Soán Đường

Quyển 8 - Chương 17: Tương kế tựu kế



Mạch Tử Trọng rút trường đao ra nghiêm nghị hét lớn.

Quân tốt của Cửu Sơn trại cũng không có ý muốn động tay chân nhưng mà Mạch Tử Trọng ở cửu sơn trại uy vọng rất cao, lại thương lính như con mình cho nên cho dù có người muốn xông ra nhưng nhìn thấy Mạch Tử Trọng oai phong lầm lẫm sát khí đằng đằng đều thu hồi bước chân.

Cũng có quân tốt thông minh nhìn ra ẩn tình bên trong.

Bọn họ vội vàng mang người lui về phía sau trong nháy mắt những đám quân tốt tự xưng là quân tốt Ky Sơn phủ đã Phí Thanh Nô vây vào bên trong.

Phí Thanh Nô có thể làm Dũng Tướng Lang Tướng dĩ nhiên thân thủ không hề kém.

Song chùy của hắn cao thấp tung bay, vù vù tràn ngập tiếng gió, hán tử mặt đen thấy tình huống không ổn muốn mở một con đường máu không ngờ bị Phí Thanh Nô gắt gao cuốn lấy không có cách nào thoát thân, vây quân tốt Mạch gia thiết vệ vào chính giữa chém giết cho máu chảy thành sông.

Mắt nhìn thấy những người bên cạnh càng ngày càng ít, hán tử mặt đen càng trở nên nóng nảy.

- Người nào cản ta phải chết.

Trường đao của hắn tung bay, ầm ầm ầm liên tiếp ba đao bức Phí Thanh Nô lùi về phía sau.

Thừa dịp Phí Thanh Nô còn trốn tránh, hán tử mặt đen nhảy ra khỏi vòng tròn quay đầu bước đi, nhưng đúng lúc này ở bên ngoài truyền tới một tiếng quát khẽ:

- Bắn tên.

Trong chốc lát hơn trăm mũi tên gào thét bắn tới.

Từng luồng hàn quang ở trong bóng đêm bắn ra lộ ra một khí tức u lãnh.

Hán tử mặt đen chưa có phản ứng thì đã bị bắn thành giống như là một con nhím, doanh tốt ở bên trong liền hít sâu một hơi.

- Cửu sơn huynh đệ, cùng hô với ta, giết Lý Ngôn Khánh phá Hắc Thạch quan.

Mạch Tử Trọng đột nhiên hạ lệnh, đám quân tốt ở Cửu Sơn cũng không biết thế nào tuy nhiên quân lệnh như sơn bọn họ không dám lãnh đạm, mấy người thông minh lập tức cao giọng la lên:

- Giết Lý Ngôn Khánh, phá Hắc Thạch quan.

Có mấy tên gia hỏa cơ linh không ngừng vung binh khí trong tay va chạm thành tiếng trên không trung.

Đỗ Như Hối cùng với Tô Bao cất bước đi vào trong quân doanh.

Mạch Tử Trọng bước lên phía trước ba người đột nhiên nở ra một nụ cười.

- Lý lang quân đã chuẩn bị xong chưa?

- Yên tâm nếu như Tần Quỳnh xuất hiện thì nhất định hắn phải bỏ mạng tại Hắc Thạch quan.

Đúng lúc quân doanh rối loạn thì có một đạo binh mã xuất hiện ở dưới Hắc Thạch quan.

Ước chừng có hai trăm người, trong đó có ba người vạm vỡ, chỉ thấy ba người đột nhiên dừng bước đầu ngẩng lên trên thành nhìn thoáng qua.

- Đại Bưu, ngươi mang theo năm mươi người leo lên trên thành châm lửa.

- Bạch Xã cùng với ta phụ trách mở cửa thành, chỉ cần chúng ta có thể chống đỡ một thời gian là binh mã của Tần tướng quân sẽ tới, khi đó chúng ta đã lập được công lớn.

- Ca ca nói không sai, chúng ta chỉ cần duy trì tới khi Tần tướng quân tới là được.

Nam tử cao nhất gật nhẹ đầu.

Hắn gỡ từ túi đằng sau ra hai cây thương nặng trịch đen sì xuống, ước chừng dài tới năm thước.

Hai người còn lại thì mang khoảng hai trăm người đánh về phía cổng thành Hắc Thạch quan, ở trên thành lâu chỉ cần đốt lửa báo động thì ngay cả Củng huyện cũng nhìn thấy.

Nhìn thấy ở trên đó có bốn năm quân tốt canh cổng, hai người hét lớn một tiếng, vung tay chém xuống không ngờ những quân tốt kia ngay cả phản kháng cũng không cá, ngã bịch xuống đất, cả hai cảm thấy có gì đó không đúng, chợt thấy ở trên thành lâu ánh lửa tràn ngập tiếng binh khí vang lên.

