Soán Đường

Quyển 8 - Chương 8: Bùi tịch



Lý Thế Dân mấy lần thám thính ý của Lý Uyên đều bị Lý Uyên quát mắng.

Tuy nhiên căn cứ theo sự phân tích của một số bằng hữu thì Lý Uyên làm vậy chỉ sợ sớm đã có sắp xếp. Lý Thế Dân hiện tạ muốn nuôi dưỡng thân thế cho Lý Uyên đợi thời cơ chín muồi Lý Uyên có hành động Lý Thế Dân sẽ hưởng ứng, hiện tại Lý Thế Dân trù tính rằng sẽ thỉnh cầu Vương thị viện trợ nhưng thăm dò qua Lý Uyên ba lượt, Lý Uyên vẫn thờ ơ như trước.

Điều này khiến cho Lý Thế Dân không khỏi nghi hoặc.

- Tam lang, đệ nói xem phụ thân rốt cuộc có chủ ý gì.

Lý Thế Dân và Lý Huyền Phách quan hệ vô cùng tốt.

Vốn dựa theo quỹ đạo phát triển của lịch sử thì Lý Huyền Phách hiện tại đã sớm đi đời nhà ma rồi không ngờ Lý Ngôn Khánh xuất hiện, cứu vãn tính mạng của hắn, hôm nay Lý Huyền Phách đã tròn mười bảy tuổi, thân hình vẫn đơn bạc gầy yếu nhưng thân mang tuyệt kỹ, thần lực ghê gớm.

Hắn gãi gãi đầu ngu ngơ cười cười:

- Nhị ca nghĩ mãi mà không ra, đệ làm sao có thể nghĩ ra?

- Tuy nhiên nhị ca cũng không cần quá để ý năm ngoái huynh không phải quen được Vương bạch ngưu Vương tiên sinh sao? Hắn túc trí đa mưu hẳn là giải thích được chỗ khó hiểu của nhị ca.

Vương bạch ngưu, chính là Vương Thông mười mấy năm trước bị Lý Ngôn Khánh đánh bại trốn vào trong núi Bạch Ngưu ở Long Môn.

Vương Thông sau khi bế quan bị thiên hạ đùa giỡn gọi hắn là Vương Thông.

Vương Thông sau khi nghe được không hề tức giận mà còn cười cười.

Lý Ngôn Khánh tuyệt đối không ngờ lần đả kích đó tới Vương Thông đã mang tới ảnh hưởng cực lớn, hắn sau đó đóng cửa khổ đọc mười năm, vào năm Đại Nghiệp thứ mười, hắn được Vương thị tộc nhân đưa tới Thái Nguyên nhận chức Hộ Tào tòng quân, cùng với Lý Thế Dân kết giao.

Mà trong lịch sử, Vương Thông lúc này đã ốm chết từ lâu.

Lý Thế Dân nghe được thì nở ra một nụ cười:

- Như vậy rất tốt ta muốn đi tìm hắn.

Ở trong đình viện bên bờ sông, Bùi Tịch pha trà cùng với Lý Uyên và Lý Hiếu Cơ sóng vai mà đứng.

Lý Hiếu Cơ đã xem xong thư, hắn hít sâu một hơi trên khuôn mặt tràn ngập vẻ kiêu ngạo, hắn nhìn Lý Uyên rồi nhẹ giọng hỏi:

- Quốc công muốn thế nào?

Lý Uyên cười cười:

- Nói thật ta không ngờ Ngọc oa nhi lại phát triển như vậy.

- Chuyên này ta đã có quyết định, Thái Nguyên Vương thị muốn ta ra mặt nói tốt, nhị lang nói không sai, chúng ta dựa theo đó mà thành toàn cho Ngọc oa nhi, lần này không chỉ Vương Thế Sung có chỗ dựa là Vương thị tộc nhân ở sau lưng.

- Lão Cửu, Ngọc oa nhi ở Huỳnh Dương khốn khổ chèo chống ta thật không đành lòng, cho dù ta không cách nào giúp cũng phải tỏ vẻ.

Toàn bộ Lý gia người biết quan hệ giữa Lý Ngôn Khánh và Lý Hiếu Cơ không nhiều.

Ngoại trừ Lý Uyên chỉ có vài ba người mà thôi, trong đó Đậu phu nhân đã qua đời những người khác cũng chỉ được biết một chút ẩn tình, kể cả Lý Thế Dân và Lý Kiến Thành cũng biết Lý Uyên ở Huỳnh Dương mai phục một quân cờ, nhưng đến tột cùng là quân cờ nào, Lý Uyên cũng chưa bao giờ thổ lộ cho bọn họ biết, chuyện này càng ít người biết thì càng tốt.

Lý Hiếu Cơ vuốt vuốt mũi:

- Quốc công muốn giúp hắn thế nào?

