Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài

Chương 213



Muốn đương nhiên là muốn, nhưng không phải dựa vào cách thức thanh niên tri thức về thành phố, mà là dựa vào kỳ thi đại học.

Nhưng mà, Thẩm Y Y nhìn về phía Lý Thâm, giả vờ lộ ra vẻ mặt mất mát, "Muốn chứ sao không, nhưng không phải em đã kết hôn rồi sao? Không thể quay lại được."

Lý Thâm im lặng, bỗng nhiên đưa tay ra, muốn ôm cô lên.

"Làm gì?" Thẩm Y Y hoảng sợ, muốn đẩy anh ra, "Đừng nói bây giờ giữa ban ngày ban mặt, Tiểu Bối còn ở đây, anh đừng nghĩ giở trở luu manh!"

Lý Thâm bật cười trước phản ứng của cô, "Anh chỉ muốn ôm em mà thôi!"

"Ban ngày ban mặt, " Thẩm Y Y nghiêm túc nói, "Không đứng đắn!"

"Mặc kệ!" Lý Thâm chơi xấu, "Nơi này lại không có người ngoài."

"Không có người ngoài, nhưng Tiểu Bối vẫn còn ở đây!"

"Tiểu Bối còn nhỏ, không hiểu." Lý Thâm tự ý ôm cô lên đùi hắn ngồi.

"Ô?" Tiểu Bối nghe được tên của mình, mờ mịt ngẩng đầu nhìn về phía cha mẹ, "Cha?"

"Không có gì cả, con tiếp tục chơi đi." Lý Thâm nói.

"Ồ," Tiểu Bối quay đầu tiếp tục chơi.

Thẩm Y Y: "..."

Rốt cục cũng không giả bộ nữa, vuốt ve cái cằm đã mọc chút râu của anh, nhìn anh, "Tự nhiên hỏi chuyện này, còn dính người như vậy, có phải muốn nói, nếu như em muốn trở về thành phố, anh có thể ly hôn với để em trở về thành phố đúng không?"

Lý Thâm trầm mặc.

Thẩm Y Y cho rằng anh sẽ phản bác lại lời cô:???

"Anh thật sự nghĩ như vậy?" Thẩm Y Y không thể tin ngẩng đầu nhìn về phía anh.

"Không, " Lý Thâm giải thích, "Anh không phải muốn ly hôn thật sự với em, ý anh là chúng ta có thể ly hôn giả."

"Ý anh nói ly hôn giả có nghĩa là, " Thẩm Y Y hỏi anh, "Không cần phải làm thủ tục?"

Làm sao có vụ không cần phải làm thủ tục?

Nếu như muốn trong danh sách về thành phố có tên của cô, chắc chắn phải làm thủ tục.

Lý Thâm nói đến "ly hôn giả" ở đây có nghĩa là, trước tiên ly hôn, sau đó chờ cô trở về thành phố lại làm lại thủ tục.

Thẩm Y Y hiểu ra, bật cười, "Được, anh thật lợi hại, đến cả biện pháp này cũng có thể nghĩ ra!"

Loại biện pháp này, mấy năm sau, có rất nhiều thanh niên trí thức đã kết hôn sinh con vì muốn trở về thành phố hoặc tham gia thi đại học mà đã sử dụng cách này.

Đương nhiên, sau khi ly hôn rồi tái hôn lại là chuyện cực kỳ hiếm thấy, cũng không có mấy người là bạn đời của thanh niên tri thức đề nghị dùng loại biện pháp này.

Lý Thâm lại có thể làm đến bước này, khiến cho cô cảm thấy vô cùng kinh ngạc!

Thẩm Y Y nhịn không được tức giận nói: "Lý Thâm, anh thật đúng là người biết chịu đựng đấy! Bây giờ anh đã vĩ đại đến mức vì có thể đưa em trở về thành phố mà có thể ly dị với em! Anh quên chính anh đã nói có đánh c.h.ế.t anh anh cũng không ly dị em sao?"

