Thẩm Y Y không đi ra ngoài mấy, không biết nhà mình lại trở thành tiêu điểm bàn tán trong thôn. Nguyên nhân dẫn đến là sau khi mấy đứa trẻ trong thôn được nghỉ hè hầu hết đều đi cắt cỏ lợn nhặt cứt trâu, tuổi lớn chút còn có thể theo người lớn xuống ruộng kiếm công điểm. Mà mấy đứa trẻ nhà Thẩm Y Y thì không thấy bóng dáng, người lắm mồm không thể không bàn tán một phen.
Đám người mẹ Lý Hà Vệ Đông nghe vậy thì hỗ trợ giải thích, nói Nhị Bảo ở nhà học tập, người trong thôn mới biết được chân tướng. Đám người ghen ghét chua xót đố kỵ đủ kiểu. Mẹ Lý cũng không phải là ngồi không, đều phản đòn lại.
Đương nhiên, người thời nay vẫn rất mộc mạc, không có nhiều người có lòng dạ xấu xa, hâm mộ thì nhất định là hâm mộ, cảm thán hôm nay Lý Thâm ở đội vận chuyển, nhà mẹ đẻ Thẩm Y Y lại đáng gờm thế, tương lai chắc chắn sẽ không để con của mình thành lớp người quê mùa giống bọn họ.
Mẹ Lý nghe người khác nói cháu trai bà có tiền đồ, khỏi phải nói vui sướng cỡ nào. Đối xử với Thẩm Y Y ngày càng hòa ái, bà hiện đang phụ trách việc nấu cơm, chăm sóc Thạch đầu trong nhà, thấy Thẩm Y Y dạy mấy đứa nhỏ khổ cực như vậy, bèn nói với Thẩm Y Y có thể đưa Tiểu Bối đến nhà cũ để cho bà chăm sóc.
Mẹ Lý mang theo Thạch Đầu ở nhà nấu cơm kỳ thật cũng không thoải mái, ngoại trừ muốn tẩy trong nhà quần áo, còn muốn đi xử lý đất phần trăm.
Thẩm Y Y không muốn khiến mẹ Lý thêm gánh nặng, cũng không muốn để Tiểu Bối mỗi ngày ở bên ngoài chịu gió chịu nắng với mẹ Lý, huống chi Tiểu Bối ngoan vậy, không cần chăm nom quá nhiều, bèn từ chối mẹ Lý.
Mẹ Lý mới thôi.
Trong nháy mắt kỳ nghỉ hè đã đi qua, lúc khai giảng, Thẩm Y Y dẫn theo Đại Bảo và Nhị Bảo đi tìm giáo viên, nói chuyện học vượt của Đại Bảo và Nhị Bảo.
Lúc này học vượt vẫn rất đơn giản, giáo viên phát một bài kiểm tra lớp bốn ngay tại chỗ cho học sinh làm, chỉ cần thi được tám mươi điểm thì sẽ cho học sinh học vượt.
Đại Bảo vẫn là điểm tối đa hai môn, Nhị Bảo ngữ văn tám mươi sáu, toán chín mươi, Đại Bảo và Nhị Bảo chính thức trở thành hai học sinh lớp năm.
Năm ngoái Lý Nhị Nha tìm việc làm ở thị trấn, nhưng không tìm được công việc, cuối năm lại mang thai, tháng tám năm nay sinh ra một đứa con gái, lúc này ở trong nhà ở thị trấn ở cữ, không có ở trường tiểu học.
Từ Chí Minh thì có, trở về nói với Lý Nhị Nha, Lý Nhị Nha rất khiếp sợ: "Lại học vượt rồi sao?"
"Đúng vậy.” Từ Chí Minh nói: “Có điều cặp sinh đôi của anh hai em quả thật thông minh, đặc biệt là đứa lớn, nghe nói bình thường không nghe giảng bài, còn đọc sách thuốc gì đó? Nhưng mỗi lần thi đều có thể được điểm tối đa, việc này lan truyền rất rộng rãi giữa các giáo viên trong trường.”