Hắn đưa mắt nhìn lại thì thấy có bốn chiếc bù nhìn đã bị tàn phá, trên mặt đất ngập tràn rợm rạ.

Không tốt bị lừa rồi.

Hai tên đại hán muốn quay đầu rời khỏi.

Chợt nghe một tiếng chiêng vang vọng truyền đến.

- Bằng hữu đã đến rồi thì chớ đi.

Thanh âm kia cũng không dùng sức nhưng lại như sấm rền truyền vào lỗ tai của mỗi người vậy.

Trong chốc lát bốn phía của cửa thành tiếng kêu nổi lên bốn phía.

Mấy trăm tên quân tốt từ phòng xá lao ra, nguyên một đám trong tay cầm thương.

Ở trên đường một đại hán cầm trong tay hai lưỡi búa to, như hung thần ác sát.

Hắn cười hắc hắc nói:

- Bọn sâu bọ các ngươi mà cũng dám tới đây sao?

- Nói thật cho các ngươi biết lúc các ngươi vừa xuất hiện thì công tử nhà ta đã phát hiện ra sơ hở tuy nhiên vẫn chờ đợi để các ngươi hiện nguyên hình.

- Mau buông binh khí xuống hai tay ôm đầu lập tức đầu hàng, nếu nói một chữ không gia gia ta sẽ vung búa lấy mạng chó của các ngươi.

Hai tên đầu lĩnh nhìn nhau lộ vẻ sợ hãi.

Tuy nhiên sau đó bọn họ nhanh chóng trấn tĩnh lại rồi la lớn:

- Các huynh đệ xông lên cho ta, lửa đãn nhen lên chỉ cần Tần phiêu kỵ tới là chúng ta sẽ chiến thắng.

- Cho các ngươi đường sống mà hết lần này tới lần khác các ngươi tìm cái chết.

Đại hán mặt đen giơ cây búa lên ném ra bên ngoài.

Một tên đầu lĩnh vung đao tiến đón nghiêm nghị quát:

- Đại ca phá cửa thành.

Hắn một tay cầm thuẫn một tay cầm đao, cây búa bay tới chạm vào thuẫn tạo thành một tiếng trầm đục mộc thuẫn đã vỡ nát.

Đại hán mặt đen vung tay cây búa lớn lại quay trở lại.

Hóa ra ở cán búa đã buộc một sợi dây xích chỉ thấy đại hán mặt đen vung người đứng dậy, thân hình cao lớn, cất bước thu búa cơ hồ chỉ trong tích tắc.

- Nhớ kỹ tên của gia gia, Hùng Khoát Hải dưới trướng của Huỳnh Dương Lý vô địch.

- Thu búa xong Hùng Khoát Hải không hề đình trệ thân thể thuận thế bay lên trên trời, song phủ giơ cao một chiêu lực bổ hoa sơn chém tới hai người kia, vốn hai bên cách nhau bảy tám thước nhưng thoáng chốc Hùng Khoát Hải đã tới bên cạnh.

Song phủ mang theo một luồng gió rít gào phóng xuống.

Tên đầu lĩnh kia đã không cách nào trốn tránh được, hai tay nâng đao lên chống lại.

Tuy nhiên hắn không nghĩ rằng lực lượng của Hùng Khoát Hải kinh người cỡ nào, Hùng Khoát Hải vốn đã trời sinh thần lực sau đó ở núi Nga Mi còn được Tôn Tư Mạc truyền thụ Hỗn Nguyên cầu, lúc này đã luyện đến trạng thái lô hỏa thuần thanh.

Lô hỏa thuần thanhtương truyền Đạo gia luyện đan, nhìn vào lò, thấy ngọn lửa lê màu xanh, coi là đã thành công,ví với sự thành thục của học vấn, kĩ thuật..)

Một búa này cơ hồ đã dùng tới toàn lực.

Ầm một tiếng trường đao vỡ vụn, song phủ đã chém đứt tên đầu lĩnh kia thành hai nửa, máu và óc của hắn phun tung tóe bắn lên trên mặt của Hùng Khoát Hải, mang đến tướng mạo hung thần ác sát khiến cho người ta phải hãi hùng khiếp vía.

- Bạch Xã.

Một tên đầu lĩnh khác thấy vậy liền đánh tới Hùng Khoát Hải.

Hắn và người kia vốn là hai huynh đệ, một tên tên là Điền Hắc Xã một tên tên là Điền Bạch Xã, vì trốn tránh đi lính cho nên chạy tới đầu quân cho Lý Mật.

Bọn họ lần này thi hành kế hoạch nhưng không ngờ rằng Bạch Xã lại chết dưới búa của Hùng Khoát Hải.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.