Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài

Chương 402



Cha Thẩm thích những thứ mới lạ, ăn rất vui vẻ, mẹ Thẩm như bình thường mà mắng cô lãng phí tiền bạc.

Thẩm Y Y không muốn nghe bà cằn nhằn, hỏi: "Mẹ, bên cạnh có người chuyển đến không?"

Bên cạnh là ngôi nhà mà nhà họ Lâm từng ở luvs trước, sau khi nhà họ Lâm bị lục soát, ngôi nhà cũng bị chiếm dụng và sử dụng làm phòng cho đơn vị khác.

"Bên cạnh? Không có, tại sao con lại hỏi chuyện này?" Mẹ Thẩm cau mày, nhớ tới cái gì đó, liếc nhìn Lý Thâm đang rửa tay giúp Tiểu Bối, đánh cô một cái, ngạc nhiên nghi ngờ không chắc chắn mà hỏi: "Đừng nói là con đang nghĩ đến Lâm Gia Đống đấy nhé? Mẹ nói cho con biết, con đừng đi tìm đường chết!"

Cái đánh này của mẹ Thẩm thật sự không nhẹ chút nào, làn da của Thẩm Y Y mỏng manh yếu đuối, vừa đánh đã đỏ lên, Thẩm Y Y nhìn cánh tay đột nhiên xuất hiện một dấu đỏ: "..."

"Con không nghĩ đến anh ta," Thẩm Y Y có chút bất lực, nói với mẹ về việc nhà họ Lâm chuyển đến khu nhà cô.

"Cái gì?" Mẹ Thẩm ngạc nhiên vì nhà họ Lâm thế mà đã trở lại thành phố, "Bọn họ đã trở lại?"

"Còn chuyển đến bên cạnh nhà con," Thẩm Y Y nói.

"Xúi quẩy," Mẹ Thẩm nói, bà cũng không biết hận thù giữa Lý Thâm và Lâm Gia Đống, lúc trước Thẩm Y Y cũng chỉ nói với bà chuyện cô kết hôn với Lý Thâm, nhưng bà luôn không thích nhà họ Lâm, nếu không thì bà cũng sẽ không tìm mọi cách ngăn cản con gái mình ở bên cạnh Lâm Gia Đống.

Lúc này sắc mặt của bà không tốt, lại sợ nhà họ Lâm chuyển đến gần con gái, con gái lại nhen nhóm tình cảm cũ với Lâm Gia Đống, nói với Thẩm Y Y: "Con đừng để ý đến bọn họ, đặc biệt là Lâm Gia Đống, tốt nhất là đừng gặp mặt, có nghe thấy không?"

Thẩm Y Y: "..." Cái quỷ gì?

Tuy nhiên, cô không phản bác mẹ, cũng không muốn nói với mẹ về hận thù giữa cô và Lâm Gia Đống, ngoài việc khó giải thích với mẹ vì nó còn liên quan đến những chuyện ở kiếp trước ra thì cô cũng không muốn mẹ lo lắng, gật đầu nói:

"Mặc dù nhà họ Lâm đã trở về thành phố, nhưng Lâm Gia Đống đã kết hôn, muốn trở về cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy, trừ khi hắn ly hôn hoặc trở về làm người không hộ khẩu!"

Mẹ Thẩm nghĩ nghĩ, đúng là như vậy, nhưng bà vẫn dặn dò: "Cho dù nó có trở về cũng đừng gặp nó!"

Thẩm Y Y: "..."

"Vâng!" Thẩm Y Y trả lời.

"Con không được gặp ai?" Cha Thẩm không biết đi vào từ lúc nào hỏi.

Mẹ Thẩm thấy Lý Thâm và Tiểu Bắc đi theo cha Thẩm, đương nhiên bà sẽ không chủ động nói không được gặp ai, còn cho cha Thẩm một ánh mắt.

Nhiều năm kết hôn, cha Thẩm lập tức hiểu được ý tứ của mẹ Thẩm, không hỏi thêm.

Lý Thâm ngồi bên cạnh Thẩm Y Y, vẻ mặt tự nhiên.

Sau khi ngồi được một lúc, cả nhà Lý Thâm và Thẩm Y Y cũng đi về.

Khi về đến nhà, tắm rửa sạch sẽ xong, chuẩn bị ngủ, Lý Thâm lăn qua lăn lại ôm lấy cô, đôi mắt sâu thẳm.

Thẩm Y Y tỉnh táo lại, lập tức đoán được nguyên nhân bất thường của Lý Thâm là gì, vội vàng nói: "Anh Sâm, anh có biết không? Nhà Lâm Gia Đống trở về thành phố, chuyển đến tứ hợp viện đầu ngõ!"

Lý Thâm: "..." Phản ứng còn rất nhanh!

Nhưng mà anh cũng không định bỏ qua cho vợ mình, hỏi: "Mẹ bảo em không được gặp Lâm Gia Đống? Tại sao không thể gặp? Có phải em có có ý với tên đó đúng không?"

Thẩm Y Y: "..." Người đàn ông này!

Thẩm Y Y giải thích lý do cho Lý Thâm nghe, Lý Thâm đã hiểu, nhưng vẫn không buông eo cô ra...

Nhưng mà Thẩm Y Y đã đoán sai, cô còn tưởng rằng Lâm Gia Đống sẽ không trở về thành phố nhanh như vậy, nhưng cô không ngờ mấy ngày sau cô lại nhìn thấy anh ta ở cửa.

