Sống Lại Ngày Sau Làm Đại Thần

Chương 40: Vui vẻ nhảy hố



Edit: Lệ Hy

“A…, đúng! Ta sẽ tận lực nhất, không cho người quấy rầy cuộc sống trường học của cháu. Xin cháu nhất định phải giúp ta việc này!”

Lâm Hướng Văn sắp tuyệt vọng, thật sự là không thể lấy ra lợi thế gì có thể đả động Trình Tố Y!

Trên mặt Tố Y cố ý lộ ra vẻ ngập ngừng, nhưng vẫn không kiên trì.

“Trình sư muội, em nói không muốn tiến vào lang giải trí, bởi vì không muốn làm nghệ sỹ kí kết dưới cờ của công ty giải trí! Vậy không bằng chính em thành lập một phòng làm việc, tất cả nền tảng của công ty giải trí Mộ Lâm đều có thể cho em tùy ý dùng.

Hơn nữa lên tiết mục cuối năm, đối với phòng làm việc em thành lập về sau có trăm lợi mà không có một hại! Ít nhất, khởi điểm phòng làm việc của em sẽ phi thường cao, mà còn lại nhận được số phí dịch vụ xa xỉ, em thấy thế nào?”

“Đúng đúng đúng! Là thế này! Cháu có thể thành lập phòng làm việc, về sau nền tảng của công ty giải trí Mộ Lâm chúng ta sẽ tùy cháu dùng.”

Lâm Tử Mặc ngoài mặt là nhắc nhở Lâm Hướng Văn, thật ra lại mặt không biến sắc liền đào cho hắn một cái hố to, mà Lâm Hướng Văn còn rất khẩn cấp nhảy xuống, hơn nữa còn tự mình chôn mình.

Hiện tại Lâm Hướng Văn chỉ cần Tố Y gật đầu, cho dù bán mình cũng bỏ được! Lại nói, chỉ dùng nền tảng tuyên truyền tiêu thụ của công ty, cũng không phải muốn chiếm dụng tài nguyên diễn nghệ của công ty, còn đạo lý nào không đáp ứng chứ!

Tố Y vừa thấy không sai biệt lắm, đang chuẩn bị gật đầu đáp ứng, Lâm Tử Mặc lại nói thêm: “Trình sư muội, nếu em đồng ý, chúng ta có thể ký trước một phần thỏa thuận, nói như vậy em cũng có thể yên tâm rồi!”

“Được rồi! Nếu Lâm sư huynh cũng đã mở miệng, em đây sẽ làm việc vội này của anh. Chỉ là, em hy vọng khai giảng xong, không ai có thể quấy rầy cuộc sống trường học của ta!”

Tố Y cau mày nghĩ một lát, ra vẻ khó xử miễn cưỡng đồng ý.

Cảm thấy mình sắp khóc, chỉ kém quỳ xuống với Trình Tố Y, cuối cùng bà cô này cũng đồng ý.

“Nhanh! Tiểu Mặc, cháu nhanh viết một bản thỏa thuận đến. Ta sẽ gọi điện cho đạo diễn.”

Lâm Hướng Văn cầm điện thoại đi về phía ban công, “Đạo diễn Lý à? Ta tìm được nhân tuyển, trình độ tuyệt đối đủ. Ngươi có thể đi xem trên trang web chính thức của công ty chúng ta, chính là video clip đại tài nữ của Yến Đại!”

“Được! Ta nhìn xem.” Đạo diễn đầu bên kia điện thoại đang sốt ruột, nghe Lâm Hướng Văn nói xong, khẩn trương tìm chỗ mở máy tính lên, mấy phút đồng hồ sau, hắn nói với điện thoại: “Cô bé này là nghệ sỹ của công ty là các ngươi sao? Chỉ cần cô bé có thể phát huy đến trình độ như trong clip thì khẳng định có thể thông qua!”

“Tiểu Trình không phải nghệ sỹ của công ty chúng ta. Cô ấy thành công phòng làm việc của chính mình, hơn nữa còn là bạn của tiểu tử thối nhà tôi, nền tảng công ty ta chính là tùy cô bé dùng, cho nên cũng coi như là người một nhà rồi! Gọi là Trình Tố Y, một rất cô bé không tệ!”

Sự tình được giải quyết, giọng nói của Lâm Hướng Văn cũng thoải mái hơn nhiều.

“Được, không thành vấn đề! Ngày mai người mang cô bé đến diễn tập, đúng rồi, ngày mai hát bài gì?”

“Đươc, ca khúc ta còn chưa hỏi, nhưng mà ít nhất có ba bài kia định tốt, khẳng định sẽ không hỏng việc.”

Lâm Hướng Văn cúp điện thoại xong, trở lại phòng khách liền nói lại yêu cầu của đạo diễn một lần, đang an ủi: “Ngày mai cháu không cần khẩn trương, đạo diễn nói chỉ cần cháu có thể phát huy đến trình độ lần trận đấu trước, thì sẽ không xảy ra vấn đề.”

Lâm Hướng Văn an ủi Tố Y không cần khẩn trương, chính mình vừa nói xong lại dâng lên khẩn trương.

Trình Tố Y chỉ là một cô gái nhỏ mới tròn 18 tuổi, lại không có gì kinh nghiệm lên đài. Lần đầu tiên lên đài này lại đối mặt với tràng diện lớn là tiết mục cuối năm của Ương Thị, nếu diễn hỏng thì làm sao bây giờ? Nghĩ tới đây, không khỏi có chút hoài nghi mình ra quyết định này có đúng hay không.

