Sớm trên 7h50’, khi tiếng chuông reo sau tiết học dự bị, từng tốp học sinh tiểu học đang hoạt động trên sân trường nhanh chóng đi về từng lớp học. Tiếng ồn náo động nhanh chóng bị đánh tan, sân trường to lớn nhanh chóng yên tĩnh.
Lớp 1 có 45 học sinh, ba hàng chỗ ngồi song song nhau được đặt thật chỉnh tề. Môn học đầu tiên của lớp một là số học, giáo viên chủ nhiệm lớp Cao Liên Mai kẹp sách giáo án đứng trên bục giảng.
“Cả lớp đứng dậy.”Tiếng ủy viên thể dục vang dội mạnh mẽ vang lên, Lý Yến xa thời học sinh cách đây đã nhiều năm, không có chuẩn bị tư tưởng bị giật mình, phản ứng chậm nửa nhịp một lát mới đứng lên, theo những bạn học khác cùng nhau hô “Giáo viên khỏe.”
“Các em khỏe, mời ngồi.”. Cao Liên Mai nói: “Hôm nay chúng ta học đến trong vòng số 20 cùng phép toán trừ, mời các em lật đến trang XX”.
Lý Yến nhìn chung quanh một vòng những bạn học nhỏ đeo khăn quàng trên cổ, lại cúi đầu nhìn xuống cuốn sách giáo khoa có nội dung đối với cô không còn gì đơn giản hơn kia, toàn tâm ý thức đến bản thân đã trở về tuổi thơ bé.
Có thể là hai tiết số học lớp một quá sức nhẹ nhàng, làm cho Lý Yến xem thường chương trình học tiểu học của lớp 1 cùng những vấn đề sau khí trùng sinh. Sau khi lớp hết tiết 2, giáo viên cùng cả lớp đến sân trường tập bài thể dục sáu động tác theo nhịp, Lý Yến liền trợn tròn mắt. Thật vất vả làm theo động tác các bạn học phía trước, lung ta lung tung tập xong cả bài tập thể dục, toàn thân khẩn trương đến đổ mồ hôi. |Truyện được edit bởi Màn Thầu Mốc tại DĐ Lê Quý Đôn|
Cao Liên Mai đứng ngay sau đội ngũ của cả lớp, tự nhiên nhìn thấy bất thường của Lý Yến, thời điểm dẫn cả lớp về phòng học liền gọi Lý Yến lại: “Lý Yến, hôm nay cô thấy em làm động tác thất loạn bát tao, có phải có chỗ nào không thoải mái hay không,như thế nào mà ngay cả chóp mũi cũng đổ mồ hôi vậy??” Thời tiết lúc này là thời tiết tháng tư, chút vận động này căn bản không thể đạt đến mức sản xuất ra nhiệt độ khiến đổ mồ hôi nhiều như vậy.
Cao Liên Mai là bạn học thời tiểu học của Thôi Ngọc Phượng, đối với Lý Yến luôn rất tốt. Mùa thu năm ngoái lúc ấy trường mở đợt tuyển học sinh mới, Lý Yến bởi vì tuổi còn nhỏ không đủ điều kiện đi học, chủ nhiệm các lớp khác cũng không muốn thu, cuối cùng Cao Liên Mai đứng ra nói: “Đứa bé này tôi nhận, liền nhìn lại mẹ cô bé ấy học tập tốt như vậy, chắn bé cũng sẽ không kém đâu.”
Thực sự Lý Yến cũng không có làm cho Cao Liên Mai thất vọng, làm một ngườicả năm học tập đầu năm giữa năm cuối năm đều thi được 100 điểm, không chỉ thành tích học tập tốt, cũng rất thành thật nghe lời, không nghịch ngợm phá phách, thầy cô kêu cái gì làm cái đó, học sinh như vậy đương nhiên là khiến giáo viên rất thích.
Đồng dạng, ấn tượng của Lý Yến đối với Cao Liên Mai cũng rất tốt. Trụ cột tiểu học của cô vững chắc trực tiếp liên quan đến vị giáo viên này. Nghe được lời hỏi han quan tâm của cô giáo, Lý Yến lập tức tìm được lý do: “Dạ, cô ơi hôm nay em có chút đau bụng nên làm không đúng động tác, em sai rồi ạ.” Cái đầu nhỏ cúi xuống.
