Song Bảo Trăm Tỷ: Mommy, Tới Đánh Call!

Chương 100: Là người hay quỷ?



Tác giả: Minh Nguyệt Khuynh Thành

Dịch giả: Sâu

________________

……

Chiếc RV màu đen vững vàng chạy nhanh ở trên đường.

Tề Hàng ngồi ở hàng phía trước nói chuyện điện thoại xong, quay đầu lại báo cáo thận trọng, “Thiếu gia, quản gia đã gửi chìa khóa dự phòng chiếc Cayenne đến công ty, lát nữa tôi sẽ trở về xử lý chiếc xe kia.”

Phong Thanh Ngạn nhàn nhạt mà ừ một tiếng.

“Cái kia Hạ tiểu thư…… Thật sự để cho cô ấy một mình đứng ở ven đường sao? Dự báo thời tiết nói hôm nay có mưa rất to.”

Phong Thanh Ngạn trầm ngâm một lát, chậm rãi mở miệng: “ Lát nữa cậu lái xe, mang cô ấy trở về trang viên đi.”

“Vâng.”

……

Bên kia.

Ở bên trong chiếc xe màu trắng.

Hạ Tiểu Nịnh hoàn toàn theo bản năng, sợ tới mức đấm một quyền qua đó, bộp một chút đánh vào trên ót đối phương, “Cô rốt cuộc là người hay là quỷ?”

“……” Kha Linh Lung bị đánh đến mắt nổi đom đóm, che lại cái trán cùng gương mặt mới đi phẫu thuật thẩm mỹ liên tục kêu đau, “Người phụ nữ này có thể hay không đừng thô bạo như vậy!”

Âm thanh này…… Có chút quen tai!

Hạ Tiểu Nịnh nghe được cô ta là ai, “…… Mặt sưng phù này của cô…… Là vừa từ trên tầng ngã xuống, mặt chạm phải đất đi?”

“Nói hươu nói vượn gì thế! Tôi đây là bỏ ra hai mươi tám vạn đi làm mặt đấy!” Kha Linh Lung bất mãn mà trừng mắt.

Hạ Tiểu Nịnh cảm giác mình giống như đang xem phim ma.

Phu nhân hào môn tư duy quả nhiên hiếm thấy, hai mươi tám vạn mua cái làm biến dạng mặt, còn nói được hợp tình hợp lý như vậy, khiến cho cô ta ngỡ giống như tiên nữ, nhưng kỳ thật đã sớm sưng giống như đầu heo.

“Tôi lên nhầm xe rồi, xin lỗi.” Cô đi qua muốn đẩy cửa xe đi ra, lại phát hiện đã bị khóa.

“Hạ tiểu thư, chọn ngày chi bằng đúng ngày, nếu hôm nay chúng ta có duyên đụng phải, vậy chuyện tôi nói lần trước chúng ta cùng đi uống cà phê thôi.” Kha Linh Lung hơi mỉm cười, khởi động xe lập tức rời đi.

“……”

Uống cái con khỉ, mẹ kiếp nhà cô!

Hạ Tiểu Nịnh ở trong lòng hung hăng chửi bới.

Nhưng hiện giờ cửa xe mở không ra, điện thoại lại không có ở trên người, kêu cứu cũng không có khả năng, cuối cùng, cô cũng chỉ có thể miễn cưỡng mà cười cười, “Vậy được rồi, tôi biết một tiệm cà phê rất ngon, không bằng……”

“Không cần,” Kha Linh Lung ngắt lời cô, “Tôi biết nơi nào có cà phê tốt nhất, Hạ tiểu thư, cô ngồi xuống là được. Nếu như cứ khư khư phải xuống xe, khả năng sẽ thịt nát xương tan, vậy chuyện cũng sẽ không liên quan tới tôi.”

Cái này cứ phải gọi là không phải phí chút công sức nào.

Cô ta hao hết tâm tư, điều tra lâu như vậy, cũng chưa tra được lịch sử đen gì của Hạ Tiểu Nịnh, hôm nay vừa vặn đúng lúc đụng phải cô, sao có thể dễ dàng buông tha.

Ngay cả khi họ Hạ này cái gì cũng không nói, cô ta cũng có biện pháp cạy miệng đáng ghét của cô, làm cho cô thành thật khai báo, báo thù cho chiếc răng của Khoa Khoa!

“……”

Hạ Tiểu Nịnh nghe được lời này của cô ta, đã biết rõ người này đến đây khẳng định không có tốt lành gì.

Cô quay đầu nhìn xem ngoài cửa sổ một bên, miễn cho nhìn nhiều vào mặt heo kia lại mơ thấy ác mộng.

Trong lòng cũng một mực nhớ kỹ này lộ trình của chiếc xe này chạy, lát nữa tìm được cơ hội, nhất định giết chết người phẫu thuật thẩm mỹ quái dị này!

……

Xe chạy ước chừng được nửa giờ, cuối cùng ngừng lại ở bên ngoài một ngôi nhà nhỏ vùng ngoại ô.

Kha Linh Lung xuống xe đầu tiên, sau đó gõ gõ vào cửa sổ phía sau xe, “Xuống đây đi.”

Hạ Tiểu Nịnh ngoảnh mặt về phía bên ngoài liếc mắt đánh giá một cái ——

Ngôi nhà nhỏ có hai tầng cao, thoạt nhìn tương đối tinh xảo, bên ngoài còn có cái ước chừng khoảng trăm bình hoa nhỏ.

Nhưng bên trong lại thoạt nhìn u ám, không có chút khí người nào.

Lúc này thời tiết đã vào xuân, bên ngoài sân cây cối đều đã ra chồi non lộc xanh.

Nhưng trong sân hoa cỏ cây cối đều vẫn là trụi lủi, cành khô, đá lởm chởm, lộ ra một cỗ quỷ dị……

________________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.