Tố Y vừa nhìn đã biết suy nghĩ của Lâm Hướng Văn là gì, thật sự nói vớ i Lâm Hướng Văn: “Lâm tổng, xin chú yên tâm, nếu cháu đồng ý với chú thì nhất định sẽ làm tốt. Ngày mai diễn tập nhất định sẽ thông qua. Cũng xin chú tin tưởng cháu.”

Lâm Hướng Văn nhìn chăm chú khuôn mặt nhỏ nhắn Tố Y, cảm thấy trái tim cũng từ từ an ổn lại.

Đúng vậy, như vậy, chỉ có thể tin tưởng Trình Tố Y. Cho dù là diễn tệ cũng chỉ có thể trách vận khí mình không tốt, huống chi nhìn bộ dáng của Trình Tố Y không giống như ăn nói lung tung.

“Còn đứng đó làm gì? Bây giờ chú còn có lựa chọn khác sao? Nhanh lấy phí vụ cho Trình sư muội.”

Lâm Tử Mặc thấy Lâm Hướng Văn không tin Tố Y, sắc mặt không khỏi hơi trầm xuống.

“Không cần, lần này coi như cháu giúp bạn thôi! Giữa bạn bè còn nói gì đến tiền hay không ạ.” Tố Y cười nói từ chối.

“Bạn bè giúp đỡ là bạn bè giúp đỡ, nhưng cũng không thể phá hỏng luật lệ. Đây là em nên lấy, nhận lấy đi.”

Lâm Tử Mặc nghiêm túc nói, “Em xem bản thỏa thuận, nếu không thành vấn đề mà nói thì ký tên đi!” Nói xong đẩy bản thỏa thuận viết xong trước mặt Tố Y.

Tố Y lấy qua vừa thấy, không khỏi mở to hai mắt nhìn.

Chỉ thấy trên bản thỏa thuận chẳng những yêu cầu công ty giải trí Mộ Lâm tuyên truyền và tiêu thụ nền tảng, muốn bất cứ lúc nào cho phòng làm việc của Tố Y sử dụng không ràng buộc. Hơn nữa kỳ hạn dùng còn là 5 năm.

Lâm Tử Mặc này thật là độc ác, đây là trắng trợn khuỷu tay hướng ra ngoài!

Tố Y có chút khó xử, chính mình cũng cảm thấy nội dung bản thỏa thuận có chút quá phận rồi. Chỉ là ngay trước mặt Lâm Hướng Văn cũng không làm mất mặt mũi của Lâm Tử Mặc, đành phải giao bản thỏa thuận cho Lâm Hướng Văn.

Tố Y có ý là: Việc này cũng phải là do cháu, là cháu chú gài bẫy chú, không có quan hệ gì với cháu hết! Chú muốn trả đũa cũng đừng đến tìm cháu!

Lâm Hướng Văn ký chi phiếu xong, giao cho Tố Y. Thuận tay lấy bản hiệp nghị, vừa nhìn, ánh mắt cũng thiếu chút nữa trừng ra ngoài!

Quay đầu nhìn Lâm Tử Mặc, nếu không phải vẫn là khuôn mặt kia, Lâm Hướng Văn cũng hoài nghi Lâm Tử Mặc bị người thay đổi! Này mẹ nó đến cùng là chiến hữu hay là phản đồ hả!

“Nhìn cái gì? Nhanh ký đi! Hiện tại Trình sư muội mới năm nhất, cho dù là 5 năm, có năng lực dùng mấy lần? Viết như vậy cũng là vì để cho Trình sư muội yên tâm hơn!”

Lâm Tử Mặc vừa liếc đã thấy rõ biểu tình nhỏ trên mặt hai người, rất bình tĩnh thúc giục Lâm Hướng Văn.

Lâm Hướng Văn vừa nghe, đúng vậy, Trình Tố Y còn là sinh viên. Hơn nữa cũng không phải muốn dùng tài nguyên của công ty mình, thì tính cô bé có bài mới nữa, mỗi ngày viết nhạc, một năm có thể ra mấy đĩa nhạc chứ?

Tự viết tự hát, một năm ra một đĩa đã là thiên tài rồi. Lại nói mình làm nghề này, thấy nhiều người gọi là thiên tài trong vòng giải trí, căn bản là không tin thực sự có người gọi là thiên tài!

Cho nên dứt khoát cầm lấy bút kí tên mình xuống, sau đó lại đẩy bản thỏa thuận về phía Tố Y.

“Đợi một chút, đóng con dấu của chú đã!”

Lâm Tử Mặc lấy con dấu của Lâm Hướng Văn ra, ngay tại nơi Lâm Hướng Văn kí tên đóng xuống.

“Cháu lấy đâu ra?”

Lâm Hướng Văn hoảng sợ, đây chính là con dấu của công ty mình đấy!

“À…, lấy từ trong cặp của chú.” Ánh mắt Lâm Tử Mặc nhìn về phía cặp công văn của Lâm Hướng Văn, bình tĩnh nói.

Lâm Hướng Văn thở phì phì trừng mắt với Lâm Tử Mặc, cũng không biết nên nói cái gì cho đúng. Cũng không phải nói hắn muốn sổ sách, chỉ là loại thỏa thuận này, căn bản là không cần phải ấn con dấu, cũng không phải buôn bán hợp đồng thành thật nghiêm túc.

Nhưng hành vi của Lâm Tử Mặc tỏ rõ chính là sợ mình quỵt nợ, cho nên vô thanh vô tứ c cầm con dấu của mình liền ấn xuống xong.

Người này không phải cháu ruột của mình, rõ ràng chính là một Bồ Chí Cao — phản đồ a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.