*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chụp ảnh xong Lạc U rất mệt mỏi, xong tinh thần lại vô cùng hưng phấn, nghĩ xem nên mở rộng con đường kiếm tiền mới như thế nào. Xem như là thực lực và quan hệ của cô đầu tư vào ngành sản xuất trang sức chắc chắn sẽ không bị thua thiệt. Nhưng điều kiện quan trọng nhất là phải có đủ tài chính, mà cô hiện tại thiếu nhất chính là tiền.
Lạc U một bên nghiêm túc suy nghĩ, một bên đứng đợi ở cửa chờ Tào Viêm Hi lái xe tới. Đám người Lý Ngang Vũ cũng đứng ở phía sau cô cùng đợi. Ngay lúc ấy, một chiếc Porche màu bạc đi tới, thẳng tắp dừng lại ở trước mặt Lạc U.
“Lạc U, đã lâu không gặp, em càng ngày càng xinh đẹp.”
Cửa xe mở ra, Trịnh Nghị Phong nở nụ cười xuống xe, vô cùng ngạc nhiên và mừng rỡ nói với Lạc U.
Lạc U đánh giá Trịnh Nghị Phong, đáy mắt lạnh như băng hiện một tia cười trào phúng. So sánh với nửa năm trước, tuy rằng không thể nói là Trịnh Nghị Phong đã thay đổi hoàn toàn, nhưng gương mặt gầy gò, đáy mắt u tối, ánh mắt đen láy của anh ta đã trở nên có chút đục ngầu. Tuy Trịnh Nghị Phong đang làm bộ tiêu sái phóng khoáng, lại luôn mang theo một vẻ mặt ẩn giấu, cả người đều có chút khác biệt.
Lạc U không phái người đặc biệt điều tra tung tích của Trịnh Nghị Phong, cũng không điều tra tình trạng của Trịnh Nghị Phong sau khi dính vào nghiện ngập như thế nào. Lúc này đây nhìn thấy bộ dáng không đè nén được suy sụp tinh thần này của anh ta, cả người cô đều cảm thấy thật thoải mái!
Cô không phải đầu óc tiểu nhân có thù tất báo, cô cũng không độc ác nham hiểm thích bỏ đá xuống giếng. Không không không. Cô không giải thích. Xem như là cô tốt như vậy đi, nhưng cô bây giờ cảm thấy rất hả lòng hả dạ, tâm mềm mại không nhịn được bang bang đập, tất cả đều là hương vị sung sướng!
Tâm tình của Lạc U rất tốt, nhưng mặt cô rất bình tĩnh, giọng điệu lạnh nhạt nói: “Đúng là đã lâu không gặp.”
“Ha ha, em trở thành ngôi sao lớn, các bạn học đều hâm mộ quá chừng. Chỉ là không nên làm chậm trễ việc học mới phải, bác trai Lạc và bác gái chắc chắn cũng nghĩ như vậy đó.” Trịnh Nghị Phong giả vờ trưởng thành khuyên giải an ủi, thật ra hình tượng của anh ta vẫn như thế, tao nhã biết điều vô cùng, tuy rằng chưa hẳn ai cũng thích, nhưng không khiến người ta quá mức phản cảm. Chẳng qua đó là đã từng, không phải hiện tại.
Lạc U sớm đã nhìn thấu bộ mặt dối trá này của Trịnh Nghị Phong, trong ánh mắt hiện lên một tia chán ghét dày đặc. Hiện tại cô và hắn ta nói chuyện đã cảm thấy buồn nôn, cũng không biết tại sao bản thân đã từng đồng ý kết hôn với người đàn ông này, rốt cuộc mắt mù đến trình độ nào.
“Không cần anh quan tâm. Tôi còn có việc, đi trước .” Lạc U cơ bản không ngốc đợi Trịnh Nghị Phong trả lời, nhìn thấy Tào Viêm Hi lái xe tới, trực tiếp bỏ qua Trịnh Nghị Phong lên xe, đám người đi theo Lạc U cũng không hề dừng lại.
Sắc mặt Trịnh Nghị Phong khó coi đứng tại chỗ hồi lâu