Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 221: Giết chết yêu thú



Tần Thiên nhìn con yêu thú này tính toán một lúc, có lẽ thực lực so với mình cũng không chênh lệch lắm, nhưng mà nếu đánh thực thì chưa biết, cái loại yêu thú trong rừng này chắc chắc sẽ rất hung hãn, trước mặt chạy cũng không được, phía sau lại là nước sông, bên trong đầy cánh tay quỷ dị, biện pháp duy nhất là liều mạng.

Tần Thiên nhìn xung quanh cũng không thấy thứ gì có thể tiện tay làm vũ khí, mà chính mình tay không đối đầu với quái thú thì thật là lỗ lớn a.

- Mịa nó chứ, đây là nơi quái quỷ gì vậy, ngay cả tảng đá cũng không có!

Tần Thiên thầm nghĩ.

Rống...

Lúc này yêu thú đối diện thấp giọng gầm hét, hai mắt hung tàn nhìn Tần Thiên, nước dãi chảy không ngừng.

Rống...

Đột nhiên yêu thú gầm lên giận dữ, sau đó mạnh mẽ lao tới, tốc độ cực nhanh. Tần Thiên chỉ thấy một cái bóng đen trong nháy mắt xuất hiện trước mặt, lồng ngực bị móng vuốt sắc bén đánh tới.

Hưu!

Tần Thiên không cần suy nghĩ trực tiếp sử dụng thuấn di tránh sang một bên, còn chưa dừng lại thì con yêu thú kia đã lại lao đến.

- Con bà nó nhanh vãi!

Tần Thiên hét lớn, lại một lần nữa thuấn di tránh đi khiến con yêu thú vồ hụt.

Rống!

Yêu thú giận dữ, hai lần bị tên tiểu tử kia tránh được, đây là điều chưa từng xảy ra.

Hưu!

Đột nhiên con yêu thú biến mất, Tần Thiên còn chưa kịp phản ứng cả người đã bị đánh bay ra ngoài, con yêu thú kia lập tức nhào tới há miệng cắn.

- Phất!

Tần Thiên phẫn nộ quát, không ngờ rằng con yêu thú này cũng biết thuấn di. Tần Thiên lập tức không cần suy nghĩ nhấc chân, đá mạnh vào bụng con yêu thú, bất kể là sinh vật gì đi nữa thì cái bụng cơ hồ chính là điểm yếu nhất, Tần Thiên đá một cước này cực kỳ âm hiểm.

Ngao!

Yêu thú phát ra một tiếng kêu thảm thiết, Tần Thiên nhân cơ hội gỡ móng vuốt của nó trên người mình ra, nhanh chóng trốn qua một bên.

- Mịa nó chứ, đau chết ta mất!

Tần Thiên nhìn ngực mình bị yêu thú chụp vào, đau đến méo miệng. Một mảng thịt đã bị tróc ra, máu tươi đầm đìa, nếu như sâu một chút nữa đến trái tim thì chắc đã đi đời nhà ma rồi.

Hống hống hống...!

Yêu thú nổi giận gào lên vang vọng trời đất, trong nháy mắt một cỗ khí thế không gì sánh nổi từ người yêu thú phát ra khiến cỏ cây cũng bị chấn động, cực kỳ kinh người, sau một khắc yêu thú lại một lần nữa biến mất.

Lần này Tần Thiên không chút nghĩ ngợi, dùng dị năng ẩn hình và thuấn di rời đi.

- Mẹ nó, muốn tấn công lão tử sao, lần này lão tử tấn công ngươi.

Tần Thiên cả giận nói, tránh được công kích từ phía sau, lập tức tìm vị trí yêu thú, trong nháy mắt đã đến bên cạnh nhấc chân sút liên tục vào bụng nó.

Ngao!

Yêu thú kêu lên một tiếng thảm thiết, bị Tần Thiên đá bay rồi nặng nề rơi xuống đất.

Mà Tần Thiên một chiêu đắc thủ, lập tức phóng về phía yêu thú vừa rơi xuống tiếp tục công kích. Yêu thú còn chưa kịp phản ứng đã bị sút liên tục vào bụng.

Ngao!

Ngao!

Ngao!

Mấy tiếng kêu cực kỳ thảm thiết vang lên, yêu thú bị Tần Thiên liều mạng đá vào bụng, cả người co quắp không ngừng, muốn phản kháng cũng không được, bị hành hạ tàn bạo.

