Thẩm Vũ Hiên chột dạ nhìn qua chỗ khác, một lúc sau, anh vẫn chủ động vào phòng với chị gái.
"Nói đi," Thẩm Y Y ôm n.g.ự.c nói: "Thật sự không có bạn gái sao?"
Thẩm Vũ Hiên do dự mười giây, lý trí cảm thấy rất khó giấu được chuyện này với chị gái của mình, vì vậy anh ấy lựa chọn nói sự thật: "Em nói em nói."
Thẩm Y Y khá hài lòng với thái độ của anh ấy, khịt khịt mũi: "Vậy sao vừa nãy em bảo với mẹ là không có bạn gái?"
"Chị, chị cũng không phải là không biết mẹ bọn mình là người như nào," Thẩm Vũ Hiên cẩn thận nhìn chị gái, sợ chị sẽ chửi mình, "Nếu mẹ biết em đang yêu đương, hoặc là bắt em đến nhà bạn gái cầu hôn, hoặc là bắt bọn em chia tay, bọn em vẫn còn là học sinh, làm sao có thể chịu đựng được?"
"Bọn em đều là học sinh?" Thẩm Y Y nhanh nhạy bắt lấy từ khóa này, "Cô bé kia còn học chung trường với em luôn à?"
"A..." Thẩm Vũ Hiên cảm thấy chột dạ.
Thẩm Y Y chú ý tới dáng vẻ kỳ lạ của anh ấy, đứng thẳng người lên: "Chẳng lẽ chị quen biết em ấy?"
"..." Tại sao chị gái anh ấy lại nhạy bén như vậy? Thẩm Vũ Hiên vẫn muốn giãy giụa lần cuối: "Chị hứa với em sẽ không nói ra ngoài, em mới nói với chị!"
"Là San San đi?" Thẩm Y Y hỏi lại.
Thẩm Vũ Hiên: "..."
Thẩm Y Y nhìn biểu cảm của anh ấy, liền biết mình đã đoán đúng, ở trường học của Thẩm Vũ Hiên người mà cô quen biết chỉ có mình Lương San San, bình thường mỗi khi vào kì nghỉ Lương San San không về nhà, cô ấy sẽ đến nhà cô hoặc đến nhà họ Thẩm chơi, có rất nhiều cơ hội tiếp xúc với Thẩm Vũ Hiên.
Cả hai đều đang ở độ tuổi rục rịch khao khát tình yêu, cho nên chuyện hai người họ có tình cảm với nhau cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
"Chị~" Thẩm Vũ Hiên lập tức khổ sở năn nỉ, "Chị đừng nói chuyện này cho bố mẹ biết được không?"
Anh ấy và San San đều rất nghiêm túc với mối quan hệ này, sở dĩ họ không muốn nói với gia đình sớm như vậy là vì bọn họ còn chưa tốt nghiệp, cho dù gia đình có đồng ý kết hôn thì nhà trường cũng sẽ không đồng ý.
Một khi bọn họ nói chuyện này cho người trong nhà nghe, bọn họ sẽ phải đối mặt với càng nhiều áp lực, cho nên trước tiên tốt nhất là không nói ra.
Thẩm Y Y nhìn thấy biểu cảm của em trai mình, cũng đoán được suy nghĩ của anh ấy.
Cô cũng không phải là người có lối suy nghĩ cũ kĩ, Thẩm Vũ Hiên và Lương San San đều đã ngoài hai mươi tuổi, bọn họ có khả năng gánh chịu hậu quả của những quyết định mình đưa ra, chỉ là giấu mọi người trong nhà nói chuyện yêu đương thì cũng không sao cả, cô sẽ không lấy lý do vì muốn tốt cho cả hai mà dùng gậy đánh yêu ương chia tách đôi tình nhân.
"Được rồi," Thẩm Y Y không vui nói, "Chị không nói cho cha mẹ biết!"
"Thật sao?" Thẩm Vũ Hiên cho rằng mình nghe nhầm.
"Thật," Thẩm Y Y nói, "Nhưng mà, bọn em muốn yêu đương gì thì yêu đương, bọn em phải hiểu rõ cái gì nên làm cái gì không nên làm, không được phép vượt qua ranh giới đó!"
"Không có gì đáng ngại cả, mọi người đều là người lớn cả rồi, loại chuyện này là bình thường," Thẩm Y Y nói thẳng vào vấn đề, "Nhưng em phải biết, San San không có hộ khẩu ở đây, theo nguyên tắc làm việc bây giờ, sau khi tốt nghiệp San San sẽ được điều về nhà, đến lúc đó tình cảm của bọn em sẽ đi đâu về đâu, còn chưa có một câu trả lời chính xác, em là con trai, nhưng San San là con gái..."
Thẩm Vũ Hiên nghe lời chị gái nói, cũng biết chị gái mình là muốn tốt cho bọn họ, anh ấy nặng nề gật đầu: "Em biết rồi, chị, chị đừng lo lắng, em rất nghiêm túc với San San, cho dù là vì cô ấy, trước khi kết hôn bọn em sẽ không làm như vậy."
"Biết là tốt rồi!" Thẩm Y Y vỗ vỗ vai anh ấy.
