Có điều gì khác có thể khiến cả thế giới phấn khích hơn thế này không?
Khi Jin Woo, người đã biến mất, bất ngờ quay trở lại và đâm con dao găm vào ngực của Hoàng đế Băng giá, mọi người đều giơ nắm đấm lên và hò hét cuồng nhiệt.
WaaaaHahahal
Đó là một món quà vô giá cho những khán giả xem truyền hình – những người đã tuyệt vọng rơi nước mắt khi nhìn thấy thợ săn Sung Jin Woo bị con quái vật đâm vào trái tim.
Nhiều người đã nhiệt tình gọi tên Sung Jinwoo,
Nhiêu người đã khóc,
Và ai đó đã phát điên lên, nhảy xuống đường quẩy và la hét.
Họ đã rất hạnh phúc khi nhìn thấy thợ săn Châu Á giết con quái vật có thể đe dọa toàn nhân loại. Tất cả mọi người trên thế giới đều đang rất hạnh phúc.
Thomas Andres, thợ săn cấp quốc gia ngã xuống. Thợ săn hạng 12 thế giới, Renat Neermamn cũng không làm được gì. Những con quái vật đó không chỉ là mối đe dọa cho Hàn Quốc, mà còn cho cả thế giới. Và đây cũng là một vấn đề liên quan trực tiếp đến cuộc sống của chính họ.
Mọi người vẫn chưa quên nỗi sợ hãi trước con rồng ‘Karmish’, thảm họa đã nuốt chửng nhiều thành phố của Hoa Kỳ.
Và họ không muốn điều đó xảy ra một lần nữa.
Khán giả ở Mỹ, Đức và trên toàn thế giới rất phấn khích với chiến thắng này.
Và tất cả đều là nhờ một người thợ săn, người được biết đến như một thợ săn mạnh nhất thế giới, người đã luôn tiêu diệt những con quái vật mạnh mẽ.
Wooah-hhhhh!
Mỗi khi Jin Woo tấn công Hoàng đế Băng giá, tiếng la hét của nhiều người ngày càng trở nên dữ dội hơn.
Và cuối cùng.
Khi con quái vật mạnh mẽ sụp đố và hóa thành tro bụi, tiếng reo hò của mọi người vang lên như sấm dậy.
Wooah-hhhhh!
Các thành phố trên khắp thế giới rung chuyển vì tiếng la hét.
Người dẫn chương trình Thời sự cũng hét lên với tất cả sức lực của mình, trong khi camera vẫn hướng đến Jin Woo.
- Tin Nóng! Thợ săn Thomas Andre bị thương nghiêm trọng nhưng vẫn còn sống và giờ đã khỏe mạnh!
- Hàng chục chiếc xe cứu thương vừa đến hiện trường và sẽ đưa người bị thương tới bệnh viện gần nhất
- Lũ quái vật hung ác đã trở về với cát bụi.
Tin tức về cuộc chiến liên tục truyền đi.
“Sung Jin Woo! Sung Jin Wool Sung Jin Wool”
Sự phấn khích của mọi người vẫn không giảm xuống.
Và ở một tòa nhà nọ
Có một người đàn ông còn phấn khích hơn bất cứ ai trên thế giới này. Đó chính là Chủ tịch Hiệp hội Thợ săn Hàn Quốc, Woo Jin-cheol.
Trong khi những nhân viên của anh ấy đang vui vẻ reo hò, ánh mắt của anh ấy vẫn dán vào màn hình chính trên tường.
Và đôi mắt của Woo Jin-cheol mở to như chợt nhớ đến thứ gì đó, rung động dữ dội.
“Đừng nói là…”
Anh nhanh chóng rút điện thoại ra bằng đôi run rẩy, mở lại một đoạn video từ camera an ninh.
Anh đã xem đoạn video này rất nhiều lần.
Khi cố chủ tịch Go Gun Hee bị ám sát, đoạn video từ camera an ninh đã lưu lại được cảnh tượng ấy.
Và con quái vật này đã ở đó, trong đoạn video. Nó đã xuất hiện ở một góc mờ trong video một thời gian rất ngắn và mọi người không thể nhìn thấy rõ.