Cao Liên Mai đau lòng nói: “ Em cái con bé này, đau bụng sao không nói với thầy, thầy đưa em đi phòng y tế xem một chút nha??”
“Cô ơi không việc gì đâu, đã không sao rồi ạ.”
“Thật sự không có việc gì nữa sao??”
Lý Yến hướng cô giáo cười cười, nét mặt thanh tú trên gương mặt nhỏ nhắn cong cong, thật khiến người ta cảm thấy vừa mắt, Cao Liên Mai vuốt đầu nhỏ của cô: “Vậy được rồi, nếu cảm thấy có gì khó chịu phải nói cô ngay lập tức nghe chưa.”
“Vâng, em biết ạ.”
Cuối cùng cũng lừa gạt qua cửa, Lý Yến cảm thấy thật may, hoàn toàn không biết vấn đề mình gặp phải còn vượt xa xa những thứ này. Giờ học môn ngữ văn tiết thứ 3, Cao Liên Mai viết vài nhóm chữ hán lên trên bảng đen, để cho học sinh lần lượt thay nhau lên bảng đánh dấu ghép vần, một người trong số đó là Lý Yến.
Ghép vần hán ngữ Lý Yến tự nhận là học cũng không tệ lắm, cực kỳ thuận lợi đánh dấu hết trở về chỗ ngồi. Cùng một lượt với cô bị điểm tên gọi lên bảng còn có Chu Chí Xuân, tên nhóc này học tập cực dở, một nhóm chữ hán chỉ đánh dấu ra được một phần ba, còn là sai bét toàn bộ.
Vì vậy hai người ngồi cùng bàn đương nhiên bị xem thành hai tiêu chuẩn khen ngợi cùng phê bình.Cao Niên Mai cực kỳ nghiêm khắc dạy dỗ cháu mình: “Chu Chí Xuân, cùng một dạng đều nghe cô giảng bài, em nhìn một chút bạn Lý Yến ngồi cùng bàn, nhìn lại em một chút mình học hành như thế nào?? Lý Yến, em đứng lên đọc một lần cách ghép vần âm điệu, đánh dấu vị trí câu tiếng Hán cho bạn mau mau học lại cho tốt xem nào.”
Lý Yến: “. . .Cô ơi. . .em đau bụng quá. . .”
“A. . .vậy nhanh lên, để cô dẫn em đi phòng y tế.”
Mười phút sau, Lý Yến từ trên giường bệnh phòng y tế ngồi bật dậy, bụm mặt khóc không ra nước mắt. Một người hơn ba mươi tuổi, thậm chí ngay cả kiến thức lớp 1 tiểu học cũng trả lời không được, mặt mũi đều nhanh vứt ra bên ngoài rồi.
Trụ cột kiến thức của nàng là học rất vững chắc, nhưng khẩu quyết này ai mà nhớ rõ. Cái này cứ như cao thủ dùng năm bút viết chữ, chữ khó đến đâu cũng có thể biết phải viết như thế nào, nhưng nếu như hỏi vấn đề đơn giản nhất, ví dụ như tại khóa nào liền có cái căn chữ gì, toàn bộ căn chữ bề ngoài như thế nào lưng, tám chín phần mười không có người nào có thể đáp trọn vẹn.
Tiếng Hán ghép vần học xong rồi, có thể ngay lúc đó dòng nhập môn, cái gì mà thanh mẫu vận mẫu ký âm gì gì đó nha, sớm đã bị vứt xuống nơi nào.
Theo buổi sáng bắt đầu từ không biết chỗ ngồi, bài tập thể dục sáu dộng tác theo đài không biết làm, đến vừa rồi không biết đọc khẩu quyết, viện cớ đau bụng dùng đến ba lần, ngay cả cô cũng thật lo lắng có hay không nguyền rủa đau bụng ba lần như vậy sẽ đau thật??
Cũng may giáo viên phòng y tế suy đoán là cô bị lạnh, cho cô uống một chén nước nóng lớn để cô nghỉ ngơi một lát, không có các loại kê đơn thuốc này nọ, nếu không cô thật không biết nên làm cái gì bây giờ.
