Nhưng cô không biết chơi bóng rổ nha!
Hình như thấy được cô đang do dự, Lâm Cảnh liền nói: "Chỉ là ném bóng vào rổ thôi mà, em bắn cung lợi hại như vậy thì chắc ném bóng vào rổ cũng không thể làm khó em được"
Chuyện cũ được nhắc lại, danh hiệu Tô vòng mười lại được sống dậy.
Thời Hàn không biết khi nào cũng đi lên, dùng ngữ khí của người thân quen nói chuyện: "Đào Tử, cậu nhanh lên đi"
Bạn học cũ đã tự mình mở miệng rồi, cô không thể làm ngơ được.
Tô Đào liền trở thành khách quý tạm thời gia nhập trận đấu, nói cũng thật khéo, cô hôm nay cũng mặc một bộ quần áo thể thao.
Tô Đào từ khán đài đi xuống chào hỏi các vị khách quý và khán giả trước máy quay.
"Xin chào các vị tiền bối"
Mấy vị minh tinh ở đây đa phần đều xuất đạo sớm hơn cô.
Chào hỏi lẫn nhau xong, trò chơi ném bóng vào rổ chính thức bắt đầu.
Bọn họ là tổ thứ 3.
Hiện tại tổ thứ 1 đang thực hiện ném bóng.
Bởi vì máy quay đang không lia về phía bên này nên Thời Hàn chính thức mở ra hình thức lảm nhảm.
"Cứ tự nhiên đi"
"Tên tiểu tử Lưu Niên kia không đi theo cậu sao"
"Người đại diện này có chút không đạt tiêu chuẩn đó"
"Ê này, gia nhập phòng làm việc của huynh đệ tốt đi", Thời Hàn đụng bả vai của Tô Đào một chút, nhướng mày.
Lúc Lâm Cảnh nghe được câu nói cuối cùng của Thời Hàn liền đứng ở một bên nhìn về phía Tô Đào.
Tô Đào: "Cậu yên lặng chút đi", cái người này chỉ cần vừa đụng được người quen phát là tật xấu nói không ngừng lại tái phát, không biết cái này bao giờ mới sửa được đây.
"Cậu ghét bỏ người ta sao!", Thời Hàn đưa tay lên che ngực, dùng giọng điệu lên án nói.
"Cũng đâu phải ngày một ngày hai như vậy đâu", Tô Đào cười trêu chọc, có thể nhìn ra được bọn họ bình thường vẫn luôn như vậy nói chuyện với nhau.
"Tên tiểu tử Lưu Niên kia gần đây đang làm gì vậy? Lần trước gọi nó đi ăn mà nó không thèm đi"
"Có bạn gái hả?"
Tô Đào bất lực mở miệng: "Không, cậu ấy gần đây đang đi theo Yến Thù tỷ học tập"
Yến Thù là người đại diện của Tô Lê, ở giới giải trí cũng là người đại diện kim bài, cô ấy từng dẫn dắt một ảnh đế cùng hai ảnh hậu, còn có mấy cái nghệ sĩ lưu lượng.
Sau khi Tô Lê về nước thì cô ấy hủy hợp đồng với công ty, vào làm tại phòng làm việc của Tô Lê đồng thời trở thành người đại diện của anh.
Dưới sự dẫn dắt của cô ấy, Tô Lê trở thành đỉnh lưu hot nhất trong nước.
Gần đây Tô Đào không nhận việc gì cả nên Lưu Niên muốn tìm một vị tiền bối để học tập một chút, cô liền giúp cậu ấy liên lạc với Yến Thù.
Yến Thù đi theo Tô Lê mấy năm biết được quan hệ giữa bọn họ, thấy cô hỏi vậy liền đồng ý hướng dẫn.
"Sắp tới chúng ta rồi"
Lâm Cảnh đột nhiên cắt ngang cuộc nói chuyện giữa bọn họ, lúc này âm thanh của đạo diễn cũng từ loa phát ra.
"Tổ thứ 3 vào vị trí"
Ba người liền đi đến vị trí đã sắp xếp trước, từ khi Tô Đào vừa ra sân mấy vị khách quý của tổ khác thỉnh thoảng sẽ liếc cô một cái.
Đây là khách nữ duy nhất của chương trình, lại còn lớn lên giống tiểu tiên nữ nữa chứ.
Lâm Cảnh đứng ở vạch ngăn, một tay giơ bóng lên nhẹ nhàng ném một cái, bóng rơi chính xác vào rổ.
Lúc bóng rơi vào thì không hề va phải bất kỳ vật cản nào, chui tọt qua lưới một cách dễ dàng, đây là quả ném bóng hoàn mỹ nhất từ nãy đến giờ.
Cả sân vận động vang lên những tiếng hoan hô.
Khách quý của đội khác cũng đều phục, tất cả đều vỗ tay.
"Giỏi quá"
"Lợi hại"
Kéo theo đó là tiếng vỗ tay của cả nhà thi đấu, tiếng vỗ tay như sấm, người bên ngoài đi qua sân vận động cũng có thể nghe được tiếng vỗ tay, không biết thì còn tưởng rằng họ đang tổ chức thi đấu gì đó quan trọng lắm!
"Sư huynh cố lên!", Thời Hàn là người yêu thích bóng rổ nên đối với những người chơi bóng giỏi đều rất hâm mộ.
Tô Đào ở bên cạnh giúp anh nhặt bóng, nói nhỏ: "Cố lên", sau đó chạy ra.
Lâm Cảnh nhận bóng, cong môi cười, sau đó lại ném một quả bóng trúng rổ.