Lý Nhị Nha đố kỵ: "Có thể không thông minh sao? Bọn nó còn có một người mẹ là thanh niên tri thức nữa mà, lại không cần làm việc, có rất nhiều thời gian để dạy bọn nó."
Nghe thấy trong lời vợ toát lên sự ghen túc, Từ Chí Minh nhíu mày, bên nhà họ Lý anh ta chỉ duy nhất xem trọng nhà người anh thứ hai, vốn định kết giao, còn bảo vợ mang quà sang, không ngờ đối phương vậy mà chướng mắt bọn họ!
Trong lòng Từ Chí Minh cảm thấy rất không vui.
Không biết Lý Nhị Nha đang suy nghĩ cái gì, đột nhiên hỏi: "Cẩm Hiên có thể học vượt không?”
Từ Chí Minh cau mày nói: "Chỉ sợ có chút khó."
Tuổi của Từ Cẩm Hiên nhỏ hơn Đại Bảo và Nhị Bảo, lúc trước khi ở lớp một đã nhảy một lớp rồi, độ khó năm thứ tư lại khó hơn năm nhất, Từ Cẩm Hiên muốn thi, nhất định rất khó.
"Vậy năm nay anh dạy con nhiều hơn, sang năm để con nhảy lên cấp hai.” Lý Nhị Nha nói: "Cẩm Hiên của chúng ta thông minh như vậy, không thể thua kém hơn hai đứa con trai của Thẩm Y Y."
Từ Chí Minh nhẹ gật đầu, anh ta là người tính khí cao ngạo, cảm thấy bị Lý Thâm và Thẩm Y Y coi thường, đương nhiên cũng muốn chứng minh cho bọn họ xem.
...
Học kỳ này, Tiểu Bảo năm tuổi cũng đã trở thành một học sinh lớp một.
Mà lúc này, cách kỳ thi Đại Học được khôi phục vẫn còn một năm.
Hằng ngày Thẩm Y Y dùng nhiều thời gian vào ôn tập hơn.
Có điều cô đã ôn tập hơn hai năm rồi, lại là người từng kinh qua một lần, đã không còn căng thẳng.
Năm 1976 là một năm khúc chiết nhưng cuộc sống gia đình gia đình Thẩm Y Y trôi qua không sóng không gió, nháy mắt đã tới cuối năm năm 1976.
Bởi vì đám người nào đó đã bị đánh tan tác, bầu không khí lễ mừng năm mới năm nay đặc biệt vui mừng náo nhiệt.
Không thể không nói, khi đó cha Lý rút khỏi chức vụ trưởng thôn đại diện, để đại đội trưởng Hà Hải Vinh kiêm nhiệm là một lựa chọn rất chính xác, Hà Hải Vinh quả thực rất thích hợp vị trí này. Dưới sự hướng dẫn của ông ta, năm nay thôn Thanh Thủy gần như không có xảy ra tranh chấp quá lớn nào, vả lại thu hoạch năm nay lại được tăng lên. Cuối năm phân lương thực, mỗi xã viên ngoại trừ có được lương thực, hoặc ít hoặc nhiều mỗi người còn có một ít tiền.
Không chỉ có quốc gia đang phát triển tốt, nông thôn cũng đang phát triển tốt, đối với thôn dân thôn Thanh Thủy thì việc này là việc cực đáng mừng!
Hà Hải Vinh chốt, cuối năm g.i.ế.c thêm ba con heo, cũng có nghĩa là năm con heo phân cho nhóm xã viên, khiến nhóm xã viên mừng vui gấp bội, ăn thỏa thuê, mừng một năm mới tốt đẹp.
