Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài

Chương 387



Ba đứa nhỏ đặc biệt là Nhị Bảo và Tiểu Bảo, muốn ngồi xe, ăn rất nhanh, quơ lên hai ba muỗng đã ăn xong. Bản thân Nhị Bảo ăn xong còn chưa tính, còn muốn thúc giục cha mẹ ăn nhanh lên, kết quả là suýt chút bị cha cậu bé đánh mới thu người lại. Tiểu Bảo khá tinh khôn, cậu bé không đi chọc cha cậu bé, chỉ cọ cọ mẹ cậu bé, trông mong nhìn mẹ cậu bé, mẹ cậu bé mềm lòng, bất giác tăng nhanh tốc độ ăn cơm.

Cơm nước xong xuôi, một nhà sáu người xuất phát, lúc này là Lý Thâm lái xe, Nhị Bảo và Tiểu Bảo muốn cướp ghế ngồi cạnh tài xế. Cuối cùng bị anh cả của bọn nó làm ngư ông đắc lợi ngồi vào. Hai người không dám tranh đoạt với anh cả, thế là chỉ có thể ngồi ghế đằng sau.

Thẩm Y Y dẫn Tiểu Bối ngồi ở phía sau, nhìn dáng vẻ giận mà không dám nói gì của bọn nhỏ, vừa bực mình vừa buồn cười.

Chờ sau khi một nhà Thẩm Y Y đi xem phim, cha Lý tức giận nói với mẹ Lý: “Lần này bà yên tâm chưa? Gia đình nhỏ của bọn nó đang hạnh phúc kìa. Bà đừng luôn nghĩ linh ta linh tây nữa, tự tìm phiền não."

Mẹ Lý giận mà không dám nói gì.

Lý Đại Nha nghe vậy tò mò: “Mẹ, có chuyện gì thế?"

Cha Lý kể chuyện buổi sáng hôm nay với Lý Đại Nha, Chu Phong Thu chỉ cảm thấy kỳ lạ, không nhịn được kinh ngạc nói: “Mẹ, sao mẹ lại nghĩ như vậy? Con nói mẹ nghe này, con cam lòng tin chị dâu sẽ làm chuyện có lỗi với anh Thâm chứ không cam lòng tin anh Thâm sẽ làm chuyện có lỗi với chị dâu!”

Sau đó liền tiếp thu về cái nhìn hằm hừ của mẹ Lý còn có Lý Đại Nha, khát vọng sống khiến anh ta đổi giọng: "Phèo phèo phèo, cặp vợ chồng tốt như anh Thâm, chị dâu, ai cũng sẽ không có lỗi với ai!"

Cha Lý: "..." Không có cốt khí!

Đội xe của Lý Thâm đã có hình thành những bước đầu tiên rồi, chỉ thiếu tài xế.

Tài xế cũng không khó tìm, bây giờ là thời kỳ đầu của cải cách cởi mở, dịch vụ vận chuyển nghiệp phát đạt, tài xế cực kỳ nổi tiếng, chỉ cần tin tức được truyền ra thì sẽ có một số đông người đến nhận lời mời.

Nhưng Lý Thâm còn nhớ trước đó lúc trên đường về nhà tìm hiểu được chuyện của Triệu Hữu Lương, thế là gọi điện thoại cho Triệu hữu Lương, biết tình hình đội vận chuyển không có khởi sắc, lại gọi điện thoại cho Lương Quân. Hiện nay đội vận chuyển có không ít người ngay đang dừng nhận lương giữ chức, Lương Quân đang rầu rĩ làm như thế nào sắp xếp những người này, nhận được điện thoại của Lý Thâm thì mừng rỡ, lập tức nói mình có mấy người có thể đưa tới.

Lúc những người kia muốn đi thủ đô, Lương Quân trở về thương lượng với Vu Hồng muốn đi cùng nhau.

Vu Hồng không đồng ý: “Ông đi theo làm gì, không phải là công vụ gì, hơn nữa ông không cần đi làm nữa à?”

"Trong đội không có tôi cũng không phải không thể vận chuyển, hơn nữa hiện tại trong đội không có đơn hàng gì, tôi ra ngoài một khoảng thời gian không có việc gì.” Lương Quân nói.

"Thôi đi.” Vu Hồng vạch trần ông ấy: “Ông không phải là muốn đi thăm người em trai không phải em trai ruột nhưng hơn hẳn em trai ruột sao?”

"Bà đã biết còn hỏi tôi.” Lương Quân im lặng nhìn vợ ông ấy, thở dài, nói: “Tôi là nghe Lý Thâm nói bây giờ nó nói muốn làm một đội xe, muốn đi xem cậu ấy làm thế nào rồi.”

"Anh là muốn đi giúp cậu ấy một tay chứ gì?" Vu Hồng tiếp tục vạch trần ông ấy.

"Đúng!" Lương Quân thừa nhận: “Mặc dù cậu ấy đi theo tôi vận chuyển một khoảng thời gian, về sau cũng lăn lộn trong đội một khoảng thời gian, nhưng dẫu sao cũng chưa từng chân chính dẫn dắt một đoàn đội, khó tránh khỏi có chỗ sơ sót. Bà nghĩ tôi có thể giúp mà không giúp sao? Hiện tại tôi không phải không thể rút thời gian."

"Ông làm dữ cái gì? Tôi cũng không phải không cho ông đi giúp.” Vu Hồng bất mãn thái độ của Lương Quân, phàn nàn nói: "Ông đối xử với cậu ấy thế nào tôi còn không biết sao? Nói là em trai, thật ra không khác với con trai ruột là bao!"

