Sống Chung Với Người Không Phải Bạn Trai

Chương 32: Chương 32




Độc tem
“Cô đừng khóc, kể hết mọi chuyện cho tôi, tôi giúp cô trút giận.” Ma Thanh Thái thấy tôi như thế định lấy miếng khăn giấy ăn của Mc Donal đưa tôi lau nước mắt.
囧 loại giấy này rất cứng lau mặt rát da lắm đó biết không?
“Không sao….

Tôi chỉ trách bản thân trước kia ngu ngốc, chỉ biết nghe theo lời rao giảng của Khưu Nhiễm Trạch rồi nói cho hắn biết điểm yếu của anh ấy chính là bức tranh mà khi cha mẹ chúng tôi còn sống để lại, đó là bản thảo của cha mẹ tôi để lại, chúng tôi đều cảm thấy rất tiếc nuối, cuối cùng lại bị cha mẹ của Khưu Nhiễm Trạch dụ dỗ người dân nửa đêm đột nhâp vào nhà tôi trộm mất.

Trong thôn khi đó đã làm to chuyện này lên, vì bà ngoại và kẻ đột nhập có quen biết nên anh tôi không báo cảnh sát, nhưng ….

Nhưng ….anh ấy…..” Tôi nấc lên từng tiếng, nguyên nhân cái chết của anh trai là một nỗi đau trong trái tim tôi.


Thay vì đổ lỗi cho Khưu Nhiễm Trạch còn không bằng tự trách bản thân! Là do tôi trong phút mất trí mới tin những lời của thứ cặn bả đó nói, bọn chúng dọn hết đồ của nhà tôi, độc chiếm mọi thứ đã từng thuộc về nhà tôi! Tại sao tôi lại tin Khưu Nhiễm Trạch, tại sao!
“Anh trai cô, là trong lúc tìm bọn chúng đã bị tông chết?” Hắn tiếp lời tôi, bàn tay to khẽ vuốt v e, như đang yên lặng an ủi.
“Sau đó, anh tôi rất tức giận…..

tức đến nỗi đi kiếm bọn chúng để nói lí, kết quả bị tông chết trên đường, cảnh sát nói….

Chỗ đó đèn đường quá tối, camera không quay tới.

Lại không có người làm chứng, sau đó, tôi tìm tới từng nhà nhưng không thể tìm thấy chiếc xe đã thoát khỏi vụ tai nạn.

Nói là không tìm thấy ai đã tông anh tôi….nhưng….

nhưng rõ ràng là…..hức….” Nước mắt không cầm được rơi xuống ào ào, mỗi khi nghĩ đến hình ảnh cảnh anh tôi nằm trên cáng, toàn thân lạnh lẽo, tôi lại thấy lòng mình quặn đau.
“Cô muốn nói là nhà họ Khưu đã tông anh cô? Tiểu Tường, cô nín đã, kể cho hết chuyện nào.”
“Sau đó anh tôi qua đời, kinh tế gia đình cũng đi vào bế tắc, bạn gái của anh trai tôi đã đến giúp đỡ mấy lần, sau này bị bà tôi từ chối, nói chị ấy phải đi tìm người tốt hơn….

Bà và cậu không có sức để đối đầu với bọn chúng, cũng bán đất cho bọn chúng với giá thấp rồi chuyển đến nơi khác, chỉ muốn sống một cuộc đời sạch sẽ những chuyện khác bỏ hết.”
Nói xong những lời này, tôi và Ma Thanh Thái rơi vào trầm tư, chỉ còn lại tiếng nấc nghẹn đứng quãng của tôi, cho tới khi hắn không nhìn nổi nữa đành thở dài nặng nề “Đầu óc của cô đúng là không ra làm sao, nếu không phải biết cô cũng cảm thấy tội lỗi, tôi thật sự muốn một phát đánh chết cô.”
“Tôi biết sai rồi… tôi đã biết mình sai rồi… nhưng anh tôi không thể quay lại được lại ….không thể sống lại nữa…..”
Nói xong những lời này, tôi và Ma Thanh Thái rơi vào trầm tư, chỉ còn lại tiếng nấc nghẹn đứng quãng của tôi, cho tới khi hắn không nhìn nổi nữa đành thở dài nặng nề “Đầu óc của cô đúng là không ra làm sao, nếu không phải biết cô cũng cảm thấy tội lỗi, tôi thật sự muốn một phát đánh chết cô.”

