Sói Con Ngoan Ngoãn Mở Chân Ra

Chương 5



Trong lúc Thẩm Kiếm Các ngủ, Cát Tường nhận được một cú điện thoại, chợt xoay người rời khỏi phòng y tế, trong nháy mắt khi ở trước cửa, Cát Tường quay đầu lại, biểu tình phức tạp nhìn Thẩm Kiếm Các đang ngủ say, rồi lập tức đóng cửa lại.

Trên đường lái xe, nghĩ đến người sắp gặp, Cát Tường tức giận đạp chân ga phóng nhanh. Đến khách sạn, Cát Tường theo bản năng sửa sang lại dung nhan, xoay thân hình như rắn nước tiến vào ghế lô. (ghế ngồi thiết kế đặc biệt trong kịch trường, một gian có vài chỗ ngồi)

Ở đó, sớm đã có hai người đang đợi hắn, một người toàn thân phát ra khí phách, người đàn ông trung niên song tấn hoa râm căm tức nói với Cát Tường,“Súc sinh!! Ngươi đây là giả dạng cái gì?? Nam không nam nữ không nữ, ngươi muốn ta tức chết sao?”

Cát Tường cười duyên, ánh mắt lại khiêu khích nhìn người đàn ông đối diện,“Ngươi không phải là thích nữ nhân như vậy sao?? Bên cạnh ngươi không phải đều mặc quần áo như vậy sao?? Sao vậy, đồ đê tiện kia mặc, ta sẽ không được mặc??”

Bị chọc giận, người đàn ông tức lên cho Cát Tường một cái tát, thanh âm thanh thúy vang lên, trên da thịt tuyết trắng phấn nộn của Cát Tường, lưu lại vệt ngón tay đỏ tươi, khóe miệng chảy ra một ít tơ máu.

Không cam lòng yếu thế, Cát Tường cũng nâng tay lên, nhưng hắn cũng không phải đánh trả người đàn ông kia, mà là dùng sức đánh người nãy giờ vẫn đứng sau người đàn ông đó, không nói gì nữ tính, hiển nhiên, một cái tát này Cát Tường so với hắn bị đánh còn mạnh hơn nhiều, người phụ nữ vốn đứng sau người đàn ông kia, bị Cát Tường tát một cái, té ngã trên đất, hai má cũng sưng lên.

Người đàn ông đau lòng nâng người phụ nữ dậy,“Như thế nào, ngươi không có sao chứ?”“Ta vẫn ổn, đừng lo lắng.” Người đàn ông dịu dàng nâng nàng dậy, vuốt ve hai má nóng lên của nàng.

Cát Tường lạnh lùng nhìn đôi nam nữ đối diện,“Đau lòng đi?? Nói cho ngươi hay, ít đến gây chuyện đi, ta không giống với mẹ ta, mẹ chỉ biết cam chịu ngươi bắt nạt, ta không giống như thế, ngươi dám đánh ta, ta trả lại gấp bội cho tiện nhân này, đừng cho là ta dễ bắt nạt!”

“Ngươi là đồ súc sinh, nàng chính là bậc bề trên của ngươi!”

“Bề trên? Bề trên cái gì của ta?? Ai nha, trí nhớ của ta thực kém a, cô ta là bề trên người phương xa đến nhận chị em bà con, rồi mới cướp đi chồng người ta, thực thất kính a, ta thế mà lại quên mất đó là tiểu nhân tình của cha, thất lễ thất lễ nga.”

Nghe Cát Tường nói, cô ta sắc mặt tái nhợt, hốc mắt dơm dớm, người đàn ông vừa đau lòng vừa tức giận, nhưng mà hắn nhưng không cách nào phản bác con mình,“Tóm lại, ta hôm nay gọi ngươi đến, là muốn nói cho ngươi. Sau đám cưới, ngươi đi xem mắt cho ta.”

“Nằm mơ, ngươi tưởng do ngươi quyết định sao, kêu cái đồ đê tiện kia sinh một tạp chủng cho ngươi a, ai nha, thực xin lỗi, ta lại quên mất, cái đồ đê tiện kia không có biện pháp sinh con cho ngươi, nếu không như vậy, ngươi đâu còn nhớ tới đứa con cùng người vợ bị ngươi vứt bỏ?”

“Ngươi…..”

“Không có việc gì ta đi trước đây, nhìn đến đôi cẩu nam nữ các ngươi ta liền buồn nôn, muốn ta làm quân cờ của ngươi, ngươi nằm mơ, vẫn là, ngươi đâu muốn cho mọi người biết con ngươi bị gay?? Ha ha ha ha” Cát Tường dùng sức đóng sầm cửa, rời đi nơi làm hắn chắn ghét.

Khi hắn trở lại trường học, Kiếm Các còn ngủ say trong phòng y tế, Cát Tường cơn tức không chỗ phát tiết, hắn mở tủ lạnh ra, nhìn đến hộp lạnh có một con chuột vàng đông cứng, một chủ ý thú vị hiện lên trong đầu hắn. ( biến thái =”= nhưng mình thích:”>)

Hắn mở bọc ra, lấy áo mưa, đem con chuột vàng bị đông cứng nhẹ nhàng nhét vào bên trong áo mưa, tiếp theo, hắn đi đến bên cạnh Kiếm Các đang ngủ say, lấy còng tay từ trong ngăn kéo ra [ lau mồ hôi, đừng hỏi ta sao văn phòng Cát Tường cái gì cũng có, đây là thứ cần thiết cho diễn biến!!!!!!!] khóa hai tay Kiếm Các trên đầu giường, thời gian vui chơi của người lớn bắt đầu.( tục gọi là giận cá chém thớt T~T)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.