Cuối cùng Thẩm Vũ Hiên cũng là thanh nhiên còn ngây thơ, khi nói chuyện này với chị gái khiến anh ấy cảm thấy khá xấu hổ, để giảm bớt sự xấu hổ, không chú ý mà nở nụ cười toe toét ôm lấy chị gái, "Chị, chị thật sự quá tốt——"
"Khụ!" Lý Thâm đi vào, ho khan, cánh tay Thẩm Vũ Hiên đột nhiên đông cứng giữa không trung, ánh mắt nhìn về phía anh rể, ở chung với nhau lâu như vậy, anh ấy tự nhiên biết tính chiếm hữu của anh rể với chị gái mình mạnh như thế nào, nhìn nhìn, anh ấy rõ ràng là em trai ruột của chị gái mình, nhưng chỉ mới vòng tay qua vai, anh rể đã ghen!
Tâm trạng bây giờ của Thẩm Vũ Hiên rất tốt, lập tức đẩy chị gái mình vào vòng tay của anh rể, "Được rồi, được rồi, trả lại cho anh, hai người cứ ân ái tiếp đi, em ra ngoài!"
Nói xong, anh ấy đi ngoài, còn chu đáo đóng cửa lại.
Thẩm Y Y nhìn hành động của Thẩm Vũ Hiên không nói nên lời, tức giận cười, mắng một câu: "Thằng nhóc thối!"
Cô túm lấy cánh tay của Lý Thâm, chuẩn bị thoát ra khỏi vòng tay của anh, nhưng giây tiếp theo, cô lại bị Lý Thâm ngăn lại, quay lại vòng tay anh.
Thẩm Y Y ngước mắt lên nhìn Lý Thâm: "Có chuyện gì? Muốn? "
"Em dám cho anh dám muốn," Lý Thâm nhướng mày, bàn tay mang ý ám chỉ đặt trên eo cô.
Giọng điệu Thẩm Y Y không tốt nói, "Anh cũng biết em không dám cho!" Bây giờ bố mẹ cô, cha mẹ chồng và con cái đều ở bên ngoài, nếu giờ cô dám cho, ngày mai cô không dám ra ngoài gặp người.
Bàn tay của Lý Thâm làm bộ muốn trêu chọc! Thẩm Y Y khẽ dùng lực đẩy anh ra, bực bội đánh anh: "Anh nghiêm túc một chút cho em!"
Lý Thâm cũng chỉ đùa giỡn cô mà thôi, đứng thẳng dậy nở nụ cười, nghiêm túc nói: "Em nói chuyện gì với Vũ Hiên?"
Thẩm Y Y hứa sẽ không nói chuyện này với cha Thẩm mẹ Thẩm, nhưng vẫn có thể nói với Lý Thâm, hơn nữa Lương San San là con gái của Lương Quân và Vu Hồng, mà Lý Thâm lại có mối quan hệ tốt hơn với Lương Quân... Tốt nhất vẫn nên nói cho Lý Thâm nghe.
Sau khi Lý Thâm nghe xong, sắc mặt đột nhiên trở nên có chút khó coi.
Thẩm Y Y không hiểu được thái độ này của anh, "Có chuyện gì vậy? Hai người bọn họ không thích hợp sao?"
"Không," Lý Thâm lắc đầu, suy nghĩ rất nghiêm túc, "Anh đang nghĩ, nếu như Vũ Hiên và Lương San San thật sự thành đôi, chẳng phải anh Lương sẽ lớn hơn anh một vai lứa à?"
Thẩm Y Y vỗ vỗ vai anh: "Anh!" Cô vốn tưởng rằng xảy ra chuyện, nhưng không ngờ lại là chuyện này!
Lý Thâm cũng không phải là người coi trọng vai lứa, cũng chỉ nói đùa một chút mà thôi, thậm chí còn cười, sau khi cười xong, anh bắt đầu nói chuyện làm ăn, "Vợ, lúc trước anh đã nói muốn xây dựng một công ty vận tải đúng không?"
"Đã có kế hoạch rồi sao?" Thẩm Y Y vừa nghe những lời này lập tức ngước mắt lên nhìn anh.
"Ừm, bây giờ anh đang nắm giữ rất nhiều nguồn lực của các đơn vị nhà máy ở Bắc Kinh và các vùng lân cận, anh cũng đã thiết lập một mạng lưới liên lạc nhất định, thêm cả công xưởng phế liệu bây giờ nữa, cũng đã có một nguồn lực nhất định để thành lập một công ty vận tải," Lý Thâm nói, "Hơn nữa, các hạng mục hoạt động thủ tục bên phía công xưởng phế liệu đã thành thục, Cường Tử và lão Chu tự mình quản lý cũng không có vấn đề gì, bây giờ anh hoàn toàn có thể rút ra để làm chuyện khác."
"Vậy cũng được," Tình hình kinh tế năm nay sẽ càng thoải mái, vì Lý Thâm đã sẵn sàng chuẩn bị tốt mọi thứ, Thẩm Y Y tự nhiên sẽ ủng hộ ủng hộ anh một trăm phần trăm, "Anh cứ yên tâm làm chuyện mình muốn là được rồi!""
Trên mặt của Lý Thâm hiện lên một nụ cười nhẹ: "Ừm!"