Nhà Thẩm Y Y không có làm việc lao động, năm nay nhiệm vụ học tập của Đại Bảo và Nhị Bảo khá nặng, công điểm do cắt cỏ lợn nhặt cứt trâu kiếm được cũng không nhiều, thịt heo được phân hiển nhiên cũng không nhiều.
Nhưng Thẩm Y Y có tiền, coi như là tham gia náo nhiệt thì vẫn phải tụ tập, hơn nữa ăn thịt heo trong không gian nhiều rồi cũng muốn thay đổi khẩu vị, heo thời nay không phải là heo ăn thức ăn gia súc đời sau, thứ chúng nó ăn đều là cỏ xanh, chất lượng thịt rất tươi rất ngon.
Thấy cô đã đến, Hà Hải Vinh rất vui mừng.
Những năm qua Thẩm Y Y đều sẽ lấy lòng heo, Hà Hải Vinh cho rằng năm nay cũng không ngoại lệ, vì vậy đã đặt sẵn trong chậu cho cô rồi, đặt tận hai chậu đầy.
Phóng khoáng nói: "Vợ Lý Thâm, biết cô cần lòng heo, tôi đặc biệt chừa lại cho cô. Nếu như cô muốn mua toàn bộ, tôi tính rẻ cho cô một chút, hai chậu to mười bốn đồng!" Lời này nghe như là Thẩm Y Y chiếm được của hời.
Năm con heo mập, lòng heo tính thế nào cũng được một trăm năm mươi cân, mười bốn đồng tính ra không đến một xu một cân, những năm qua Thẩm Y Y mua là một xu tiền một cân, vì vậy thật sự rất rẻ.
Nhưng, Thẩm Y Y cười nhẹ như không nhìn ông ta: "Đại đội trưởng nói chuyện thú vị quá."
Lòng heo bình thường đều là lựa chọn thay thế của người khác, bởi vì không ai cam lòng bỏ gia vị nhiều như Thẩm Y Y. Những năm qua ngoại trừ Thẩm Y Y muốn mua, còn lại đều là những nhà người nhiều bởi vì công điểm ít mà số lượng thịt heo được phân không đủ ăn mới chịu mua lòng heo. Năm nay lòng heo nhiều hơn, nhưng thịt heo cũng nhiều, đương nhiên không ai muốn mua lòng heo.
Lòng heo đã thành hàng ế, rẻ là chắc chắn, nhưng đại đội trưởng thêm một câu “muốn mua toàn bộ” đằng trước rõ là đang đào “cái hố” sâu cho Thẩm Y Y.
Bị Thẩm Y Y nhìn ra, Hà Hải Vinh cười ngượng một cái: "Thế bớt chút nữa, mười hai đồng, bán cho cô hết.”
Thẩm Y Y lắc đầu: "Năm nay chúng ta không muốn mua lòng heo."
Đại đội trưởng cho rằng Thẩm Y Y đã nhìn ra số lòng heo này không ai thèm, muốn cò kè mặc cả với ông ta. Trong lòng thầm mắng Thẩm Y Y khôn khéo, đau lòng nói: "Được rồi được rồi, bán cho cô mười đồng, đừng trả giá nữa. Bấy nhiêu chỉ có năm, sáu xu một cân, mặc dù là lòng heo, nhưng nói như thế nào cũng là thịt, giá tiền này đủ rẻ!"
Thẩm Y Y bật cười: "Đại đội trưởng, tôi không có cò kè mặc cả với anh, năm nay tôi thực sự không có ý định mua."
Lòng heo rất khó làm sạch, những năm qua Thẩm Y Y mua chỉ mua tầm mười, hai mươi cân đã mất mấy tiếng, chớ nói chi là hơn một trăm cân. Mặt khác, đừng nói Thẩm Y Y muốn trộm lười không muốn làm sạch, kể cả cô chịu khó làm thì nhiều lòng heo như vậy, trong nhà cũng không có nhiều người ăn thế!