Yuri sở hữu biệt danh ấy, vì anh ta đã đóng một cánh cổng ngay trước khi Hầm ngục đó bùng bổ.
Và Yuri Orlov yêu thích biệt danh này. Nó mang đến cho anh ta tiền bạc và sự nổi tiếng.
“Ngài đã sẵn sàng chưa, ngài Yuri?”
“Dĩ nhiên rồi.”
Tối hôm đó, anh ta đi tới khu vực nhà ga.
Lẽ dĩ nhiên, người dân khắp Nhật Bản dán mắt lên màn hình TV.
MC chương trình quay sang hỏi Yuri.
“Ngài định dùng cách nào để đóng cổng?”
“Cách tôi vẫn làm.”
Khuôn mặt của Yuri Orlov tràn ngập vẻ tự tin.
Anh ta dùng hai tay vẽ một vòng tròn lớn không trung.
“Tôi sẽ tạo một kết giới lớn. Như thế này, xung quanh cánh cổng.”
Màn hình TV biến đổi trong giây lát, đầu tiên là cánh cổng khổng lồ, tiếp theo là hình ảnh 3D của kết giới.
“Sau đó, tôi đổ ma lực vào kết giới. Không gì có thể thoát ra khỏi cánh cổng đó.”
Những gì Yuri nói không đủ để làm dịu sự lo lắng của người dân Nhật Bản.
Và MC lộ vẻ băn khoăn:
“Chà … Chuyện đó… có thể làm như vậy sao?”
Yuri nhíu mày.
“Gì cơ?”
MC nhìn vào mắt Yuri và cẩn thận hỏi lại.
“Một thợ săn hạng S nói rằng mình có thể phong tỏa Cổng cấp S … Ừm, ý tôi là điều đó hơi khó tin.”
Nghe xong, Yuri cười phá lên.
Nhìn thấy thợ săn người Nga bật cười thay vì tức giận, MC trở nên thoải mái hơn một chút. Tuy nhiên, anh ta cũng e ngại, không biết mình có làm Thợ săn nọ mất hứng hay không.
Nhưng Yuri Orlov vẫn mỉm cười.
“Nếu tôi cố duy trì kết giới bằng sức mạnh của riêng mình, chắc chắn sẽ thất bạn. Dù cố gắng đến mấy, tôi cũng không thể tự mình duy trì nó”.
Không thể thể duy trì kết giới?
Ý anh ta là sao?
MC bắt đầu hoang mang nuốt nước bọt.
Các thợ săn hạng S của Nhật Bản đã tuyên bố bỏ cuộc, nếu Yuri cũng bó tay thì nước Nhật hết hy vọng.
Yuri Orlov nhìn thẳng vào mắt MC và nói.
“Tuy nhiên, tôi có thể duy trì kết giới bằng cách hấp thụ sức mạnh ma thuật xung quanh.”
“…”
Trong một khoảnh khắc, biểu hiện của MC đã thay đổi.
“Nhưng ban nãy anh nói rằng anh cần đổ sức mạnh vào để khởi động kết giới…”
“Đúng vậy. Nguyên tắc tương tự như lúc anh khởi động một chiếc xe. Sau khi được kích hoạt, kết giới sẽ tự hấp thụ năng lượng ma thuật xung quanh và trở nên vững chãi hơn.”
Giọng nói của Yuri, dù rất bình thản, nhưng chứa đựng sự tự tin tuyệt đối.
Lời nói của anh ta như ánh sáng cuối đường hầm, rọi vào tâm trí u ám của MC và các nhân viên nhà ga.
Như thể anh ta vừa chuyển niềm tin của mình vào đám đông. Sự bất an của công chúng đã tan biến theo những lời nói của Thợ săn người Nga.
Theo lời giải thích của Yuri, môi trường xung quanh càng nhiều ma lực, kết giới càng mạnh mẽ hơn.
Khỏi phải bàn cãi, lượng mana tuôn ra từ cánh cổng cấp S kia nhiều như thác đổ.
Nếu kết giới hấp thụ lượng ma thuật đó thì sao?
Có lẽ nó sẽ trở nên vững chãi đến khó tưởng tượng. Thậm chí là vững chãi nhất từ trước đến nay.
Yuri chỉ vào camera.
Ngón tay anh ta hướng đến vô vàn người xem.
Thợ săn cấp S lên tiếng và xốc lại tinh thần cho đám đông:
“Tôi sẽ cứu các bạn! Hãy nhớ, vị cứu tinh của các bạn chính là tôi”.
Ánh sáng vàng chóe lóe lên từ hai hàm răng của Yuri.
—
Bíp.
Chiếc TV vụt tắt.
Chủ tịch Hiệp hội thợ săn Hàn Quốc Go Gun-hee cau mày. Ông đặt điều khiển từ xa xuống bàn
Woo Jin-chul, đứng cạnh Chủ tịch, cất tiếng hỏi:
“Ngài nghĩ gì, thưa chủ tịch?”
“Tôi không biết.”
Go Gun-hee dựa vào chiếc ghế sofa với vẻ lo lắng.
Ông không phải là kẻ xấu xa đến mức cười vào nỗi bất hạnh của quốc gia láng giềng, giống như “kẻ nào đó” ở Nhật Bản.
Tuy nhiên, ông cũng không nghĩ đến chuyện đưa người sang giúp Nhật Bản vào lúc này.
Go Gunhee suy nghĩ một lúc rồi lại mở miệng.
“Tôi không biết liệu Yuri Orlov có thể chặn Cổng cấp S hay không…”
Chủ tịch Go Gun-hee dừng một lúc rồi nói tiếp
“Nhưng tôi biết điều gì sẽ xảy ra nếu anh ấy thất bại.”
“… May quá.”
“…?”
Go Gun-hee ngước nhìn Woo Jin-chul.
Sau đó, Woo Jin-chul nhận ra rằng mình đã hiều nhầm gì đó và vội xua tay
“Tôi không định vui vẻ trước tình hình ở Nhật Bản …”
Woo Jin-chul tiếp tục.
“Ý tôi là, thật may mắn vì chúng ta không giống như Nhật Bản. Thật may mắn vì chúng ta có được một Thợ săn mạnh mẽ.”
“Phải”.
Go Gun-Hee gật đầu.
Không cần nói nhiều, ông cũng biết Thợ săn đó là ai.
Sự hiện diện của một mình anh ấy cũng đủ làm người khác an tâm.
“À, Thợ săn Sung Jin-Woo… Dạo này anh ấy làm gì thế?”
Woo Jin-Chul lặng lẽ đưa ra một tập tài liệu.
Trên đó liệt kê vị trí của các cổng cao cấp xuất hiện gần đây ở khu vực Seoul và Kyunggi.
“Ý cậu là …?”
“Ngài có thấy các vòng tròn đỏ ở đó không?”
“Ừm. Gần một nửa trong số các ngục tối…”
Woo Jin-Chul vừa nói vừa lau mồ hôi lạnh trên trán.
“Tất cả các cổng này đã được đăng ký bởi hội Ahjin.”