Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình

Chương 151-2: Lời nhắn của Min Byunggu (Phần 2)



* * *

“…”

Cha Hae-in đã hồi tưởng lại toàn bộ khoảnh khắc đó

Thật khó để nhớ lại một ký ức mơ hồ, giống như việc bạn cố gắng nhớ lại giấc mơ sau khi thức dậy.

Sau khi nghe toàn bộ câu chuyện, biểu cảm của Jin-woo trở nên nặng nề.

‘Vậy là khi cô ấy nằm hấp hối trong hang, cô ấy đã bắt gặp ý thức của Thợ săn Min Byung-gu. Dù khi đó anh ta đã chết và được mình biến thành một người lính bóng tối”…

Thật khó tin.

Liệu có phải cô ấy bị sốc sau khi cận kề cái chết không? Hay ký ức đó chỉ là một giấc mơ pha trộn với những sự kiện khác mà cô đã nghe từ trước?

Jin-woo nghĩ ngợi một hồi.

“Liệu tôi tôi có thể…”

Sao anh lại quên làm chuyện này với Cha Hae-in chứ??

Sau vài ngày lo lắng, Jinwoo quyết định phải làm ngay chuyện này.

Trong khi đó, Cha Haein gật đầu như thể cô đã biết anh muốn làm gì.

Jinwoo mở điện thoại di động của mình.

“Tôi sẽ đưa cho cô số điện thoại, và nếu thợ săn Cha nhớ thêm điều gì nữa, xin hãy liên lạc với tôi nhé?”

Cha Hae-in gật đầu.

“Vâng… Sẽ sớm thôi.”

Jinwoo thấy khuôn mặt cô ấy trở nên tươi tỉnh hơn một chút.

* * *

Nhật Bản lập tức kêu gọi sự giúp đỡ từ cộng đồng quốc tế.

Đó là một lựa chọn cay đắng cho đảo quốc này. Họ không có lựa chọn nào khác, sau khi mất một nửa Thợ săn hạng S.

Nhưng các quốc gia khác đáp lại thỉnh cầu của họ bằng những ánh mắt lạnh lùng.

Suốt nhiều năm, Nhật Bản đã ngó lơ cuộc khủng hoảng ở Hàn Quốc. Và bây giờ khi họ nằm trong tâm bão, họ lại muốn kêu gọi người khác giúp đỡ?

Cộng đồng quốc tế không bao giờ quên điều này.

Thực tế là, Hoa Kỳ đã ra nghị quyết cấm thợ săn hạng S của họ xuất ngoại. Ngay cả thợ săn mạnh nhất Châu Á, thợ săn cấp quốc gia đến từ Trung Quốc, cũng từ chối hành động.

[Hoa kỳ từ chối trợ giúp Nhật Bản?]

[Trung Quốc sẽ khoanh tay nhìn Nhật Bản sụp đổ?]

[Cánh cổn khổng lồ đã tồn tại 2 ngày ở Tokyo. Người Nhật còn bao nhiêu thời gian?]

[Lựa chọn của Hàn Quốc là gì?]

Những con mắt từ khắp thế giới bắt đầu hướng về Nhật Bản, và những bài báo thú vị liên tục xuất hiện mỗi ngày.

Nhưng…

Chỉ có một thợ săn sẵn sàng đưa tay ra giúp đỡ đất nước đang sợ hãi và tuyệt vọng này.

Yuri Orlov.

Đó là một thợ săn hạng S đến từ Nga. Anh ta đã nhờ những người môi giới tổ chức một cuộc đàm phán với chính phủ Nhật Bản.

Shigeo Matsumoto, chủ tịch Hiệp hội thợ săn Nhật Bản, ngay lập tức bay đến Nga.

Yuri Orlov chào đón ông ta trong phòng khách nguy nga như cung điện của mình, phớt lờ các quan chức Nhật Bản.

“Tôi là Shigeo Matsumoto.”

“Yuri Orlov. Chắc ông cũng biết, tôi là thợ săn thế hệ hai nhưng lại được vinh danh là người giỏi nhất trong số các thợ săn.”

Sau một hồi giới thiệu, hai người ngồi xuống đối diện nhau.

Yuri Orlov nhìn qua và đánh giá các tài liệu liên quan đến cánh cổng, được hiệp hội Thợ săn Nhật Bản gửi tới trước cuộc họp.

