Sau khi ra khỏi phòng y tế, La Tiểu Nặc cũng không trực tiếp về nhà, mà kéo một chân bị thương đi tìm Quách Văn Văn. Lần này Văn Văn đúng là bận rộn, thế nhưng đúng lúc này lại không biết chạy đi đâu. La Tiểu Nặc ở phòng truyền thanh tìm khắp nơi cũng không thấy bóng người, âm thầm buồn bực.
Mới vừa xuống sân trường, đã thấy một đám người đang vây quanh xem bảng thông báo. Ah? Bọn họ đang làm gì đây? La Tiểu Nặc tò mò tới gần phía trước xem một chút. Còn chưa đến gần đã nghe được Quách Văn Văn lớn giọng.
“Mọi người lại đây nhìn đi, trang mới nhất yêu nữ hai mặt Bạch Yến Linh âm mưu tiết lộ lịch sử (chỗ này ta cũng không rõ “) đã dán ở bảng thông báo, chứng cứ phạm tội xác thật, quá trình mạo hiểm vô cùng, nội dung vô cùng cặn kẽ. Mọi người mau đến xem! Ngoài ra trên tay tớ còn có tin tức quá trình yêu nữ hai mặt sa đọa, ghi lại một thế hệ hoa khôi của trường Tử Dương, như thế nào biến chất trở thành yêu nữ âm mưu! Kết hợp chính sử dã sử, bảo đảm thỏa mãn tưởng tượng của tất cả các bạn! Số lượng có hạn. Ồ! Nếu các bạn cần thì mau chạy tới đặt hàng chỗ tớ đi nào! Hàng thật giá thật, già trẻ không gạt!”
La Tiểu Nặc im lặng một hồi, Quách Văn Văn này có thiên phú buôn bán thật là tốt không thể tưởng tượng nổi, ngay cả máy tính cũng đã đặt trên bàn, thật sự là làm khó cô! Chỉ là càng làm cho La Tiểu Nặc không thể tưởng tượng được, thế nhưng thật sự có không ít người chạy đến chỗ Quách Văn Văn đặt hàng cái gì mà quá trình yêu nữ hai mặt sa đọa, khiến La Tiểu Nặc không khỏi không cảm khái một câu, tinh thần bát quái thật là chỗ nào cũng có!
La Tiểu Nặc thừa dịp lúc nhiều người lặng lẽ chạy tới phía sau Quách Văn Văn, lôi kéo một cái, chỉ nghe được một tiếng thét kinh hãi: “Này này này, ai vậy, không lễ độ như vậy, muốn đặt sách phải xếp hàng, cậu kéo tớ cũng vô dụng, ưmh......”
La Tiểu Nặc cau mày che cái miệng om sòm của cô lại, dắt cô đi tới nơi ít người mới buông ra.
“Cứu mạng! Bắt cóc tống tiền!” Lúc này Quách Văn Văn đã huơ tay múa chân ồn ào kêu lên.
Đầu La Tiểu Nặc đầy vạch đen. Người này cũng quá khoa trương rồi. “Khụ khụ, Văn Văn là tớ!”
“Ôi, đúng là Tiểu Nặc à! Làm tớ sợ muốn chết, tớ còn tưởng ban ngày ban mặt mà có người muốn cưỡng đoạt dân nữ!” Quách Văn Văn vỗ vỗ ngực, thở mạnh ra một hơi nói.
La Tiểu Nặc chảy mồ hôi, thầm nghĩ: ai lại trắng trợn cướp đoạt cậu! Bạn học Quách Văn Văn. Quách Văn Văn vừa thấy La Tiểu Nặc làm ra vẻ không muốn nói chuyện với mình, lập tức nhào tới nói: “Tiểu Nặc, chẳng lẽ cậu là tới đặt hàng “Quá trình yêu nữ hai mặt sa đọa”, ôi, nể tình tớ và cậu có tình cảm thắm thiết, hơn nữa cậu vừa mới là nữ nhân vật chính nghĩa, tớ sẽ bớt cho cậu hai mươi phần trăm là được, như thế nào?” Đôi mắt nhỏ của Quách Văn Văn xoay chuyển thật nhanh nhìn La Tiểu Nặc, có thể gọi là lấp lánh có hồn!
La Tiểu Nặc tức giận nói: “Dĩ nhiên không phải á..., tớ tới là để cám ơn cậu đã vạch trần bộ mặt thật của Bạch Yến Linh.”
“A a, cái này có gì phải cảm ơn, cái này gọi là vì bạn bè chém kẻ khác hai đao đều không thành vấn đề, huống chi đây chỉ là một cái nhấc tay thôi! A a a, Tiểu Nặc cậu đừng đi! Tớ cho cậu biết chuyện đã xảy ra hôm đó đây.” Quách Văn Văn giữ chặt La Tiểu Nặc miệng than vãn nói ra.
La Tiểu Nặc buồn cười nhìn mặt nịnh nọt lại ai oán của Quách Văn Văn nói: “Vậy cậu nói đi.”