- Ta suy nghĩ thật lâu.... nhị ca sau khi chết bệnh, Đạo Huyền vẫn ở lại Sóc Phương tuy có lão Đậu ca trông năm nhưng cuối cùng vẫn là ăn nhờ ở đậu không phải là chuyện lâu dài, hiện tại Đạo Huyền đã mười hai tuổi, có thể đi lịch lãm rèn luyện một phen, ta nghe nói Ngọc oa nhi mời Từ Văn Viễn tọa trấn Kỳ Lân quán cho nên ta muốn để Đạo Huyền tiến tới Huỳnh Dương.

- Tình huống của ta hiện tại vô cùng nhạy cảm, Ngọc oa nhi nếu như liên hệ với ta thì chỉ sợ bị người khác nhìn ra sơ hở.

Nhưng nếu như không có liên hệ thì không cách nào chúng ta hiểu rõ tình huống ở Huỳnh Dương được, không trợ giúp đầy đủ được.

Đạo Huyền tuổi vẫn còn nhỏ, lấy danh nghĩa học tập mà tiến về Củng huyện cũng không khiến người khác chú ý, lão Cửu ngươi thấy sắp xếp này thế nào?

Sắp xếp này dĩ nhiên là thỏa đáng.

Lý Hiếu Cơ tuy ngoài mặt không có biểu hiện gì nhưng trong lòng vui mừng không thôi.

Lý Uyên sắp xếp như vậy cũng đại biểu cho đồng ý địa vị của Lý Ngôn Khánh ở Lý gia, quy tông nhận tổ là một chuyện được tán thành hay không là một chuyện khác ví dụ như là Lý gia, ở bên trong cũng phân biệt rất nhiều, nếu không tại sao phụ thân của Lý Uyên có bảy người con trai tại sao chỉ có Lý Uyên được kế thừa tước vị, Lý Uyên huynh đệ không ít nhưng người được Lý Uyên trọng dụng có bao nhiêu?

Địa vị của Lý Đạo Huyền ở Lý gia không thấp tuổi tác không lớn, nhưng rất được Lý Uyên coi trọng.

Hiện tại một người như vậy được phái tới Củng huyện hành động làm sứ giả liên lạc cho thấy Lý Uyên càng ngày càng coi trọng Lý Ngôn Khánh.

Từ chuyện này cho thấy, Lý Ngôn Khánh chính thức đã đi vào giai tầng hạch tâm của Lý gia.

Lý Hiếu Cơ nói:

- Đạo Huyền thông minh, cử chỉ nho nhã, có tài ứng biến đúng là một lựa chọn phù hợp, tuy nhiên tuổi tác của Đạo Huyền vẫn còn nhỏ, chỉ sợ không đảm đương được trách nhiệm, hơn nữa tình huống ở Huỳnh Dương hiện tại phức tạp, Ngôn Khánh thông minh nhưng chưa khống chế được toàn bộ cục diện, vạn nhất như có chuyện gì ảnh hưởng tới tính mạng của Đạo Huyền thì chẳng phải là có lỗi với cả nhà nhị ca sao? Cho nên Đạo Huyền tới Huỳnh Dương đệ không có ý kiến nhưng cần phải có một người lão luyện thành thục, lại giỏi nhìn mặt nói chuyện ở bên cạnh hiệp trợ thì tốt hơn.

Lý Uyên sau khi nghe xong cũng liên tục gật đầu, cho rằng Lý Hiếu Cơ nói có đạo lý.

Thế nhưng mà phái người nào đi đây?

Lý Uyên không khỏi do dự, dưới tay của hắn có vô số người, nhưng mà người phù hợp thì không nhiều Ôn Đại Nhã tam huynh đệ đều có tài kinh vĩ nhưng muốn cho bọn họ xuất mã thì tất nhiên sẽ khiến cho người khác hoài nghi, dù sao sanh khí của họ cũng không nhỏ.

Lý Uyên ngẩng đầu lên hỏi:

- Lão Cửu cho rằng người nào thì thích hợp?

- Chuyện này đệ nhất thời cũng không nghĩ ra được.

- Quốc công, Cửu lang, trà đã pha.

Ở trong lương đình, Bùi Tịch lớn tiếng nói.

Lý Uyên cùng với Lý Hiếu Cơ cùng nhau cười cười bước vào trong đình.

Bùi Tịch đem chén trà nhỏ đẩy tới trước mặt hai người:

- Sao vậy có chuyện khó xử sao?

Lý Uyên uống trà rồi trầm giọng nói:

- Ta muốn đưa Đạo Huyền tiến về Củng huyện học ở trong Kỳ Lân quán nhưng không biết phái ai đi theo.

Bùi Tịch ở chỗ này dĩ nhiên là tâm phúc của Lý Uyên.

Lý Uyên mặc dù không nói ra sự tồn tại của Lý Ngôn Khánh nhưng Bùi Tịch vẫn có thể đoán ra, Lý Đạo Huyền tiến về Huỳnh Dương nhất định có sứ mạng trọng yếu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.