Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 264: Huyết nhân



- Con mẹ nó, ngươi không có chuyện gì chạy tới làm gì a, thật muốn chết mà.

Tần Thiên nhìn Phong Tử mắng.

- Hắc, chúng ta là huynh đệ, nhất định phải chết chung một chỗ chứ. Nếu không, xuống địa ngục biết tìm chỗ nào bây giờ.

Phong Tử nhìn Tần Thiên cười trêu ghẹo nói. Hai người cùng ha hả cười lớn, Phong Tử tựa hồ như muốn khóc.

- A Thiên… Tao không sợ chết, nhưng tao vẫn chưa muốn chết, tao còn chưa giết hết đám người trong nhà kia, mẹ tao cũng chưa tìm về được, tao không cam lòng.

Phong Tử nhìn Tần Thiên khóc nói, lần đầu tiên nhìn Phong Tử khóc, Tần Thiên nghe lời hắn trong lòng lo lắng.

Chết, hắn cũng không muốn chết, thù giết cha mẹ còn chưa báo, đám huynh đệ Thiên bang sống chết thế nào còn không biết, nữ nhân trong nhà vẫn chờ hắn. Tiêu Du còn chưa gả cho hắn, hắn làm sao có thể chết được, nhưng hiện tại hắn không thể làm gì, lực lượng cơ hồ đã tiêu hao hết, thân thể bị trọng thương, sống thế nào đây.

- Ba Baca, ta muốn ngươi đem Phong Tử vào bên trong có được không? Ta van ngươi…

Tần Thiên hỏi.

- Chủ nhân, Phong Tử là người sống, điểm tích lũy của người không đủ, Ba Baca không thể nào mang hắn vào, đây là quy định của hệ thống, xin lỗi.

Ba Baca nói, đây là lần thứ ba Tần Thiên van xin Ba Baca, tuy nhiên nó vẫn cự tuyệt.

- Mẹ nó, phá hệ thống đi, không có nhân tính, lão tử chết rồi, mày sống thế đéo nào.

Tần Thiên chửi ầm lên, nghe lời Phong Tử nói, hắn nổi lên trận lo lắng. Hắn có thể rời đi, bảo vệ tính mạng, nhưng hắn không thể bỏ mặc Phong Tử, hắn làm không đươc.

- Phong Tử, tao nhất định bảo vệ cho mày, không để cho mày chết ở chỗ này, chúng ta đều phải sống để rời đi, vì các huynh đệ báo thù.

Tần Thiên nhìn Phong Tử lớn tiếng hô, mặc dù không có khả năng nhưng Tần Thiên vẫn cầm lên một thanh khảm đao, từ từ đứng lên. Trong cơ thể thật nhanh vận chuyển công pháp, kích thích năng lực huyết mạch.

- Hừ! Trước khi chết còn nói hươu nói vượn, muốn sống đi ra sao? Đáng cười, giết nhiều huynh đệ của tao như vậy, hôm nay tao để cho mày xem một chút, huynh đệ của mày sẽ biến thành từng mảnh nhỏ.

tên hải tặc nhìn Tần Thiên cười lạnh nói. Đi tới trước mặt Tần Thiên, đá Tần Thiên một cước, đem Phong Tử bắt lấy, ném xuống chân hắn, đao trong tay giơ lên.

- Không.

Tần Thiên lập tức rống lớn, trong lòng cực kỳ tức giận. Nhưng tên hải tặc không để ý, nhìn tấn thiên cười lạnh một tiếng, đao trong tay nhanh chóng chém xuống.

- Lập tức, âm dương tiên sinh trong góc đứng lên, thân hình chợt lóe, nhanh chóng hướng bên kia lao đến.

- A!

Tần Thiên lập tức rống lên, hồng quang trong mắt đại thịnh, đột nhiên bắn ra hai đạo hồng quang đáng sợ. Ngay sau đó cả người Tần Thiên tản mát ra hơi thở đang sợ, khí tức máu tanh từ trên người Tần Thiên tán phát ra, hơi thở mê muội từ trên người Tần Thiên phô thiên cái địa phát ra.

- Cửu Dương huyết thể.

Ba Baca hoảng sợ hét lên.

- Hưu.

Trên mặt đất máu tươi từ trên thi thể người chết kia chợt biến thành từng đợt huyết vụ, bay tới bên Tần Thiên. Huyết vụ đáng sợ trong nháy mắt bao phủ cả người Tần Thiên, sau đó huyết vụ bị thân thể Tần Thiên hấp thụ vào, trực tiếp tiến vào đan điền, biến thành một cỗ năng lượng. Trong nháy mắt, Tần Thiên cảm giác năng lượng trong cơ thể mình tăng vọt, trong đầy chợt hiện lên một ý niệm khát máu.