“Nhớ lại hôm đó, lúc tớ đi ngang qua nhà vệ sinh nữ, thấy Tiểu Lạt Tiêu Chu Khiết ở kế bên thùng rác không biết ở đó nói thầm cái gì, vẻ mặt quỷ dị, dựa vào đầu óc trinh thám xuất sắc của tớ, lập tức đưa ra phán đoán thông minh, đi tới xem một chút. Quả nhiên, tớ thấy cô ta đang lén lút nhặt mảnh vụn chai Cocacola trên mặt đất, hơn nữa trong miệng còn nói lẩm bẩm nói gì La Tiểu Nặc mày không cần trách tao, tao cũng là bất đắc dĩ, tớ cảm thấy người này nhất định có gì đó quái lạ. Sau đó, tớ liền đi tới hỏi cô ta vài câu, kết quả cô ta thế nhưng khẩn trương ấp a ấp úng, ngay cả nói cũng không rõ ràng. Tớ nữ hiệp Quách Văn Văn lập tức xông lên phía trước, trải qua một phen đánh nhau sống chết, cuối cùng bắt được tay cô ta, hơn nữa còn thuận lợi biết được âm mưu động trời từ trong miệng cô ta, tớ vốn tính toán lập tức đi đến ngăn cản cậu tham gia thi chạy, nhưng lại không ngờ lúc tớ chạy tới thì cậu đã bị thương trong cuộc thi chạy rồi, không có cách nào, tớ bỗng nhiên nghĩ đến việc đưa ra âm mưu thông báo thiên hạ mới giải quyết triệt để. Ha ha ha! Có phải rất thông minh hay không? Chuyện xảy ra sau này cậu cũng biết rồi đấy. Ha ha ha, có cảm thấy hình tượng của tớ bỗng nhiên vô cùng cao lớn hay không? Sứ giả của chính nghĩa chính là tớ.” Quách Văn Văn đắc ý cười.
La Tiểu Nặc chỉ cảm thấy chân trời bay qua một đám quạ, một hồi xếp thành hình chữ S, một hồi xếp thành hình chữ B*. Mặc dù rất cảm động nhưng thật sự là không biết nói gì, chỉ có thể vội vã bỏ lại câu “Cám ơn!” rồi xoay người muốn chuồn mất.
(*SB: cực kỳ ngu ngốc, stupid B, ngớ ngẩn, ngốc)
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Quách Văn Văn kéo tay La Tiểu Nặc lại nói: “Không nói việc này, không nói việc này nữa, tuần sau chính là đông chí rồi, hôm đó vừa đúng là chủ nhật. Đến lúc đó mời bạn học lớp chúng ta tổ chức một hoạt động làm sủi cảo, như thế nào? Sắp phải tốt nghiệp trung học rồi, mọi người cũng có thể mượn cơ hội này trao đổi chút tình cảm, dù sao thi cấp ba xong, rất nhiều bạn học có thể không cùng học trong một lớp. Tiểu Nặc cậu nói như thế nào?”
“Cái này có thể, nhưng mà mọi người sẽ tham gia sao?” La Tiểu Nặc có chút nghi ngờ hỏi.
“Đương nhiên là có á, chỉ cần cậu tham gia thì Hà Hạo Hiên và Đường Vĩ nhất định sẽ tham gia, hai tên kia tham gia, cậu còn lo lắng cái gì, trên căn bản toàn bộ nữ sinh trong lớp đều sẽ xuất hiện, còn lại nam sinh dĩ nhiên cũng sẽ không thể không biết xấu hổ mà tham gia.” Quách Văn Văn vỗ ngực bảo đảm nói.
Đầu La Tiểu Nặc đầy vạch đen, “Cái gì gọi là tớ tham gia, hai tên kia nhất định sẽ tham gia. Tớ chỉ là nhờ cậu bé mập mới quen biết cậu ta mà thôi, nhưng mà cậu ngàn vạn lần đừng lôi kéo quan hệ giữa tớ và Đường Vĩ.” La Tiểu Nặc mang vẻ mặt xin hãy tha thứ cho kẻ bất tài này.
Quách Văn Văn mặt cười xấu xa nói: “Biết rồi, biết rồi. Nhớ là thứ sáu tuần sau mấy nữ sinh chúng ta cùng đi mua chút nguyên liệu sau đó chủ nhật có thể gói rồi.”
“Nhưng, nhưng...” La Tiểu Nặc nhìn Quách Văn Văn hào hứng bừng bừng, cười nhưng lại ngượng ngùng mở miệng, nói thật ra thì thứ bảy là sinh nhật của cô.
“Chớ nhưng nhị gì cả..., chuyện này cứ để tớ lo. Ha ha.” Quách Văn Văn hưng phấn vỗ vai La Tiểu Nặc nói “Lát nữa tớ sẽ đi tìm mấy bạn nữ, thuận tiện nói chuyện này với bạn cùng lớp một chút, ai nha, Bạch Yến Linh này nhất định phải loại, thật đúng là sảng khoái tinh thần mà!” La Tiểu Nặc nhìn Quách Văn Văn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười, người này thật là, vậy thì buổi tối thứ bảy lại cùng ba mẹ mừng sinh nhật là được.