Một lúc sau

Yuri lẩm nhẩm vài con số, rồi gật gù với vẻ thỏa mãn.

“Mười tỷ một ngày. Nếu các ngài chi đủ số tiền này, tôi sẽ đóng cổng lại theo nguyện vọng của Nhật Bản.”

10 tỷ một ngày? (Note: Khoảng 200 tỷ VNĐ)

Mức giá vô lý này khiến các quan chức Nhật Bản kinh hoàng.

Nhưng Matsumoto thì không.

Ông ta duỗi tay ra hiệu, và những thợ săn Nhật Bản – đang nhấp nhổm phản đối – trở nên im lặng.

“Anh có khiếu kinh doanh quá nhỉ?.”

Yuri nhe hàm răng bọc vàng và mỉm cười.

“3,6 nghìn tỷ mỗi năm. Số tiền đó có thể cứu đất nước của ngài đấy. Vẫn còn may là không phải 36 nghìn tỷ đấy”.

“Ngài nghĩ sao? Chi 10 tỷ won mỗi ngày để cứu đất nước mình, hay từ bỏ đất nước tội nghiệp đó chỉ vì số tiền nhỏ nhoi này? ”

Thực ra, trên thế giới đã có vài giao dịch với giá trị lên tới 100 nghìn tỷ won.

3,6 nghìn tỷ một năm cũng không phải là quá nhiều

‘Để ngăn chặn sự sụp đổ của Nhật Bản và cứu lấy cuộc sống của người dân, số tiền đó chỉ là chuyện nhỏ.’

Matsumoto quyết định mở miệng.

“Tôi có thể trả số tiền đó.”

“Tốt. Hãy xử lý hợp đồng ngay lập tức và sau khi ký xong, hãy thanh toán tiền đặt cọc”

“Nhưng trước đó …”

Yuri yêu cầu Matsumoto mang hợp đồng tới cho nhân viên của mình.

“…?”

Trước ánh mắt soi mói của Yuri, Matsumoto nói một cách lịch sự.

“Anh có thể cho tôi thấy kỹ năng của anh một chút không?”

Khi người phiên dịch nói lại cho Yuri, anh ta ôm bụng cười

“Ha ha ha ha ha ha!”

Thợ săn người Nga cười muốn đứt hơi.

“Ngài đưa tiền cho tôi, rồi bắt tôi múa hát mua vui sao?”

“Đủ rồi đó!”- Hai thợ săn hạng S của Nhật Bản, những người hộ tống Matsumoto phừng phừng tức giận. Họ đứng phắt dậy phản đối vì giận dữ trước những lời cợt nhả của Yuri.

“Này các cậu!”

Matsumoto hét lên, nhưng ánh mắt của các Thợ săn hạng S đã bùng lửa giận.

Và thế là…

bang

Huỵch

Hai thợ săn hạng S cố gắng di chuyển nhưng không thể nhúc nhích. Họ bị mắc kẹt bởi thứ gì đó vô hình.

Hai thợ săn bối rối nhìn nhau, họ bị mắc kẹt như những con chuột bị nhốt trong chai thủy tinh.

Yuri Orlov vừa nhìn họ vừa cười khúc khích.

“Các cậu cứ việc vùng vẫy thỏa thích. Nhưng nếu tôi không hủy kết giới thì còn lâu các cậu mới thoát ra được.”

Kỹ năng của Yuri Orlov là Kết giới.

Thợ săn hạng S đã bộc lộ sức mạnh của mình, và dĩ nhiên Matsumoto rất ngạc nhiên.

Yuri hắng giọng và đề nghị một lần nữa.

“Tôi sẽ đóng cổng hạng S với giá 10 tỷ yên mỗi ngày và giết một số ma thú như hàng khuyến mãi. Sao nào? Thỏa thuận này ổn chứ??”

Khi Yuri mỉm cười, nội thất trong tòa lâu đài phản chiếu ánh vàng lấp lánh trên răng anh ta.

Một sức mạnh có thể khiến 2 thợ săn hạng S hoàn toàn bất động.

‘Thế thì cái cổng hạng S kia…’

Lần đầu tiên kể từ khi đến Nga, Matsumoto mỉm cười.

“Tôi có thể sử dụng điện thoại một lúc không?”

“Cứ tự nhiên.”

Ngày hôm sau.

Các tờ báo trên khắp thế giới tràn ngập tên của Yuri Orlov.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.