"Trước kia là bởi vì em không yêu anh." Lý Thâm muốn hôn cô, nhưng... tầm mắt của anh chuyển đến trên mặt Tiểu Bối và Lang Nha, quên đi, tiếp tục nói: "Hiện giờ em đã vì anh mà hy sinh nhiều như vậy, anh làm sao có thể bởi vì chút lòng tham mà giam cầm em ở chỗ này?"

Thẩm Y Y nghe vậy, mềm lòng, trái tim hai người bọn họ hiện giờ xem như thật sự hoà làm một!

Nhưng vẫn nhịn không được nói: "Anh không sợ sau khi em ly hôn với anh, sẽ không bao giờ trở về nữa sao?"

"Không sợ." Lý Thâm vuốt ve eo cô, giọng điệu rất có lực cũng rất tự tin, "Lúc trước em có thể buông bỏ nhiều thứ như vậy để trở về với anh, cho nên sẽ không bởi vì chuyện trở về thành phố mà bỏ rơi anh."

Thẩm Y Y: "..." Tắc trách rồi.

"Vậy cũng chưa chắc, nếu em trở về thành phố, vậy chúng ta chia xa mỗi người một nơi, đến lúc đó núi cao hoàng đế xa, chúng ta cũng không biết khi nào mới có thể gặp mặt nhau một lần." Thẩm Y Y nhàn rỗi nhàm chán, đấu võ mồm với anh.

"Nếu như em thấy một người đẹp trai hơn anh, biết đâu sẽ yêu người ta mà không yêu anh nữa. Ồ, đúng rồi, hình như em chưa nói với anh? Có một bạn nam học cùng trường trung học với em, lần trước đến thăm mẹ em còn hỏi tình hình của em thế nào rồi, biết em đã kết hôn sinh con rồi nhưng cũng không hết hy vọng, nếu không phải không biết địa chỉ của em, cậu bạn ấy chắc chắn sẽ viết thư cho em... A, này!"

Thẩm Y Y bị anh dùng sức cắn môi một cái, hít sâu một hơi, giận dữ trừng mắt nhìn về phía anh.

Lý Thâm trói tay cô, ánh mắt nguy hiểm: "Vợ, em đừng nói những lời như vậy, bằng không lát nữa em sẽ phải khóc đấy."

???

"Anh còn muốn đánh em khóc..." Thẩm Y Y còn chưa dứt lời, bởi vì cô đã lĩnh hội được ý tứ trong lời nói của anh.

Đôi bàn tay to đặt trên eo cô đang rục rịch, giống như đang nói nếu như cô dám nói tiếp, anh liền dám ôm cô trở về phòng.

Cô có chút sợ rùng mình hừ một tiếng, đánh anh, "Anh càng ngày càng có khí phách đấy!"

Khí lực của cô không lớn, giống như gãi ngứa, Lý Thâm có chút bốc hỏa, nhưng liếc mắt nhìn Tiểu Bối đang chơi vô cùng vui vẻ ở trên thảm, anh liền nhụt chí, ôm cô buồn rầu nói, "Vợ à, anh cũng không muốn ly hôn với em..."

Nhưng trước mắt không phải là không có biện pháp nào khác sao?

"Được rồi." Thẩm Y Y vỗ vỗ lưng của anh, giọng điệu không tốt, "Có biện pháp!"

?

Lý Thâm nhanh chóng ngẩng đầu lên, "Biện pháp gì?"

Thẩm Y Y tiến đến bên tai anh, đem chuyện cuối năm sẽ khôi phục lại kỳ thi đại học nói với anh.

"Thật sao?" Ánh mắt của Lý Thâm khẽ sáng lên.

"Thật!" Thẩm Y Y bị cảm xúc của anh lây nhiễm, đáy mắt cũng nhiễm ý cười, nâng khuôn mặt tuấn tú của anh lên nói: "Cho nên chúng ta không cần ly hôn nữa!"

