Một số cư dân mạng không rõ, còn tưởng rằng Lâm Cảnh công khai tình cảm.
Bình luận của người hâm mộ.
【Cảnh ca, nếu anh bị bắt cóc thì nói một tiếng】
【Đây là thông báo chính thức sao?"】
【Anh trai, anh không nhớ mối tình đầu của anh sao】
【 Mẹ kiếp, Cảnh ca động tâm sao】
【Được rồi! Tìm hiểu! 】
【Than ôi! Fan mẹ ruột cuối cùng cũng thấy con trước khi con trai tôi sinh ra, không dễ dàng a Cảnh!"】
【Đây xem như là hấp nấu kết cục làm chỗ dựa sao】
【Thoát fan! Thoát fan a! 】
【Fan của anh không muốn xem anh yêu đương】
【Tức chết tôi】
【Cảnh ca, người ta đến bây giờ vẫn chưa trả lời, mạo muội hỏi một chút anh có đuổi kịp không】
【Tôi có một suy đoán lớn mật, Cảnh ca chưa từng thân cận với nữ nghệ sĩ nào như vậy, Tô Đào không phải là người anh ấy muốn tìm chứ】
ID này không phải là big v, nhanh chóng bị nhấn chìm trong các đánh giá mới liên tục xuất hiện.
Lâm Cảnh xuống chương trình liền về nhà nghỉ ngơi, trợ lý đặt đồ ăn mang đi, đang ăn.
Đọc bình luận, mỉm cười và thoát khỏi weibo.
Anh tuyệt đối không quan tâm việc mất fan, từ ngày đầu tiên vào vòng này, anh đã nói với mọi người lý do anh vào.
Hãy để người hâm mộ không có bất kỳ ảo tưởng về anh.
Tất cả những gì anh quan tâm từ đầu đến cuối chỉ có một người.
Fan của Lâm Cảnh phần lớn đều là fan hâm mộ sự nghiệp của anh, fan bà xã cũng có nhưng không nhiều như trước, fan đi theo Lâm Cảnh nhiều năm đều biết trong lòng anh vẫn luôn có một người.
Chẳng qua người kia vẫn không xuất hiện, dần dần bọn họ cũng quên mất.
Thẳng đến gần đây Lâm Cảnh nói tìm được người kia, các cô mới giật mình nhận ra ca ca đã sớm nói qua có người thích.
"Anh nói như vậy, sẽ làm cho người khác hiểu lầm." Tô Đào vẫn chờ anh giải thích cho mình, đợi đến khi đồ ăn đều lên không nhịn được nữa, cô đành phải tự mình hỏi.
"Hiểu lầm cái gì?"
Hiểu lầm gì!! Còn có thể hiểu lầm cái gì, hiểu lầm anh đối với cô có ý tứ......
"Hiểu lầm anh thích em."
Trên cổng ồn ào huyên náo, mắt thấy khống chế không được.
Sau một phút.
"Bọn họ không có hiểu lầm."
Tô Đào vừa gắp một miếng thức ăn bỏ vào trong chén, thấy tin tức tay run lên, thiếu chút nữa rớt đũa.
Cái gì gọi là không có hiểu lầm.
Không có hiểu lầm có nghĩa là gì.
Mấy chữ này rõ ràng rất đơn giản, như thế nào cô lại không hiểu.
Ngay lúc Tô Đào ngây người, điện thoại của Lâm Cảnh liền gọi tới.
"Nhị ca, em đi nghe điện thoại."
Không đợi Tô Trạm đáp lại, cô đã chạy ra ngoài.
Trời đã tối, Tô Đào ngồi trên băng ghế dự bị dưới gốc cây lớn đối diện nhà hàng.
Cô cúi đầu và những người qua lại không chú ý đến cô.
Tiếng chuông vẫn vang lên, giống như chỉ cần cô không nghe máy sẽ không dừng lại.
Tô Đào bấm nhận.
"Lâm Cảnh."
"Hửm?", Lâm Cảnh đứng ở ban công, lười biếng dựa vào hàng rào.
"Anh nói rằng không có hiểu lầm có nghĩa là gì.", nếu cô nhớ chính xác, câu trước đó của cô nói là hiểu lầm anh thích cô.
Vì vậy, không có sự hiểu lầm là...
Hô hấp Tô Đào đều chậm lại, nàng không biết anh sẽ trả lời như thế nào, có phải giống như cô nghĩ hay không, nín thở ngưng thần áp sát ống nghe.
Lâm Cảnh khẽ cười một tiếng, "Vốn không muốn nhanh như vậy, bởi vì em còn chưa nhớ tới anh. Nhưng Nhu Nhu, anh không đợi được nữa."
"Anh... anh là...", đã rõ ràng như vậy, mấy chữ kia cô nói không nên lời.
"Ừm, anh thích em." Những lời này nói ra sau đó, bên kia không có thanh âm, chỉ có thể nghe thấy loạn trận cước hô hấp.
Tô Đào toàn bộ mặt đều bạo hồng.
"Nhu Nhu, anh thích em." Anh nói lại lần nữa.
Tô Đào lần này hoàn toàn không thể suy nghĩ, không phải cô chưa từng trải qua tràng diện này, trước kia cô đều có thể mặt không đổi sắc tâm không nhảy cự tuyệt, hiện tại đối tượng đổi thành Lâm Cảnh nàng liền hoảng hốt.