Sống Cùng Mẹ Kế Y Tá

Chương 49: Thi thố tài năng (1)



Ninh Lạc xấu hổ, vội vàng phủ nhận, "Nói bậy bạ gì đó ah! Chúng ta chỉ là ở trong cùng một nhà mà thôi, cũng không có ở chung!" Dù cho Ninh Lạc có giải thích thế nào thì khi đến tai Trần Thần đều sẽ thành dấu đầu hở đuôi mà thôi, nàng cho rằng Ninh Lạc chẳng qua là ngượng ngùng không dám thừa nhận cho nên mới phải lấy lý do. "Sáng sớm trò chuyện cái gì mà hăng say như vậy! Ninh Lạc ngươi ghi chép xong biên bản giao ban chưa, còn có Trần Thần thay thuốc cho bệnh nhân xong rồi?" Y tá trưởng nhìn thấy hai người nói chuyện phiếm, lập tức nghiêm túc nói.

Hai người thè lưỡi, lập tức cúi đầu làm việc, các nàng biết rõ y tá trưởng tuy nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ, không chống đối lời của nàng thì sẽ không có vấn đề gì, cho nên đều trầm mặc không nói.

Quả nhiên, cũng không lâu sau, y tá trưởng đã thay đổi ngữ khí, hỏi, "Các ngươi ai chưa ăn sáng, ta vừa mới gọi kêu giao hàng nhiều hơn một phần!" "Ta... Ta, ta còn chưa có ăn!" Trần Thần nhìn giống như sợ người khác không để cho nàng ăn vậy.

Y tá trưởng lộ ra vẻ tươi cười, "Ngươi không cần nói ta cũng biết, tiểu tử ngươi đúng là đồ tham ăn mà, trên tay vẫn còn cầm đồ ăn vặt đây này!" Trần Thần lơ đễnh, cười ha hả nói: "Y tá trưởng, thời điểm người vừa mới đến phòng bệnh, chúng ta ở nơi này chính là có đại sự phát sinh ah!" Trần Thần còn chưa nói, Ninh Lạc đã biết rõ cô nàng nhiều chuyện này nhất định là muốn đem sự tình của mình cùng Diệp Thiên nói ra, bất quá Ninh Lạc cũng không có mở miệng ngăn cản, chính nàng cũng không rõ ràng lắm vì sao lại như vậy, ngược lại trong nội tâm còn có chút đồng ý chuyện Trần Thần nói ra.

Mọi nữ nhân đều yêu thích bát quái, y tá trưởng cũng không ngoại lệ, nghe Trần Thần nói như vậy lập tức hào hứng, "Chuyện gì ah, nhìn ngươi như gặp chuyện gì kinh khủng lắm vậy?" "Còn không phải sao!" Trần Thần khẽ kéo cái ghế, đưa cho y tá trưởng ngồi xuống, nói: "Y tá trưởng, ngươi còn không biết a, Ninh Lạc chẳng những có bạn trai hơn nữa còn là đại soái ca siêu cấp nha!" Mặt Ninh Lạc đỏ ửng nóng bừng lên, không thừa nhận, nhưng cũng không có phủ nhận, thậm chí nghe lời nói của Trần Thần còn có chút hưng phấn nho nhỏ. Y tá trưởng vẻ mặt thoải mái, đùa giỡn nói: "Khó trách cô gái nhỏ này không chịu đáp ứng cùng cháu ta thân thiết một chút, nguyên lai là hoa đã có chủ rồi, lúc nào rảnh mang tới để cho y tá trưởng này giúp ngươi kiểm tra một chút, nhìn xem hắn xứng hay không xứng sánh đôi với hoa khôi bệnh viện ta a!" Trong lúc đám Ninh Lạc vẫn còn ở trong phòng vui đùa, Diệp Thiên đã đi ra ngoài bệnh viện, bỗng chứng kiến một nữ nhân sắc mặt tái nhợt, thống khổ cực độ hướng đến phòng khám bệnh, thời điểm bước qua Diệp Thiên bỗng nhiên ngã xuống đất không dậy nổi.

Lập tức không ít người tới vây quanh, nhưng không ai dám ra tay nghĩ cách cứu viện, huống chi nơi này còn là bệnh viện, đều cho rằng sẽ có bác sĩ đến cứu nàng, nhưng Diệp Thiên đã đợi không kịp, lập tức đi qua chỗ nữ nhân kia bắt mạch, mạch đập yếu ớt, khí huyết khó thông, trong cơ thể còn đang ủ bệnh.

