Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 50: Lâm trận bỏ chạy



Tần Thiên mang theo Hàn Thi Vũ xuống nước, hướng một địa phương vắng người từ từ đi tới. Hàn Thi Vũ bị Tần Thiên nắm bàn tay nhỏ bé thì rất khẩn trương, nhất là bị ánh mắt mê đắm của hắn nhìn trước ngực mình, lại càng lộ ra vẻ xấu hổ.

Tần Thiên nhìn mặt Hàn Thi Vũ đỏ hồng, cực kỳ ngượng ngùng lại càng thêm hấp dẫn động lòng người. Tiểu huynh đệ trong quần không nhịn được đã bắt đầu chào cờ rồi.

- Tần Thiên, anh có thể động tay động chân đối với em được không? Anh đùa bỡn như lưu manh.

Hàn Thi Vũ nhìn Tần Thiên ngượng ngùng hỏi.

- Làm sao có thể, anh là người chính trực, ghét nhất cái chuyện lưu manh này.

Tần Thiên ra vẻ đạo mạo nói.

- Kia... Kia cái tay của anh sao đặt trên mông của em?

Hàn Thi Vũ nói.

- A... Cái này sao, là anh sợ em ngã xuống, giữ lấy em thôi.

Tần Thiên nghiêm túc nói.

- Anh... anh chính là lưu manh chính cống, nào có ai đỡ người như vậy, tay cũng đặt vào mông.

Hàn Thi Vũ nói.

- Hắc hắc... Với quan hệ của chúng ta thì không được sao?

Tần Thiên hèn mọn cười cười, bàn tay phải đặt lên trên cái mông ngạo nghễ ưỡn lên của Hàn Thi Vũ, cảm thụ được sự mềm mại, nhẹ nhàng vân vê, nắn bóp. Hàn Thi Vũ bị Tần Thiên lộng như vậy, thân thể không khỏi phát run lên.

- Em... Chúng ta quan hệ làm sao không giống với lúc trước.

Hàn Thi Vũ có chút khẩn trương nhìn Tần Thiên, đưa tay nắm lấy tay Tần Thiên đang sờ loạn trên cái mông nhỏ, không cho hắn tiếp tục.

- Em đã quên sao, em đã nhận là bạn gái của anh mà.

Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nói, nhìn bộ dáng xấu hổ của nàng, không nhịn được nhẹ nhàng ôm lấy nàng. Hai người mặt đối mặt, trên người Hàn Thi Vũ tản ra mùi thơm nhàn nhạt, để cho Tần Thiên một trận kích động.

- Anh... Anh... Anh nói bậy gì đó? nhân gia mới không phải là bạn gái của anh, nhân gia còn không có đáp ứng anh.

Hàn Thi Vũ ngượng ngùng nói, thân thủ nhẹ nhàng đánh một cái vào lồng ngực Tần Thiên, rồi khẽ cúi đầu, không dám nhìn Tần Thiên. Hơi thở nam nhân trên người Tần Thiên truyền đến làm cho nhịp tim nàng đập nhanh, thân thể nóng lên.

Tần Thiên thấy bộ dạng ngượng ngùng của Hàn Thi Vũ, không nhịn được vươn tay, nhấc cằm nàng lên, để cho nàng nhìn thẳng vào mình, rất là thâm tình nhìn nàng nói:

- Thi Vũ, anh thích em, em làm bạn gái anh nhé.

Tần Thiên vừa nói lời này, trái tim Hàn Thi Vũ nhất thời đại loạn, căng thẳng khẩn trương, không khỏi buông lỏng hai tay đang nắm lấy cánh tay Tần Thiên. Bị Tần Thiên nhìn như vậy, mặt nàng càng ngày càng đỏ, rất muốn tránh ánh mắt nóng rực của Tần Thiên, nhưng là thân thể lại không tự chủ được.

- Em... Em... Em còn chưa nghĩ ra, quá đột nhiên.

Hàn Thi Vũ khẩn trương nói. Vừa nói xong lời này, đã thấy mặt Tần Thiên nhích dần tới mặt mình,, Hàn Thi Vũ theo bản năng liền nhắm hai mắt lại, rất là khẩn trương.

Tần Thiên nhìn bộ dạng nhu thuận của Hàn Thi Vũ, bèn chầm chậm hôn nhẹ, đôi môi hai người trong nháy mắt hòa quyện vào nhau, một mùi thơm nhàn nhạt ngan ngát từ tận cùng bên trong hơi thở Hàn Thi Vũ truyền đến. Tần Thiên lè lưỡi, chui vào tận cùng bên trong không phòng bị chút nào, ngậm lấy lưỡi nhỏ thơm tho đang không biết làm sao của nàng, nhẹ nhàng mút lấy.

Lúc này, nụ hôn đầu dời được gìn giữ hơn hai mươi năm của Hàn Thi Vũ chính thức bị phá. Bị Tần Thiên hôn như vậy làm nàng dần mất tựu chủ, hai tay bất tri bất giác ôm lấy cổ Tần Thiên. Được hắn dẫn dắt, nàng vụng về đáp lại. Một cảm giác chưa bao giờ có từ đáy lòng nàng dâng lên làm nàng vô cùng say mê, thân hình không khỏi dính sát vào Tần Thiên.

Tần Thiên cảm giác Hàn Thi Vũ dần đáp lại mình, bàn tay to liền chầm chậm từ trên mông nàng di động, tay đang nâng cằm nàng cùng động, hướng tới trước ngực nàng, nhẹ nàng nắm lấy khối cầu mà một tay ôm không xuể, nhẹ nhàng sờ.