Vì tránh cho có người nghi ngờ nói cô giả bệnh trốn học, Lý Yến nghỉ ngơi một lát liền trở về lớp. Lúc này Cao Liên Mai không có hỏi lại cô, chỉ nói cho cô hiểu nếu không thoải mái có thể nằm sấp trên bàn nghe giảng.
Lý Yến đương nhiên sẽ không nghĩ thật mà nằn sấp nghe giảng, không như lúc trước gan lớn có cảm giác ưu việt ta là người lớn, không nghe giảng cũng sẽ hiểu, chăm chú nghe hết tiết ngữ văn hiện tại. Lúc này, nhận được vô số nhãn đao từ bạn học ngồi cùng bàn Chu Chí Xuân, chỉ coi như không thấy.
Buổi trưa tan học phần đông học sinh đều về nhà ăn cơm trưa, chỉ có số ít học sinh xa nhà mới mang theo cơm hộp, đến trường học dùng chung tủ tập thể đựng rồi hâm nóng.
Lý Yến bởi vì ờ nhà mẹ cô ở cữ, Ngô Chi Lan có nhiều việc phải làm những ngày này chẳng quan tâm nấu cơm đúng giờ, liền làm cho cô buổi sáng đem theo hộp cơm.
Từ trong tủ lấy ra hộp cơm nhỏ có khắc tên, Lý Yến quay về lớp bắt đầu ăn cơm trưa. Món chính là cơm xào*, là cơm Thôi Ngọc Phượng ăn trong tháng, Ngô Chi Lan làm thêm một phần cho cô mang đi. Món ăn là cải trắng xào mỡ heo, lúc mới xào rất ngon chỉ là trải qua lần thứ hai hâm nóng lại nên liền vừa mền nhũn lại nát còn chảy ra nước, mùi vị thực sự không phải rất tốt. Thức ăn đơn giản như vậy, nhưng lúc ấy mà nói cũng không tính là quá đơn sơ, có những đứa thậm chí chỉ có chút dưa muối cùng cháo bắp.
*Nguyên văn là “Món chính là mò làm gạo kê cơm” không hiểu lắm, nhưng mà ta nghĩ không phải là món cơm độn [nấu gạo trộn chung với khoai bắp gì đó]. Không biết là món gì các nàng nhỉ.
Gạo kê làm thành cơm khô nhai từ từ rất thơm lại còn có dinh dưỡng, Lý Yến rất thích ăn. Trẻ con lượng cơm nhỏ, ăn hết hộp cơm dù là số nhỏ nhất ăn hết cũng có cảm giác đầy bụng, vỗ bụng đi đến sân trường chạy một vòng tiêu thực, cảm giác tiêu hóa tốt mới quay trở lại lớp.
Chờ cô vừa mới ngồi xuống, Chu Chí Xuân giống như chờ cô đã rất lâu rồi vội vàng lấy dao nhỏ gọt bút máy ra, hướng mặt cô đẩy tới.
Lý Yến thiếu chút nữa bị hù tè ra tại chỗ, tóc gáy cả người đều dựng lên. Dao nhỏ mong mỏng dừng ở chỗ trước mặc 10cm, Chu Chí Xuân hung dữ nói: “Lý Yến, mày lại chọc tới tao nữa tao giết cả nhà mày à nha.”
Con mẹ nó thằng nhóc đầu gấu, thật là hung dữ nha, thiếu chút nữa còn tưởng bị hủy dung luôn đó.
Nhìn một chút mọi người có hay không có thể nhớ chính xác, không lẫn lộn cùng chữ cái tiếng anh, ta thì không được a.
Tiếng Hán ghép vần âm điệu đánh dấu vị trí khẩu quyết:
Chữ a xuất hiện đừng buông tha
Không có chữ a tìm oe
Iu ngang hàng tiêu ở phía sau
Chữ u đừng trên hai tiếng nha
Một cái chữ vận không cần phải nói
Gian tình X tiểu tinh nghịch
Nhìn thấy u mắt liền đào đi
Có hay không làm ngươi cảm thấy mình muốn đến lúc nhỏ??
***************Màn Thầu Mốc****************
Đừng để ý lời ngoài, góp cho đủ chữ ý mà. Nhìn theo là mù đầu luôn đó vì ta cũng không hiểu lắm nên chỉ dịch sát bản CV thoai hà. Các nàng theo đó mà đọc chữ hán là chớt chớt chớt,.....