Lương Quân cười, biết vợ mình ngoài cứng trong mềm, tự giễu nói: "Cậu ấy cũng coi như là một tay tôi dẫn dắt, thật đúng là không khác mấy với con trai ruột.”

"Vậy ông đi đi.” Vu Hồng bị ông ấy chọc cười: “Nhưng ông không sinh được đứa con có tương lai thế.”

Lương Quân cũng không để ý: “Được thôi, là tôi không có bản lĩnh đó!"

"Ôi.” Vu Hồng nói đến đây đã trở nên tốt đẹp rồi, tám chuyện nói: “Lý Thâm thật sự muốn thành lập đội xe à? Cái này... Cậu ấy mới đến thủ đô mấy năm chứ? Mới đó đã có thể bỏ ra nhiều tiền như vậy thành lập đội xe rồi? Có phải là nhà mẹ đẻ của cậu ấy giúp đỡ không?”

Cái này Lương Quân cũng không rõ ràng cho lắm, có điều việc này từ năm trước lúc Lý Thâm trở về tìm ông ấy mua xe, ông ấy đã nghe anh nói qua một lần rồi, có điều khi đó nghĩ đến chuyện xe thôi, Lý Thâm muốn thành lập đội xe thế nào, ông ấy cũng không hỏi quá nhiều.

Nghe thấy Lý Thâm điện thoại báo đã thật sự thành lập đội xe, mặc dù ông ấy kinh ngạc, nhưng bởi vì trong lòng đã có chuẩn bị rồi cho nên dễ dàng tiếp nhận, có điều khi đối mặt với vợ ông ấy thì ông ấy vẫn theo bản năng kín đáo nói: "Bà nói thế có phải hơi thiếu rồi không, năm thứ nhất cậu ấy đi thủ đô đã có thể thành lập một trạm phế phẩm, bây giờ đã là năm thứ ba rồi, thành lập một đội xe ra cũng không phải chuyện hiếm lạ gì. Mặt khác, coi như thật sự là nhà mẹ đẻ vợ cậu ấy giúp đỡ thì thế nào? Đó cũng là cậu ấy có năng lực, nếu không nhà mẹ vợ dựa vào cái gì giúp đỡ cậu ấy?"

"Ông trách móc cái gì mà trách móc?" Vu Hồng khẽ nói: “Tôi không có nói cái gì, chỉ nhiều chuyện tí thôi, ông nghiêm túc làm căng thế làm gì?”

"Được được được.” Lương Quân không cự cãi với bà ấy: “Vậy chuyện tôi đi thủ đô quyết định thế? Tôi thuận tiện đi thăm con gái luôn.”

"Đi đi đi đi.” Vu Hồng tức giận nói: “Ông thật sự muốn đi tôi có thể cản được ông à? Nhưng mà, tôi cũng đi!”

"Bà đi làm cái gì?" Lương Quân nhíu mày.

"Làm sao? Chỉ có ông được đi thăm anh em, không cho phép tôi đi thăm chị em à?" Vu Hồng liếc mắt: “Hơn nữa, tôi cũng đi thăm con gái, không được sao?"

Lương Quân nhớ tới quan hệ giữa Vu Hồng và Thẩm Y Y. Được, ông ấy không nói được: “Được, bà vui là được! Vậy tôi đi mua vé!"

"Đi thôi: “ Lúc này Vu Hồng rất dễ tính, lại nhắc nhở: “Nhớ gọi điện thoại cho Y Y, nói với bọn họ chuyện chúng ta đến thủ đô, nếu không mạo muội tới cửa, người ta lại không chào đón, thế thì ngại biết mấy!”

"Được!" Lương Quân không có dị nghị.

Bên Thẩm Y Y, nhận được tin tức vợ chồng Lương Quân, Vu Hồng muốn tới, bèn nói với Lý Thâm: “Mấy anh em đó anh đã sắp xếp chỗ ăn ở ổn thỏa chưa?"

"Đội xe đã xây dựng ký túc xá, ahn mua mấy cái khung giường, đến lúc đó để bọn họ qua bên kia ở là được.” Lý Thâm nói: “ Gia đình anh Lương cứ để bọn họ vào nhà ở nhỉ?”

Quan hệ giữa bọn họ và Lương Quân, Vu Hồng không tệ, lại thêm hiện tại Thẩm Vũ Hiên và con gái bọn họ đang yêu nhau, tương lai rất có thể sẽ còn trở thành quan hệ thân thích, trong nhà có thể ở lại thì hiển nhiên là tới nhà ở tốt nhất.

Thẩm Y Y không có ý kiến: “Được, đến lúc đó em thu dọn một căn phòng ở tây sương phòng."

Lại nghĩ tới chuyện em trai cô và Lương San San đang yêu nhau, Thẩm Y Y cảm thấy đau đầu. Chuyện này ngộ nhỡ nếu xử lý không tốt, chỉ sợ có lẽ sẽ ảnh hưởng quan hệ hai nhà... Đương nhiên, nếu thật sự có thể thành, cũng có thể thân càng thêm thân!

Lý Thâm vừa nhìn là biết vợ anh đang đau đầu cái gì, xoa bóp huyệt Thái Dương cho cô, bảo: “Vợ, chuyện vợ chồng anh Lương sắp tới, em nói một tiếng với Vũ Hiên. Nó muốn làm thế nào chính là chuyện của nó rồi, cuối cùng sự việc phát triển thế nào, những chuyện này không phải chuyện chúng ta có thể khống chế, em đừng âu sầu nữa, nhé?"

Thẩm Y Y biết Lý Thâm nói đúng, nhẹ gật đầu: “Em biết rồi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.