- Ư.... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.xyz

Hàn Thi Vũ bị Tần Thiên sờ rõ ràng như vậy nhất thời không kiềm chế được khẽ kêu, tay ôm cổ Tần Thiên càng thêm chặt, lộ rõ vẻ khẩn trương.

Tần Thiên thừa cơ làm tới, hai tay đang nắm khối cầu, bắt đầu gia tang độ mạnh.

- A... Ư....

Cả người Hàn Thi Vũ run lên, hai chân khép chặt, một cảm giác ngứa ngáy từ phía dưới truyền đến, làm cho nàng không tự chủ được muốn đưa tay xuống gãi một chút, nhưng mà lại không dám.

Tần Thiên tiếp tục tấn công cao điểm của nàng, tay dần dần lần vào trong áo tắm mỏng manh, tay trùm lên cả tòa phong nhũ, nhất thời một cảm giác cực kì thoải mái từ tay truyền đến, cực kì mềm mại, ngón tay hắn trực tiếp kẹp lấy hạt đậu đỏ, nhẹ nhàng động thủ.

- A.

Hàn Thi Vũ nhất thời không nhịn được kêu lên, đôi môi hai người trong nháy mắt tách ra, trước ngực truyền đến cảm giác vô cùng ngứa ngáy làm cho thân thể nàng mạnh mẽ phát run, Tần Thiên lập tức thừa cơ lại kẹp lấy, Hàn Thi Vũ nhất thời gắt gao ôm lấy Tần Thiên.

- Mau... Buông tay... Tần Thiên, không nên, sẽ bị người đi qua nhìn thấy.

Hàn Thi Vũ đỏ mặt gấp gáp nói, lúc này nàng mới nhớ tới, đây là hồ bơi. Rất nhiều người qua lại.

- Vậy chúng ta đổi chỗ khác đi.

Tần Thiên nhìn Hàn Thi Vũ nói, đưa tay từ cao điểm của nàng ra, lôi kéo Hàn Thi Vũ hướng trên bờ đi tới. Không nghĩ tới Hàn Thi Vũ mới vừa rồi bị Tần Thiên làm cho một trận như nhũn ra, căn bản là đi không được, cả người cũng đứng không vững. Tần Thiên vội vàng một tay ôm lấy nàng vào trong ngực.

- Để anh ôm em đi.

Tần Thiên mê đắm nói, một tay ôm lấy Hàn Thi Vũ, hướng trên bờ đi tới. Hàn Thi Vũ khẩn trương vô cùng, theo lý mà nói, nàng nên phản kháng. Nhưng là không biết tại sao, lại không có phản kháng, tùy ý để Tần Thiên ôm mình về phía trước.

Tần Thiên ôm Hàn Thi Vũ trực tiếp tiến vào trong phòng nghỉ, tiện tay khóa cửa lại, một tay đặt Hàn Thi Vũ trên bàn phòng thay đồ. Ngay sau đó hắn liền hôn tới tấp, một cái tay nhanh chóng chiếm cứ cao điểm, dùng sức nắn bóp. Hàn Thi Vũ nhất thời toàn thân phát run, hai chân mạnh mẽ kẹp kẹp eo của Tần Thiên. Nhất thời, thằng nhỏ của Tần Thiên cùng hắc động của Hàn Thi Vũ liền tiếp xúc thân mật.

- A….

Hàn Thi Vũ nhất thời kêu lớn lên, thằng nhỏ của Tần Thiên tiến công bên trên vũ hắc động của nàng. Lập tức bên trong mưa sa liên tục, ngứa ngáy vô cùng. Hàn Thi Vũ không tự chủ được di chuyển thân mình đem hắc động hướng tổ truyền lợi khí Tần Thiên cọ xát tới. Từng đợt cảm giác thoải mái truyền đến, làm cho Hàn Thi Vũ say mê, nhất thời lạc vào khoái cảm.

Mà Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng của Hàn Thi Vũ, tay tại áo ngực nhẹ nhàng tung ra. Áo ngực Hàn Thi Vũ nhất thời rơi xuống, hai khối cầu bị đè ép trực tiếp bật ra, ở giữa hai điểm nhỏ đáng yêu ngạo nghễ đứng thẳng. Tần Thiên lập tức dùng bàn tay to nắm chặt, miệng mạnh mẽ ngậm lấy một điểm, nút mạnh lên.

- Không nên.

Hàn Thi Vũ hét lớn, hai tay liều mạng đẩy đầu Tần Thiên xuống, phía dưới hắc động chủ động tiến công thằng nhỏ của Tần Thiên, lượng lớn mưa xuân phun ra ngoài. Hàn Thi Vũ đầy mặt ửng hồng, trong miệng không ngừng nhẹ giọng rên rỉ.

Một tay Tần Thiên lập tức tiến xuống phía dưới Hàn Thi Vũ, tới vùng cấm địa, ngón tay đem nội khố thật mỏng manh trực tiếp gạt ra. Nhất thời cảm giác được một vùng nóng rực, ẩm ướt vô cùng, ở giữa còn có một khe hở, ngón tay Tần Thiên thẳng tiến vào khe hở, nhẹ nhàng cử động một cái.

- A….

Hàn Thi Vũ lập tức lớn tiếng kêu lên, bên dưới bị Tần Thiên tiến công như vậy, làm nàng khoan khoái vô cùng.

Tần Thiên nghe được tiếng Hàn Thi Vũ kêu, không nhịn được lấy tay cầm thằng nhỏ của mình ra ngoài, đặt trên hắc động của Hàn Thi Vũ, chuẩn bị tiến vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.