Song Bảo Trăm Tỷ: Mommy, Tới Đánh Call!

Chương 128: Sự tồn tại đáng yêu cũng rất đáng sợ



Tác giả: Minh Nguyệt Khuynh Thành

Dịch giả: Sâu

_____________

……

Năm phút sau.

Hạ Tiểu Nịnh đứng tại chỗ, nhìn Mộ Đình Tiêu đứng ở cách đó không xa không ngừng gọi điện thoại cho trợ lý của anh, người đại diện, cùng với vệ sĩ của anh.

Cô lúc này mới dần dần nhận ra một manh mối tới ——

Tin tức Mộ Đình Tiêu ở chỗ này ăn cơm bị lan truyền, người ở bên ngoài đều là các fangirl của anh.

Hơn nữa với tư cách ‘ người phụ nữ xa lạ’ trong vụ scandal này, cô chỉ cần vừa đi ra ngoài, khả năng sẽ trở thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích, bị ném trứng gà, ném cà chua khả năng vẫn còn là nhẹ.

Nghĩ đến đây, cô không khỏi một trận đau đầu.

Bị lộ ra? Mấy người bị mù sao? Rõ ràng bên người cô còn có một Tề Hàng nữa a, làm sao lại thành hai người bọn họ một mình cùng đi ăn cơm trưa chứ?

Những người này thật đúng là chỉ xem náo nhiệt, không hỏi chân tướng a!

“Cái kia, tôi cảm thấy tôi có thể giải thích ——” cô đối với Mộ Đình Tiêu vừa mới mở miệng, đã bị anh làm động tác tay ra hiệu ngăn lại, ý bảo cô trước hết không cần nói chuyện.

Anh còn ở liên lạc điện thoại với các vệ sĩ ở phía bên kia, “Mang nhiều người tới đây một chút…… Đúng, không sai……”

Mười mấy phút sau, Mộ Đình Tiêu mới kết thúc trò chuyện, đi đến trước mặt Hạ Tiểu Nịnh, nhẹ nhàng mà nhìn cô, “Thật xin lỗi.”

“…… Anh nói quá lời rồi. Tôi cũng không nghĩ tới sẽ như vậy.”

“Lát người đại diện của tôi đến, tôi sẽ từ cửa chính rời đi, cô ở chỗ này trước không nên đi ra ngoài. Chờ bên ngoài anh tĩnh lại rồi rời đi.” Anh đưa ra một lời khuyên hợp lý nhất.

Bởi vì Mộ Đình Tiêu, ba chữ này đại diện cho danh lợi, địa vị, nhưng cũng đại diện cho những người ác ý đó công kích, phỏng đoán, cùng ngờ vực vô căn cứ.

Anh không muốn làm cô bị lộ ra một cách thô bạo như vậy, bởi vì chính mình mà làm mất đi cuộc sống đơn giản và trong sáng của cô.

Hạ Tiểu Nịnh căn bản không có suy nghĩ nhiều, anh vừa nói xong, cô liền gật đầu, “Không thành vấn đề. Anh chú ý đến an toàn.”

Giờ này phút này cô cũng nhất định phải chăm sóc bản thân mình, không thể gây ra thêm cái rắc rối, tai tiếng gì cho ân nhân của mình nữa.

“Được.” Anh nhẹ nhàng sờ lên cái đầu nhỏ của cô, khẽ thở dài, “Lần sau, tôi lại mời cô đi ăn cơm. Chỉ có tôi với cô. Được không?”

“Ừm?”

Hạ Tiểu Nịnh trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy bàn tay của anh đi qua sợi tóc, lại cọ qua da đầu, cảm giác thật sự quá mức tê dại.

Động tác nhỏ như vậy, không phải chỉ có tình nhân mới có sao?

Cô cắn môi, nhẹ nhàng mà đối mặt với ánh mắt sâu thẳm của anh, đôi má nóng lên.

Mộ Đình Tiêu còn muốn nói cái gì đó, điện thoại cũng đã vang lên.

Là người đại diện đã đến rồi, chờ anh ở ngoài cửa.

Bọn vệ sĩ cũng đã bày trận sẵn sàng, không thể trì hoãn thêm được nữa.

Anh thở dài một tiếng, chỉnh lại tóc mái mỏng manh đang loạn của cô, “ Đồ ngốc nhỏ, lần sau gặp.”

Giọng nói rơi xuống đất, trong không khí, cũng chỉ còn lại một chút nhiệt độ của anh.

Mộ Đình Tiêu kéo cửa đi ra ngoài.

Bên ngoài tiếng thét chói tai ngay lập tức nổi lên bốn phía ——

“Tiêu gia, I love you!!”

“A a a a! Mộ Đình Tiêu, anh không thể yêu đương!!”

“Thật đẹp trai a, tôi muốn ngất xỉu!!”

Đinh tai nhức óc.

Các cô thực sự ngưỡng mộ với thích Mộ Đình Tiêu, nhưng…… Cũng thực sự mà sẽ đem bất kể người phụ nữ nào xung quanh người Mộ Đình Tiêu đều xem thành kẻ thù.

Fans hâm mộ, là một sự tồn tại đáng yêu cũng rất đáng sợ.

Mộ Đình Tiêu sau khi ra ngoài đối với những người kia mỉm cười, sau đó đã bị bọn vệ sĩ vây quanh xe.

Chỉ để lại một chuỗi khói xe ô tô, cùng với những người hâm mộ chưa thỏa mãn đuổi theo xe.

Các cô đều yên lặng nhìn theo một hướng, như thể hoa hướng dương đang đuổi theo ánh sáng mặt trời, ngay cả khi xe đã biến mất cũng còn chưa có phục hồi lại tinh thần.

Hạ Tiểu Nịnh lặng lẽ ở phía sau cửa sổ nhà hàng nhìn ra bên ngoài, xác định Mộ Đình Tiêu đã đi xa, cô mới thở dài một hơi, chuẩn bị rời khỏi chỗ này đi tìm Tề Hàng trở về trang viên.

Kết quả mới vừa kéo cửa ra, bỗng nhiên đã bị bên ngoài người hâm mộ nào đó thấy được.

Đối phương mắt mở to tròn, “Cô…… Cô

…… Mọi người mau nhìn, cô ta sẽ không phải là cái người phụ nữ cùng Tiêu gia ăn cơm kia chứ?”

_____________

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.