Mặc kệ cho anh hỏi như thế nào, Hạ Tiểu Nịnh đều không nói một lời, tay chân luống cuống mà khắp nói lật xem, cuối cùng rốt cuộc cũng nhìn thấy túi xách nhỏ tùy thân của mình đặt ở trên tủ TV.
Cô nhanh chóng mà chạy đến đó, tìm kiếm một lúc, từ trong túi lấy ra một tấm thẻ ngân hàng, bên trong còn dư lại mấy trăm vạn lần trước giao tiền đặt cọc nhà.
Sau đó đi đến trước mặt anh, đập một cái vào trên bàn nhỏ, “Tôi không làm nữa! Về sau anh đừng hòng có thể chơi đùa tôi!”
Hôm nay là trò hề dạng này, ai biết ngày mai, ngày mốt, ngày kia, về sau mỗi một ngày, anh lại sẽ làm ra cái chuyện xấu gì tới chơi đùa mình chứ? Ở trước mặt anh, cô căn bản giống như là con kiến, vô lực chống đỡ bất luận mánh khóe gì của anh!
(cập nhật nhanh nhất tại web: medoctruyenchu.net, hoặc app Mê đọc truyện. Reup không cấm, nhưng reup có giới hạn và tôn trọng người dịch. Cắt xén dòng này, về bảo mẹ make up lại nhân cách rồi chui ra một lần nữa, xin hết.)
Phúc hắc, bá đạo, cao lãnh, độc miệng… Phong Thanh Ngạn người đàn ông này quá mức phức tạp.
Hầu hạ không nổi, cho nên cô liền không hầu hạ nữa!
Đập xong liền đi, không chút nào không dây dưa dài dòng, đừng nói bây giờ bên ngoài có phóng viên, cho dù là có cương thi bao vây, cô cũng muốn rời khỏi nơi này!
Ai ngờ cô còn không có xoay người, đã bị anh chế trụ bả vai, trực tiếp áp ở góc tường, “Từ chức có thể, chuyện tối hôm qua chúng ta trước hết cần tính toán một chút!”
Không đợi cô trả lời, anh búng tay một cái, một cánh cửa khác trong phòng bỗng nhiên bị mở ra, hai đứa nhỏ đi đến.
“……” Hạ Tiểu Nịnh trợn mắt há hốc miệng, “Tại sao các em cũng ở chỗ này?”
Phong Mạn Mạn tràn đầy tinh thần, trong mắt không giấu được vui mừng, Phong Tu Viễn lại là một khuôn mặt thối, ai cũng không muốn nhìn.
Nửa giờ trước đó, bọn họ bị Kỳ Tư Diệu đón đến nơi này, trực tiếp giao cho Phong Thanh Ngạn.
Sau đó, ba ba liền đối với bọn họ tuyên bố một sự kiện ——
Từ nay về sau, mami bọn họ chính là Hạ Tiểu Nịnh.
Phong Mạn Mạn tại chỗ gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Phong Tu Viễn đã tiến hành kịch liệt phản kháng cùng tranh đấu, lại vẫn là không thể địch baba lạm dụng uy quyền của mình.
Cậu bé cảm thấy tạm thời khuất phục một chút, đại trượng phu co được dãn được, việc này chính cậu lại lén bàn bạc kỹ hơn cũng không muộn.
Vì thế ở dưới ánh mắt rất có lực áp bách của Phong Thanh Ngạn giờ phút này, cậu dắt tay Mạn Mạn, cùng nhau đi đến trước mặt Hạ Tiểu Nịnh, đối với cô đồng thời cúi xuống: “Chào mami, nếu mami từ chức, chúng con muốn với mami cùng nhau rời nhà trốn đi!”
“……” Hạ Tiểu Nịnh mắt sợ choáng váng, đã nói rồi đấy, chẳng qua là đóng giả thôi mà? Như thế nào bây giờ ngay cả mami cũng gọi lên rồi?
MMP, cô trẻ tuổi dễ bị khi dễ? Muốn như vậy lừa bịp cô sao?
Không có cửa đâu cưng!
Cô gấp đến độ nói năng lộn xộn, “Giả, giả, chúng ta tối hôm qua vừa mới làm, cái kia, không đúng, các em nghe chị giải thích, các em không phải con của chị, chị và ba ba em chẳng qua là cái kia, còn có còn có……”
“Không hiểu cho lắm!” Phong Tu Viễn trực tiếp cắt ngang lời cô nói, dắt tay Mạn Mạn, “Nhiệm vụ của chúng ta hoàn thành, anh dẫn em đi ăn bữa sáng.”
“Được nha,” Phong Mạn Mạn nhìn hai người lớn liếc mắt một cái, “Ba ba, mami, thế giới hai người, quý trọng thật tốt nhé!”
Cô bé gần đây cũng xem không ít phim truyền hình, đã biết giữa nam nữ khi lớn là chuyện gì xảy ra, quỷ tinh quỷ tinh mà đối với Hạ Tiểu Nịnh nháy mắt một cái, sau đó liền cùng anh trai mình cùng nhau mở cửa rời đi trước.
Trong phòng, Hạ Tiểu Nịnh đã bị câu mami kia của Phong Mạn Mạn làm cho choáng.
Cô rốt cuộc là trêu chọc đến tà thần gì rồi? Bây giờ không chỉ có người đàn ông này muốn cô phụ trách, ngay cả bọn nhỏ đều đi đến đánh xì dầu (*đánh đấm giả bộ cho có khí thế) ……
Phong Thanh Ngạn tuy rằng trên người giờ phút này còn chỉ mặc mỗi khăn tắm, nhưng lại như vậy mà thản nhiên tự nhiên, “Em xem, bọn nhỏ bây giờ cũng chấp nhận em rồi, chúng ta ở bên nhau chính là chuyện thuận lý thành chương, hôn lễ em thích kiểu Trung Quốc hay là kiểu Tây?”