Bọn họ không cần phải ly hôn!

Lý Thâm vui vẻ một hồi, mới thấp giọng nói chuyện với cô, "Em muốn thi vào thủ đô? Trường nào? Em có nắm chắc không?"

"Đúng, em muốn thi vào thủ đô! Muốn thi đương nhiên phải thi vào nơi tốt nhất, Thanh Hoa hoặc Bắc Đại một trong hai trường đó, trường nào cũng có thể, em đã chuẩn bị nhiều năm như vậy, chắc chắn nắm chắc!" Thẩm Y Y trả lời từng câu hỏi của anh.

Lý Thâm gật gật đầu, trước kia vợ anh đọc sách, anh cho rằng cô muốn nâng cao bản thân hoặc là g.i.ế.c thời gian nên mới đọc sách, không nghĩ tới cô đọc sách để chuẩn bị cho kỳ thi đại học.

Thẩm Y Y lại hỏi, "Nếu như em đi thủ đô, anh có muốn đi với em không?"

"Muốn!" Lý Thâm không chút do dự trả lời ánh mắt sáng quắc, "Em ở đâu anh ở đó!"

Thẩm Y Y yên tâm, sau này cô nhất định phải đi ra nơi này, nếu như cô đã muốn đi, tất nhiên phải mang Lý Thâm đi.

Tuy rằng lúc trước cô cảm thấy Lý Thâm biết tính toán của cô, sẽ ở bên cô, nhưng nghe chính miệng anh nói ra, cô vẫn kiên định hơn rất nhiều.

"Được!" Thẩm Y Y nở nụ cười, lại nghĩ đến cái gì đó, nói, "Đúng rồi, tương lai sau này của Đại Bảo, anh đã nghĩ tới phải làm như thế nào chưa?"

Lý Thâm nghe vợ mình nói như vậy, liền biết cô đã có ý tưởng, hỏi: "Em có ý tưởng gì không?"

"Kỳ thi đại học đầu tiên, thật ra rất đơn giản." Thẩm Y Y ngửa đầu nhìn về phía Lý Thâm, "Với chỉ số thông minh của Đại Bảo, còn có tiến độ học tập trước mắt của đứa nhỏ, muốn thi vào Thanh Hoa hay là Bắc Đại thật ra cũng không khó!"

Thẩm Y Y nói thật, kỳ thi đại học đầu tiên, quả thật rất đơn giản.

Mặc dù kỳ thi đầu tiên có rất nhiều thí sinh, tỷ lệ nhập học nhỏ, cạnh tranh rất khốc liệt, nhưng trình độ đối thủ cạnh tranh nói chung không cao, bây giờ kỳ thi tuyển sinh đại học đã bị đình chỉ trong một thời gian dài, rất nhiều người lên núi xuống nông thôn, đã sớm rời khỏi sách giáo khoa trong một thời gian dài.

Kỳ thi tuyển sinh đại học được phục một cách đột ngột, thời gian cách kỳ thi chỉ có chừng một tháng, vậy nên thời gian ôn tập cũng rất ngắn.

Mà chỉ số thông minh của Đại Bảo cao, mấy năm nay vẫn luôn chăm chỉ học tập, tiến độ học tập bây giờ đã đến trình độ trung học, nếu như đứa nhỏ muốn thi đại học, hoàn toàn là chuyện có thể.

Vì vậy, đây thực sự là một con đường tắt tuyệt vời nếu như Đại Bảo biết cách nắm bắt cơ hội.

Lý Thâm nhíu mày, "Đại Bảo chỉ mới mười tuổi, tuy rằng con thông minh, nhưng nếu như con chúng ta phải học với nhiều người lớn tuổi hơn con như vậy, có vẻ không tốt lắm?"

Cho dù Đại Bảo không cảm thấy gì, nhưng người bên ngoài nhất định sẽ dùng ánh mắt khác thường mà đối đãi đứa nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.