ống trúc dán kín đưa cho Trưởng Tôn Vô
Kỵ.
- Vương gia ra lệnh, công tử sau khi tới thì cứ theo kế hoạch mà hành động. Đến lúc đó lão phu sẽ ra lệnh cho Kỳ Lân vệ toàn lực phối hợp.
Vương gia còn nói, càng là lúc này càng phải thật cẩn
thận... Trường An hôm nay đã chuẩn bị nổi gió mưa, tất cả mọi người đều
xoa tay chuẩn bị, cho nên ngàn vạn lần không được khinh thường.
Trưởng Tôn Vô Kỵ nhíu mày, mở ống trúc ra. Hắn chăm chú phi thường đọc nội dung trong đó, không khỏi giật mình hít sâu một hơi.
- Hiếu Hòa Công, quả thực là như vậy sao?
- Vương gia làm việc rất cẩn thận. Nếu hắn đã sắp đặt như vậy thì ngươi
và ta chỉ cần y kế hành sự... Tính thời gian sợ là sẽ trong năm nay
thôi!
Trưởng Tôn Vô Kỵ trầm ngâm chốc lát rồi ném thư trong tay vào chậu lửa.
Bức thư hóa thành một đám lửa. Trưởng Tôn Vô Kỵ nhìn vào đó, trong lòng
cũng úy kỵ vài phần. Nếu đúng như vậy thì Dưỡng Chân ngươi tính toán có
thể nói là không bỏ sót gì rồi... Năm Võ Đức thứ tám, gió thu se lạnh,
vạn vật tiêu điều. Vẻ mặt Lý Thế Dân đau thương đi ra từ phủ công chúa,
hai mắt hơi đỏ. Bệnh tình của Bình Dương công chúa ngày càng nặng, xem
ra không thể sống được bao lâu nữa... Cho dù là danh y của thái y viện
cũng không thể tìm ra được đáp án. Mà người duy nhất có khả năng chữa
cho Bình Dương công chúa khỏe lại là Thánh Đồng Tôn Tư Mạc vào năm Võ
Đức thứ bảy đã rời khỏi núi Nga Mi, đi đâu không rõ... Theo người trên
núi nói thì Tôn Tư Mạc cùng một người tên là Triệu Hi Tiếu rời đi, chuẩn bị đi tới các nơi núi sông nổi tiếng, tìm kiếm tiên nhân giới ngoại,
cầu đạo thành tiên. Nhưng đi nơi nào thì lại không ai biết. Lý Thế Dân
cảm thấy thái độ của chị hắn đối với hắn không còn thân thiết như trước, lại còn có vẻ bài xích.
Nguyên nhân chắc là vì việc Dương Văn
Kiền làm loạn năm đó. Mặc dù tuyên bố với bên ngoài là loạn Dương Văn
Kiền không liên quan tới Thái tử nhưng với khả năng của Bình Dương công
chúa thì sao không thể suy đoán ra việc này có liên quan tới Lý Thế Dân
chứ? Lý Kiến Thành là huynh trưởng, Lý Thế Dân lại là đệ đệ.
Cùng một mẹ sinh ra, dù sao Bình Dương công chúa cũng yêu thích Lý Thế Dân
một chút. Nhưng đối với chuyện huynh đệ tương tàn này, sợ là nàng cũng
không có sự lựa chọn.
Lòng bàn tay cũng là thịt, lưng bàn tay
cũng là thịt. Một người là ca ca, người người là đệ đệ khiến Bình Dương
công chúa không biết phải lựa chọn thế nào?
Lại thêm Sài Thiệu
luôn đóng ở bên ngoài, không chịu về Trường An. Mà tâm phúc nhất của
Bình Dương công chúa là Mao Tiểu Tám bị gièm pha là giết cha, trốn khỏi
Trường An, ở đâu không rõ. Điều này khiến Bình Dương công chúa cảm thấy
buồn bực trong lòng, khó có thể giải tỏa. Chuyện của Mao Tiểu Tám phát
sinh vào năm Võ Đức thứ năm. Thật ra cũng là rất ngẫu nhiên, Mao Tiểu
Tám gặp được đại tỉ tại Tây thị.
Lúc ấy đại tỷ của Mao Tiểu Tám
cũng được coi là người hiển quý. Trượng phu của nàng là Hà Phan Nhân,
vốn khởi sự từ Bình Dương công chúa mà có được chức tước, hôm nay lại
tổng quản Lan châu, trong thành Trường An cũng rất có thân phận. Chẳng
qua đại tỷ không ngờ Mao Tiểu Niệm lại trở thành thiếp thất của Hà Nam
Vương. Có lẽ về thân phận không thể so được với mình nhưng về địa vị mà
nói thì lại hơn tới mười vạn tám ngàn dặm. Đại tỷ và Mao Tiểu Niệm gặp
nhau, tất nhiên khóc lóc kể lể một hồi.
Trong lúc đó hai người
lại nói qua rất nhiều chuyện. Đại tỷ thế mới biết năm đó nàng theo Hà
Phan Nhân đi tới Tây Vực, trong nhà phát sinh đủ mọi chuyện. Đặc biệt
khi nàng biết tin cha mẹ chết trong tay Mao Tiểu Tám thì đột nhiên giận
dữ.
Tỷ muội hai người không để ý làm náo loạn cả tới phủ công
chúa. Bình Dương công chúa thế mới biết đủ mọi chuyện năm đó Mao Tiểu
Tám làm. Vốn hai chị em Mao Tiểu Niệm muốn giết luôn Mao Tiểu Tám.