“Tôi biết sai rồi… tôi đã biết mình sai rồi… nhưng anh tôi không thể quay lại được lại ….không thể sống lại nữa…..” Tôi bưng mặt khóc, những ký ức trong quá khứ ùa về, cảm xúc tan vỡ.
“Thế giới này, vốn đã có rất nhiều chuyện tốt chuyện xấu, chúng ta không thể yêu cầu mỗi người phải thực thi công lý cho chúng ta, người duy nhất có thể bảo vệ quyền lợi của mình là chính mình.

Cái chết của anh trai cô không đơn giản, tôi sẽ kêu người điều tra rõ ràng chuyện này, cho dù những tang vật kia đều đã qua nhiều năm rồi cũng không biết chúng đã lưu lạc ở đâu, cô nói cho tôi biết bức tranh kia có đặc điểm như thế nào, tôi sẽ cố gắng tìm xem.” Ma Thanh Thái uống ngụm coca, muốn nói tiếp gì đó lại thấy bất đắc dĩ “Tôi biết cô đang rất buồn, cũng biết cô vì tình cảm nên mới gây ra sai lầm, nhưng chuyện này không thể không trách cô cẩu thả, cô biết rõ anh mình vì ai mà mất, lại vì quyền lợi của ai, bây giờ điều duy nhất cô có thể làm đó là chấn chỉnh lại bản thân, nghiêm túc đối mặt với những vấn đề đó, rồi có nhớ ra chuyện gì nữa thì báo cho tôi ngay.”
“Anh định làm gì?” Tôi ngẩng đầu nhìn Ma Thanh Thái đầy do dự.
“Cô cảm thấy tôi sẽ làm gì?” Hắn nở nụ cười nhàn nhạt hệt như quỷ satan, “Một người đau nhất, thảm hại nhất không phải là vì hắn mất tất cả mà là bị rơi từ trên cao xuống.

Ầm! Đau đớn và khó chịu biết bao.

Yên tâm, thù cũ hận mới, tôi sẽ giải quyết từng việc một với hắn.”
Ánh mắt hắn đầy vẻ lạnh lùng, tôi biết hắn không phải chỉ vì chuyện của tôi mà muốn xử lí nhà họ Khưu nhưng tôi chắc chắn sau này nhà họ Khưu sẽ không sống được dễ dàng…tất cả mọi thứ, đều sẽ không lặp lại.

Từ những trắc trở và mất mát của nhiều năm trước đã giúp tôi nhận ra rằng pháp luật, chính nghĩa cũng không thể nào bảo vệ được lợi ích của người bị hại, có rất nhiều trường hợp người được bảo vệ lại là người đạt được lợi ích.
“Ma Thanh Thái, cảm ơn anh.” Ngoại trừ mấy câu cảm ơn này tôi thật sự không biết phải nói gì nữa.


Hắn liếc sang tôi, ăn xong hắn phủi phủi tay, phong thái điềm tĩnh và tao nhã.
“Coi như là thù lao cho những ngày này, cô chăm sóc Vương Giới, quan tâm gia đình tôi thôi.

Tôi không có hứa hẹn suông đâu, kết cục của bọn họ như thế nào cứ mở to mắt xem đi.” Nói xong hắn lại đi gọi thêm hai cái hamburger, tôi cứ cảm thấy khung cảnh nó thật囧囧.

Có vẻ như phong cách này không hợp với một vị chủ tịch bá đạo lắm.
Miệng thì nói những lời của một vị chủ tịch cuồng bạo hay nói, mà địa điểm nói thì lại hơi có chút buồn cười.

Chà, biết trước thế này tôi sẽ chọn một nhà hàng cao cấp hơn cho phù hợp với tầm nhìn của mình, ở Mc Donal’s mà giả ngầu giả bạo gì chứ! Thật là nghĩ không ra nhìn không nổi mà..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.