Diệp Thiên không nói hai lời ôm lấy nữ nhân trên mặt đất nữ phòng khám bệnh chạy tới, mới vừa tiến vào phòng khám bệnh đã thấy một y tá tới, "Tiên sinh, làm sao vậy?" Y tá này lại chính là người mà Diệp Thiên gặp được khi lần đầu tiên tới bệnh viện, nàng nhìn thấy Diệp Thiên cũng sửng sốt một chút, không nghĩ tới việc lại gặp mặt. "Ta trước cửa bệnh viện thấy cô ấy té xỉu, cho nên đem nàng mang sang đây kiểm tra, cơ thể của nàng yếu ớt, cụ thể nguyên nhân bệnh là gì vẫn chưa tìm ra!" Diệp Thiên nói đơn giản một chút, y tá lập tức dẫn Diệp Thiên đi đến phòng phụ khoa, bác sĩ trực ban phụ khoa không biết Diệp Thiên, sau khi hỏi thăm tình huống lập tức đem nữ nhân này đi xét nghiệm kiểm tra.

Diệp Thiên đích thân mang nữ nhân này đi làm xét nghiệm, kết quả có rất nhanh, nữ nhân này là do u xơ tử cung và mạch máu vùng kín bị biến dạng

Bác sĩ phòng khám phụ khoa bác sĩ cầm kết quả xét nghiệm sắc mặt lập tức nghiêm trọng lên, u xơ tử cung cũng không phải là chứng bệnh gì đặc biệt, tình huống bình thường làm giải phẫu là có thể cắt bỏ, nhưng nữ nhân này có rõ ràng là trời sinh mạch máu dị dạng, tình hình trong tử cung tương đối phức tạp, cứ như vậy giải phẫu sẽ gây ra nguy hiểm tương đối lớn. "Tiên sinh, vị tiểu thư này là gì của anh?" Bác sĩ sau khi xem kĩ kết quả xét nghiệm liền trịnh trọng hỏi Diệp Thiên.

Diệp Thiên quyết định ăn ngay nói thật, "Ta là vừa vặn trước cửa bệnh viện gặp được nàng ấy, lúc đó nàng ta té xỉu, ta cùng nàng vốn không quen biết." Vị bác sĩ này sửng sốt một chút, có lẽ là do việc thấy người gặp nan ra tay cứu giúp này quá hiếm thấy rồi, vì vậy khiến cho bác sĩ có chút giật mình, nàng thẳng thắn nói: "Tình huống của vị tiểu thư rất đặc thù, có khả năng cần phỉa nằm viện tiến hành giải phẫu trị liệu, nếu như cậu không phải là người nhà của nàng, ta đề nghị cậu hay là báo cho cảnh sát đưa người nhà của nàng tới a." Nàng đang uyển chuyển khích lệ Diệp Thiên đừng tự mình trêu chọc phiền toái, nhưng Diệp Thiên trước giờ chưa từng sợ những chuyện như thế này, "Như vậy đi, ta trước tiên giúp nàng đóng viện phí trước, nên xử lý như thế nào các ngươi tự xử lý có được không?" Bác sĩ đó nghĩ nghĩ, vẫn cảm thấy có chút không ổn, "Viện phí không phải là vấn đề, nhưng việc giải phẫu nhất định phải có người nhà ký tên mới được!" Diệp Thiên nghe xong, cũng không biết nên làm như thế nào.

Đúng lúc này, cô gái nằm ở trên giường bệnh vừa tỉnh lại, hướng Diệp Thiên nói lời cảm tạ: "Cảm ơn!" Giọng nói nữ nhân yếu ớt, khuôn mặt tái nhợt, tay phải ôm lấy bụng dưới. "Bác sĩ, nhà của ta không ở Thành phố Minh Châu, ta có thể tự mình ký tên!" Bác sĩ phụ khoa do dự nói, "Như vậy đi, ta gọi điện thoại cho chủ nhiệm hỏi một chút, bởi vì tình huống của cô rất đặc thù, chúng tôi vì an toàn của cô suy nghĩ, cứ cẩn thận một chút sẽ tốt hơn." Bác sĩ sau khi gọi điện thoại xong, Lý Tuyết Vân đáp ứng để cho người bệnh tự mình ký tên, sau đó chẩn đoán kĩ bệnh để xác định phương thức trị liệu.

- ------------

Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền thì cho mình 1 tim nha

Mong các bạn đi ngang qua ủng hộ mình để có động lực dịch tiếp a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.