- A.

Tần Thiên hét lớn một tiếng, đầu một trận mơ hồ, trong đầu tất cả đều là giết chóc, giết chóc…

Đang chuẩn bị chém Phong Tử, tên hải tặc nhất thời dừng tay lại, bởi vì đầu óc hắn đã bị ảnh hưởng thành một mảnh hỗn loạn, đau nhức vô cùng. Khảm đao trong tay lập tức bị rơi xuống mắt đất, ôm đầu kêu to.

Phong Tử trên mặt đất trực tiếp ngất đi, âm dương tiên sinh đang xông tới bên này thấy vậy, nhất thời kinh hãi. Ngay lập tức có một cỗ hơi thở giết chóc xông ào vào đầu hắn, lập tức Âm Dương tiên sinh đánh một bộ công pháp kỳ quái, ngay sau đó, cả người hắn được bao phủ bởi một cỗ năng lượng vô hình. Sau một khắc, hắn đem Phong Tử nằm trên mặt đất bế đi, nhanh chóng trốn vào trong góc.

Mà lúc này, tên hải tặc lớn tiếng gầm rú. Một cỗ hấp lực kỳ dị từ bên Tần Thiên truyền đến, hắn cảm giác máu trong thân thể mình như bị hút ra ngoài. Lập tức liền vận chuyển năng lượng, liều mạng chống lại, nhanh chóng tránh ra chỗ khác.

Giờ phút này, trong đại sảnh, tất cả máu người chết đều bị tần thu hấp thụ, tạo thành một đoàn huyết vụ, đem Tần Thiên bao phủ bên trong. Nhưng huyết vụ kia không ngừng bị Tần Thiên hấp thu vào trong cơ thể, biến thành từng đạo năng lượng, vết thương trên người Tần Thiên nhanh chóng khép lại, đồng thời thực lực nhanh chóng tăng lên, trực tiếp từ nhất tinh bát giai đỉnh phong trong nháy mắt đột phá lên nhất tinh cửu giai, hơn nữa còn đang tên lên.

Đợi đến khi tất cả huyết vụ bị hấp thụ, lực lượng của Tần Thiên trực tiếp đột phá lên nhị tinh, thực lực tăng rất nhiều. Một cỗ huyết tinh bàng bạc từ trên người Tần Thiên phát ra. Giờ phút này, cả người biến thành một huyết nhân, máu chảy đần đìa, thật giống như từ đi từ ao máu. Toàn thân màu đó, trên mặt không có biểu cảm gì, chỉ có vẻ loại khát máu trên mặt

Trên mặt đất, những thi thể kia toàn bộ biến thành khô thi, giống như được phơi khô vậy.

- Mày phải chết.

Tần Thiên nhìn tên hải tặc lạnh lùng nói. Nói xong, cả người trong nháy mắt liền biến mất, ngay sau đó, trực tiếp hiện ra trước mặt tên hải tặc

tên hải tặc cố chống lại hấp lực từ bên trong người của Tần Thiên, đầu óc tạm thời khôi phục. Nhưng vừa mới hồi phục tinh thần lại thấy Tần Thiên như lệ quỷ đứng trước mặt mình, một trảo bắt lấy cổ mình, một cỗ lực lượng đáng sợ từ Tần Thiên tán phát ra, làm hắn cơ hồ không nhúc nhích nổi.

Tần Thiên nhìn tên hải tặc, tay còn lại chợt đưa về phía trái tim tên hải tặc. Trong nháy mắt, ngón tay giống như móng nhọn, trực tiếp đâm vào bên trong.

- Hưu.

- Á…

tên hải tặc lập tức kêu thảm, hai tay gắt gao nắm chặt cánh tay của Tần Thiên, hai mắt trắng dã.

- Hưu.

Tay Tần Thiên nắm lấy tim của Hải Đạo Tặc, trực tiếp giựt mạnh ra, xé nát ngực của tên hải tặc, lập tức tên hải tặc ngỏm củ tỏi.

Mà Tần Thiên cũng không đình chỉ, từ từ xé tên hải tặc thành từng mảnh nhỏ.

Hai phút sau, tên hải tặc bị Tần Thiên xé sống thành từng mảnh nhỏ. Trên đất đầy những khối thịt vụn, nhìn cực kỳ kinh dị, nơi cách đó không xa, Âm Dương tiên sinh thấy vậy, nhất thời lông mày cau chặt, Tần Thiên thật quá máu tanh.

Tần Thiên xé nát tên hải tặc, quay đầu nhìn về phía Phong Tử đang nằm trong tay Âm Dương tiên sinh, liền nhìn Âm Dương tiên sinh với ánh mắt sát ý vô tận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.