Tần Thiên đá gần một trăm cước vào bụng yêu thú, thấy nó không có cách nào dậy được liền ngừng lại, nhưng mà cũng không có ý định bỏ qua cho nó, chỉ cần nó còn sống Tần Thiên vẫn cảm thấy có uy hiếp, vì thế hắn đi tìm một cành cây đến trước mặt yêu thú, đâm thẳng vào mắt nó.

Ngao!

Yêu thú kêu thảm, rống giận chạy vào rừng khiến cây cối bị chấn động, nó liên tục đâm vào cây, giằng co một lúc lâu rồi mới chết.

Tần Thiên đi tới thấy yêu thú đã chết, lúc này mới yên lòng đặt mông xuống đất ngồi thở dốc.

- Mụ nội nó, mệt chết mất!

Tần Thiên vừa thở vừa nói, vừa rồi năng lượng của hắn tiêu hao ít nhất là tám phần, nếu như con yêu thú này lợi hại hơn một chút thì hắn đã chết không thể nghi ngờ.

- Đúng rồi, Ba Ba Ca nói bên trong yêu thú có nội đan, ta phải lấy ra xem sao.

Tần Thiên lầu bầu nói, sau đó quay đầu nhìn cái đầu khổng lồ của yêu thú. Theo lời Ba Ba Ca thì nội đan của yêu thú nằm trong đầu, Tần Thiên nhìn một chút, yêu thú này đầu quá cứng rắn, trong tay mình lại không có gì sắc bén, căn bản là không thể mở ra.

Suy nghĩ một chút, Tần Thiên đứng lên nhìn xung quanh, tìm một nhánh cây sau đó cắm vào chỗ mắt yêu thú vừa bị mình chọc mù, móc lòi ra, đồng thời móc luôn óc và mấy thứ bên trong ra. Móc một hồi lâu Tần Thiên liền thấy một viên trân châu trong suốt màu trắng, thoạt nhìn không khác những viên trân châu thông thường, to như nắm tay trẻ con, không tròn lắm nhưng sáng bóng, đang khẽ phát ra tia sáng và tản mát ra một luồng năng lượng dồi dào.

- Đây chính là nội đan sao, đúng là siêu cấp trân châu a, màu sắc lại đẹp như vậy, đem bán đi chắc cũng được vài trăm triệu a.

Tần Thiên nhìn viên nội đan hưng phấn nói, muốn đem nó cất đi, kết quả phát hiện mình chỉ đang mặc mỗi cái quần lót, không có chỗ để, chẳng lẽ lại bỏ vào bên trong quần lót sao.

- Mặc kệ, đem nó luyện hóa để bổ sung năng lượng rồi nói sau!

Tần Thiên lầu bầu nói, Ba Ba Ca đã nói rằng nội đan của yêu thú tinh hoa ở chỗ đó là tập trung toàn bộ năng lượng, vì thế có thể đem nó luyện hóa hấp thu thành năng lượng của mình.

Nghĩ tới đây Tần Thiên liền ngồi xuống đất, bắt đầu nhắm mắt lại, vận chuyển công pháp, bắt đầu hấp thu năng lượng bên trong nội đan.

Viên nội đan này bên trong ẩn chứa năng lượng cực kỳ khổng lồ, Tần Thiên mất chừng một giờ đã hấp thu xong, nhất thời năng lượng trong người trực tiếp khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Tần Thiên vui mừng chính là tốc độ hoạt động của huyết mạch nhanh hơn trước nhiều, nếu như mang trong người mười mấy hai mươi viên nội đan thì đến lúc đánh nhau chắc chắc không phải sợ, năng lượng suy giảm liền hấp thụ một hai viên nội đan, đến lúc đó làm gì có ai là đối thủ, nghĩ tới đây trong lòng Tần Thiên không khỏi rục rịch hẳn lên.

Năng lượng bị hấp thu hết, viên nội đan liền trở thành đống tro. Tần Thiên thấy thế rất là đau lòng, vứt chúng đi, sau đó bẻ gãy răng của yêu thú. Hai cái răng này dài chừng hai mươi phân, bén nhọn cực kỳ, rất thích hợp làm vũ khí.<br

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.