Anh đương nhiên biết gàu gì đó là không có khả năng, nhưng…… Cũng thành công bị cô làm cho buồn nôn rồi.
Hạ Tiểu Nịnh không hề nhìn sắc mặt của anh, cũng biết cà phê này có lẽ là anh sẽ uống không nổi nữa.
Chỗ này phỏng chừng cũng không có chuyện của mình, cô quay đầu lại, trở về trong phòng của mình.
Buồn bã mà đóng cửa phòng lại, nhớ tới vừa rồi Phong Thanh Ngạn khí đã ngưng tụ thành băng trên mặt mày, cô thật sự cũng không cảm thấy vui vẻ……
……
Trong nhà ăn.
Phong Thanh Ngạn buông cái ly xuống, nặng nề đứng lên, tay từ từ thắt nút áo vest.
Quản gia từ trong phòng bếp một lần nữa bưng ra bữa sáng, anh thậm chí nhìn cũng chưa nhìn một cái, trực tiếp đi ra ngoài cửa, muốn lên xe.
“Thiếu gia, xin đợi một chút!”
Lão Cao từ phía sau đuổi tới, “Thiếu gia, có chuyện này còn phải xin ngài bảo cho biết nên xử lý như thế nào mới ổn thỏa.”
“Nói.”
Nhàn nhạt một chữ, tỏ rõ giờ phút này anh tâm trạng không vui.
Lão Cao căng da đầu tiến lên vài bước, bởi vì việc này không thể không nói, hơn nữa chuyện sắp xảy ra, “Ngày hôm qua Bạch tiểu thư gọi điện thoại tới, nói hôm nay sẽ trở về nước. Ngài xem là sắp xếp cho cô ấy sống ở tầng ba, phòng cho khách, hay vẫn là……”
“Ông xem rồi xử lý đi.”
“Máy bay cô ấy 5 giờ chiều nay đến đế đô, ngài muốn đích thân đi đón cô ấy sao?”
……
Chạng vạng tối.
Hạ Tiểu Nịnh bình tĩnh mà đi vào phòng bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Hôm nay quản gia mua tới tôm sú tươi, cô đem tôm bóc, lột thịt ra, dùng gia vị bí chế trong nhà ướp, sau đó đặt ở trong lò nướng, mùi thơm lập tức tràn ngập toàn bộ phòng bếp.
Nhưng ngày thường nhóm hầu gái hứng thú muốn học cách nấu ăn của cô cũng chưa lại đây, toàn bộ vây quanh ở cửa sổ bên kia, chỉ tay vào điện thoại của một người khe khẽ nói nhỏ, “Vị Bạch tiểu thư này, các cô trước kia đã thấy qua chưa?”
“Không có a, làm sao vậy?”
“Các cô xem tin tức này a! Hiện tại đã lên đầu đề hot search rồi!” Trong đó một hầu gái đem điện thoại bật âm lượng lớn, đặt ở trên bàn nấu ăn.
Trong tấm ảnh, Phong Thanh Ngạn cùng với một người phụ nữ xinh đẹp đi cạnh nhau từ tập đoàn Phong đi ra, nam thanh nữ tú, đặc biệt mà gây chú ý ánh mắt của người ngoài.
Hạ Tiểu Nịnh hơi chút nhìn thoáng qua, cảm thấy Bạch tiểu thư này không hiểu sao nhìn quen mắt.
Dường như ở đâu đó đã gặp qua, thế nhưng mà nghĩ không ra đã gặp khi nào, ở đâu……
Âm thanh video tin tức có chút kích động ——
“Trước đây nghe nói Phong thiếu có một người bạn gái thần bí, tất cả mọi người đều cho rằng chỉ là đồn đại, ai ngờ hôm nay bị truyền thông chụp được anh ấy cùng tiểu thư Bạch gia cùng nhau từ Phong thị bước ra……”
Hình ảnh hết thảy lại chụp khi Phong Thanh Ngạn cùng Bạch tiểu thư cùng nhau lên xe.
Trước vô số microphone thiếu chút nữa đem cửa sổ xe phá vỡ, anh trước sau vẫn duy trì trầm mặc, cằm căng chặt, cả người như cũ tản ra hơi thở người sống chớ tiến lại gần.
Dù đám truyền thông tuy dám hỏi, nhưng rốt cuộc cũng không dám lại gần người.
Cuối cùng, cửa sổ xe bị rung lên, để lại cho mọi người một bóng dáng lạnh lùng.
“Thiếu gia đẹp trai quá!”
Quản gia không ở trước mặt, nhóm hầu gái lại bắt đầu đánh bạo, tập thể làm hoa si.
“Vừa cool lại có hình thể, quả thực quá đẹp!”
“Bạch tiểu thư cũng rất có khí chất a! Cùng thiếu gia thật là xứng đôi a!”
Có người lớn mật suy đoán: “Ài, các cô nói, cô ấy cùng tiểu thiếu gia với tiểu tiểu thư có thể chính là……”