Nhìn lại, không phải nó giống với con quái vật mà thợ săn Sung Jin Woo vừa kết liễu sao?
Cách chiến đấu rất giống. Từ cảnh mặt đất bị đóng băng cho đến những khối băng giá tan.
‘Nếu vậy ….!’
Chính là hắn.
Woo Jin-cheol nhận ra con quái vật mà Jin Woo đã giết.
Đó là kẻ đã sát hại Chủ tịch Hiệp hội Go Gunhee.
Khi Woo Jin-cheol nhận ra tất cả những điều đó, anh nhớ tới cuộc trò chuyện lúc trước với Jin Woo. Cơ thể anh run lên.
[- Cảm ơn cậu. Cảm ơn cậu đã chăm sóc Chủ tịch cho đến lúc cuối cùng.
– Tôi phải giết nó.
– Huh?
– Tôi phải giết nó để trả thù cho Chủ tịch. Vì vậy, đừng cảm ơn tôi lúc này.]
Thợ săn Sung Jin Woo không quên lời hứa của mình. Và cuối cùng anh ấy tự tay giết chết con quái vật ấy.
Woo Jin Cheol, xúc động tới mức mắt mũi chảy ra, ngẩng đầu lên và nhìn lại vào màn hình.
Máy quay tập trung vào khuôn mặt thợ săn Sung Jin Woo. Dù vừa giết được kẻ thủ mạnh mẽ, nhưng khuôn mặt Jinwoo vẫn trầm mặc.
Woo Jin-cheol có thể cảm nhận được điều mà thợ săn Sung Jiu Woo đang nghĩ.
Trong sâu thẳm trái tim anh, cảm giác xúc động dâng trào mạnh mẽ.
‘Bây giờ ông ấy có thể yên nghỉ thanh thản rồi.’
Woo Jin-cheol nhớ đến Chủ tịch Hiệp hội Go Gunhee, người mà anh ấy thực sự kính trọng. Vừa nhìn Jin Woo, anh vừa tự nói với chính mình.
‘… Cảm ơn, thợ săn Sung’
****
Cơ thể linh hồn dưới hình dạng con người bị phá hủy, Hoàng đế Băng giá dân hóa thành cát bụi và tan biến trong không khí.
‘Chủ tịch Go Gunhee… Ngài có thể yên nghỉ được rồi.
Tất cả các khoản nợ đã được thanh toán.’
Jin Woo nhìn vào nơi Hoàng đế Băng giá đã biến mất, rồi quay lại. Ở đó, hai binh lính bóng tối đang đợi Jin Woo.
Họ đã chờ anh xử tử Hoàng đế Băng giá.
[…]
Ygritte đã lấy lại được sức mạnh ban đầu của mình, nhưng vẫn im lặng và trịnh trọng như thường lệ. Trong khi đó, Ber hào hứng chạy tới.
[Ôi, Hoàng thượng!]
Ber sung sướng vì được gặp lại chủ nhân của mình. Con kiến to lớn và dữ dằn trông như đang khóc vì hạnh phúc.
Jin Woo sau đó vỗ vai nó và nhìn xung quanh.
Người đàn ông vừa rồi…
Anh đã nhìn thấy người đàn ông mặc áo choàng rách trùm kín đầu, đứng cùng với hai thuộc hạ của mình.
“Người đàn ông đó là ai?”
Ygritte đã trả lời thay cho Ber – kẻ đang nức nở vì xúc động.
“Ông ta đã cố gắng hết sức để bảo vệ ngài, khi ngài bất tỉnh”
Lần đầu tiên Hiệp sĩ Bóng tối mở miệng. Và Jin Woo bị sốc bởi giọng nói trầm vang của Ygritte.
Jin Woo bối rối.
“Bảo vệ ta?”
“Vâng, thưa Đức Vua”
Không giống như Ber – kẻ vẫn đang học mót ngôn ngữ của con người, cách nói chuyện của Ygritte rất rõ ràng và dễ hiểu.
“Nhưng tại sao một người lạ mặt lại muốn bảo vệ ta?”
Jin Woo đang hỏi Ygritte, đột nhiên nhận ra thứ gì đó.