*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Quân Đại
Editor: nanaluvsj/Shenllino
☆☆☆
Hai người cũng không kể về bí mật của nhau, cuộc sống cứ thế trôi qua, nhưng Đường Dạ Vũ mang trong mình tâm tư nhộn nhạo không muốn ai biết, tìm đến các loại sách báo người lớn, tâm hồn thường xuyên lơ đãng, đêm về không thể chợp mắt. Mà ngày hôm đó, chứng kiến một màn xuân cung sống ở vườn hoa Tô gia cuối cùng khiến cậu ta bùng nổ dục vọng.
- ----
Vào sinh nhật Vinh Tây Lăng, một đám bạn tốt ầm ĩ suýt nữa nổ tung căn phòng. Trong sảnh ở Minh Nguyệt đường, một đám người trẻ tuổi tràn đầy nhiệt huyết bồng bột vui đùa cười mắng nhau, càn rỡ uống rượu trêu chọc. Men rượu dần ngấm, có người còn tạt rượu ướt đẫm người Tô mỹ nhân, hò la muốn Vinh lão đại uống toàn bộ.
Tô Quân Lan là mặc một bộ đồ dài tơ lụa màu đỏ, bị hất rượu vào đồ dính sát người, đường cong hoàn mỹ lộ ra, ý vị như ẩn như hiện, kết hợp với khoé mắt đỏ ung dung phóng đãng vì say, khiến nam nữ tại chỗ hét chói tai ầm trời. Vinh Tây Lăng cũng là người thích chơi bời, hứng thú nâng chân ngọc mỹ nhân lên. Thì ra chân trần ẩn dưới bộ đồ lại xinh đẹp không thể tả, mềm mại xinh xắn, chân trắng nõn hồng lên tựa như đoá sen trong ao bị nam nhân nắm trong lòng bàn tay, bất an khẽ run khiến tim người như muốn vỡ ra. Quần áo tơ lụa lộng lẫy trượt xuống, lộ ra một phần đùi nhỏ, trắng nõn nhẵn nhụi còn thon dài xinh đẹp, lại có một vệt rượu chảy trên đó, sáng lấp lánh trên da thịt trắng như tuyết, bỗng dưng sinh ra diễm tình tục tằng.
Đầu tiên nam nhân nâng một ngón chân lên từng chút từng chút liếm mút, vươn lưỡi cẩn thận liếm kẽ hở ngón chân, dùng đầu lưỡi trêu ghẹo ngón chân vì căng thẳng mà duỗi hết ra. Trước tiên là khẽ khàng chạm vào như có như không khiến mỹ nhân bất mãn rên rỉ, sau đó mới liếm hôn nhiều hơn, nước miếng thấm ướt chân mỹ nhân giống như phủ lên một lớp sáng lấp lánh, vô cùng xinh đẹp.
Tô Quân Lan đã có chút say, được nam nhân chăm sóc như vậy, quả là không phải rượu say mà là người say, khép mắt tựa lên hưởng thụ 'sàm sỡ' của nam nhân, tay khoác lên thành ghế, chốc chốc uốn éo eo thon, thổ lộ hết lời yêu, rên rỉ như có như không khiêu khích đám thanh niên khí huyết phương cương nóng máu cả lên, như sói như hổ nhìn chằm chằm động tác của Vinh Tây Lăng. Chỉ thấy nam nhân đã rê lưỡi đến đùi non quang loã, hút hết rượu ngon nhưng để lại từng dấu đỏ, mút ra mấy dấu ở đầu gối cũng không tiến lên nữa. Giữa lúc mọi người đang thất vọng, bỗng nhiên nam nhân ôm Tô Quân Lan lên đùi mình, đầu dính lên người mỹ nhân cách một lớp áo bùa bỡn hai viên anh đào xinh xắn, một tay lại vói vào trong, phủ lên chỗ kín của mỹ nhân, thoải mái thưởng thức.
"Ư hưm... Không muốn... Hư... hư lắm... Ư... Cứu em với..."
Mỹ nhân nửa giả nửa thật rên rỉ kêu cứu, mọi người miệng khô lưỡi khô nhìn chỗ gồ lên trên bụng mỹ nhân. Hiển nhiên mỹ nhân đã bị chơi đến chảy ra dâm thuỷ, quần áo mỏng manh hoàn toàn bị thấm ướt gần như trong suốt, nhưng phong cảnh dâm dục đều bị tay nam nhân che lại, người ngoài chỉ có thể thấy bàn tay kia linh hoạt thay đổi phương pháp xoa nắn làm chuyện xấu xa, dâm đãng khiến mỹ nhân hai chân kẹp chặt, nỉ non rên rỉ cứu mạng.
Các cô gái ở đó nửa che nửa hé nhìn mê mẩn, cả người cũng muốn nhũn ra; các cậu trai thì kìm nén đến đỏ bừng mặt, trông rất tức cười. Vinh Tây Lăng buồn cười liếc một đám đang lúng túng khó xử, cởi tây trang ra phủ lên người mỹ nhân, kết thúc màn biểu diễn tràn ngập tình sắc này, trêu đùa nói: "Các cậu còn nhịn được sao?"
Các nhân vật trọng yếu vừa tiếp nhận Minh Nguyệt đường đồng loạt thầm mắng lão đại bọn họ biến thái xấu xa, muốn trêu người thế nào lại bị trêu ngược lại, đây là điều khiến bọn họ rất buồn bực. Ngay cả Tô mỹ nhân cũng nâng mắt nhìn bọn họ, vừa không ngừng thở dốc vừa cười trên sự đau khổ của người khác.
Mọi người đều là thanh niên khí huyết phương cương, phong cách của Minh Nguyệt đường trước giờ vẫn dũng mãnh. Mấy đôi tình nhân đã tự tìm chỗ để 'giải quyết', các cô gái còn lại vẫn tốt, ngại ngùng nói muốn ra về trước, còn các cậu trai thì không chút cố kỵ, đều là anh em tốt cùng nhau huấn luyện thậm chí còn từng trần truồng nhìn nhau, lập tức cùng nhau móc 'súng' ra giải quyết. Trong hội trường nguy nga lộng lẫy nhất thời ngập tràn âm thanh thở dốc gào thét nối tiếp nhau, không ai chú ý đến 'tên đầu sỏ' đã lặng lẽ chuồn mất.
- ----
"Vinh ca a... Nhanh một chút... làm em... A!!..."