Hạ Tiểu Nịnh trong lòng lộp bộp một chút, trực giác không tốt, lập tức hỏi, “Cuộc thi kia tên là gì?”
“Đối phương gửi tư liệu sang cho ba, con chờ một chút,” Hạ Chí Dũng nheo mắt lại nhìn tin nhắn trên WeChat một chút, đưa cho Hạ Tiểu Nịnh, “Con xem.”
“……”
Hạ Tiểu Nịnh nhìn chằm chằm vào chữ trên màn hình, biểu lộ có chút một lời khó nói hết.
Thật đúng là cuộc thi Bạch Nhu Gia tổ chức.
Thật sự là nói tới nói lui, đều vòng quanh vị Bạch tiểu thư này, quả thực chính là nghiệt duyên.
Hạ Chí Dũng đang hưng phấn, nhất thời không có chú ý tới thần sắc con gái mình giờ phút này, phối hợp nói, “Bây giờ loại thi đấu này đều dần xuống dốc, rất nhiều người ngại không kiếm được tiền nên không làm, không nghĩ tới một đời này của ba còn có thể gặp được cơ hội như vậy, Tiểu Nịnh, con nhất định phải cố lên!”
“Con……”
“Đúng vậy, chính là con!” Hạ Chí Dũng xoa tay, “Ba cùng nhà hàng có thỏa thuận, ngoại trừ làm ở chỗ họ, không thể đi bất kỳ nơi nào khác nấu ăn, cho dù đi, cũng chỉ có thể đại biểu cho nhà hàng. Không phải đại biểu cho Hạ gia. Nhưng mà con có thể. Cho nên con cũng học tập Hoa Mộc Lan, tới thay cha xuất chinh được không?”
Sau khi nói xong, mặt mày ông hớn hở mà ngâm nga một đoạn ngắn kinh kịch Hoa Mộc Lan xuất chinh.
Tay nghề nấu ăn của Hạ gia có thể nói là tuyệt nhất, tổ tiên nghe nói đã làm qua ngự trù (đầu bếp trong hoàng cung), chỉ là về sau thời cuộc rung chuyển bị ép chuyển đến Lâm Bắc, dần dần bị chôn vùi quên lãng.
Bây giờ Hạ Chí Dũng xem cuộc thi này là cơ hội tốt vực dậy vinh quang, sao có thể dễ dàng buông tay?
Hạ Tiểu Nịnh im lặng.
Một đời.
Đây là hai chữ bất đắc dĩ lại chua xót đến cỡ nào, bất đắc dĩ đến ngay cả cô muốn từ chối cũng không đành lòng.
Đang ăn cơm yên tĩnh, nghe kế hoạch của ba mình, cô thậm chí còn nhẹ nhàng giương khóe miệng mình lên, không có phát ra dù chỉ là nửa tiếng phản bác.
Trong vòng thời gian ngắn như vậy có thể đưa ra một kế hoạch vừa chi tiết chu đáo, không phải thật tâm hướng tới, làm sao có thể nghĩ ra được?
Giảng đến khúc cùng, Hạ Chí Dũng trực tiếp vỗ bàn, “Đã định như vậy rồi, ngày mai ba đưa con đi báo danh!”
Cố Lâm Anh nhanh chóng nắm lấy tay ông, “Ông nhẹ một chút! Cái bàn sắp bị ông đập cho yếu rồi!”
“Để con tự đi.” Hạ Tiểu Nịnh khẽ cười, “Ba, ba yên tâm đi làm, con khẳng định có thể đối phó.”
……
Hôm sau.
Sau khi ăn xong bữa sáng từ trong nhà đi ra, dưới ánh mắt thiết tha mong chờ của ba mẹ, cô gọi taxi đi đến địa điểm báo danh thi đấu.
Địa điểm ngay ở đế đài truyền hình đế đô, cách nhà năm cây số, lúc đến phát hiện các quảng cáo quá nhiều, nhóm nhân viên công tác trên tầng hai dựng bàn bên kia đã lâu.
Nhưng kỳ lạ chính là không có mấy người đến báo danh, có lẽ loại chương trình này thật sự xuống dốc.
Cô viết tên trên mẫu đơn, tổng cộng cũng chỉ có mười mấy người, để lại số điện thoại đăng ký, cầm thông tin đăng ký do nhà tổ chức đưa ra rồi từ tầng hai đi xuống.
Không lâu sau khi cô rời khỏi, một cô gái đeo kính gọng đen từ quầy lễ tân đứng dậy đi tới bên cửa sổ, nhỏ giọng mà bắt đầu gọi điện thoại ——
“Chị Nhu Gia, em là Tiêu Văn đây, Hạ Tiểu Nịnh kia quả nhiên đến báo danh……”
……
Hạ Tiểu Nịnh lật xem tư liệu giải thi trong khi xuống tầng một, thời gian chuẩn bị cũng không có nhiều, thứ hai sẽ bắt đầu vòng sơ khảo, mà hôm nay đã là thứ sáu.
Cô yên lặng mà đem tư liệu cất kỹ, đang định từ trong tòa nhà này đi ra ngoài, lại phát hiện bên ngoài bỗng nhiên bị phong tỏa, rất nhiều bảo an đột nhiên đều chạy đến đây, ở cửa ra vào đứng thành hai hàng.