Hôm đó, Thẩm Y Y cùng Lý Thâm, cha của Lý và mẹ đến nhà họ Thẩm ăn tối rồi trở về, xe vừa chạy đến đầu ngõ, Thẩm Y Y ngồi ở ghế phụ, buổi tối thời tiết mát mẻ hơn một chút, nên cô mở cửa sổ xuống hít thở không khí.

Cô nhận thấy có một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, khi cô quay đầu lại thì thấy Lâm Gia Đống đang đứng dưới cửa, mặc dù chân anh ta đã què, nhưng lúc đứng vẫn không nhìn ra được, ánh mắt nặng trĩu, trông rất có khí thế.

Thẩm Y Y đáp lại bằng một ánh mắt lạnh lùng, sau đó thu hồi ánh mắt, quay đầu lại bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của Lý Thâm.

Thẩm Y Y: "..."

"Y Y, con có nhìn thấy Lâm Gia Đống không? Nó là con trai của Dư Dĩnh!" Mẹ Lý ở ghế sau nhìn thấy Lâm Gia Đống, đẩy Thẩm Y Y, vẻ mặt có chút hưng phấn, giống như đã phát hiện ra bí mật khó tin nào đó, sau khi nói xong, bà nhớ ra Thẩm Y Y và Lâm Gia Đống từ nhỏ đã là bạn tâm giao, bà đã biết chuyện này từ lâu, có chút lúng túng.

"Con thấy rồi," Thẩm Y Y nói ý cổ cũ.

"Nó đã ly hôn với Giang Uyển Nhu", Hứng thú của mẹ Lý lại được khơi dậy, chia sẻ một ít tin đồn mà bà nghe thấy với Thẩm Y Y.

Mặc dù Thẩm Y Y có thể hiểu được, nhưng cô vẫn có chút kinh ngạc, Lâm Gia Đống và Giang Uyển Nhu là nam nữ chính trong truyện, cô cho rằng tình cảm của bọn họ có thể chịu đựng được khảo nghiệm, cho dù thi trượt đại học cũng không ly hôn, bây giờ sau khi qua vài năm, bọn họ thế mà lại ly hôn? "Ly hôn thật sao?"

"Thật " Mẹ Lý dường như biết Thẩm Y Y đang nghĩ gì, lập tức nói: "Trước kia không ly hôn bởi vì nhà của nó còn chưa trở về, cho dù nó ly hôn rồi trở về, cũng không có chỗ thu nhận nó, bây giờ gia đình nó về rồi, nó có chỗ để đi rồi nên ly hôn là chuyện đương nhiên."

"Hừ!" Mẹ Lý nói rồi phẫn nộ: "Mặc dù Giang Uyển Nhu không phải là thứ tốt đẹp gì, nhưng Lâm Gia Đống này càng không phải là thứ tốt đẹp gì!"

Thẩm Y Y: "..."

Cũng chưa chắc, có lẽ Lâm Gia Đống và Giang Uyển Nhu đang nghĩ ly hôn, Lâm Gia Đống sẽ trở về trước, sau đó tìm cơ hội đưa Giang Uyển Nhu trở về, Thẩm Y Y nghĩ.

......

Thời tiết càng lúc càng nóng, mặc dù trong nhà có quạt nhưng cũng rất ngột ngạt, sau khi ngủ trưa xong, Thẩm Y Y định đến phòng điện thoại tán dóc, nhưng khi đến phòng điện thoại lại không có ai, cha Lý và mẹ Lý ngủ với Khoái Khoái và Lạc Lạc còn chưa dậy.

Thẩm Y Y ngồi một lúc, định ra ngoài đi dạo, vừa đi ra ngoài thì thấy Hoàng Mai đi tới.

Mấy ngày nay Hoàng Mai đều đến đây, Thẩm Y Y biết cô ấy đang dạy kèm cho con cái nhà hàng xóm.

Hôm nay thấy Hoàng Mai đến, còn cầm theo theo túi lớn túi nhỏ, cô bước lên phía trước cầm giúp cô ấy, mấy cái túi này còn khá nặng, Thẩm Y Y cảm thầy kỳ lạ hỏi: "Đây là gì thế?"

Ngày trời nóng nực, Hoàng Mai cũng rất mệt mỏi, lau sạch mồ hôi rồi mới nói: "Còn không phải bọn nhỏ không có tài liệu ôn tập gì hết sao? Tôi đã biên soạn một số bộ đề thi cho bọn nhỏ theo các đề thi đại học những năm gần đây."

Thẩm Y Y???

"Cậu còn rảnh rỗi như vậy sao?" Thẩm Y Y đưa tay vào trong cái túi đeo xéo của cô ấy, phát hiện thật sự đều là bài thi, Thẩm Y Y thật sự cảm thấy không thể tin được, "Cậu thật sự là Lôi Phong sống [1]."

[1]

[1] công dân kiểu mẫu

Phải biết rằng, học kỳ này Hoàng Mai vô cùng bận rộn, không chỉ phải ngoài thực tập, còn phải đến trường đi học, còn chuẩn bị luận văn tốt nghiệp... Hoàng Mai không phải là cô, có kinh nghiệm xuyên nhanh, thậm chí là cô làm những thứ này cũng phải cắt bớt thời gian ngủ, vậy mà cô ấy còn có thể rút ra thời gian để soạn đề kiểm tra, đây không phải Lôi Phong sống thì là gì?

Thẩm Y Y ngạc nhiên trước lòng tốt của Hoàng Mai, cô nhìn cô ấy như thể lần đầu tiên quen biết Hoàng Mai.

Hoàng Mai bị cô nhìn cảm thấy hơi xấu hổ, đến gần tai Thẩm Y Y, thì thầm: "Thật ra tôi không có tấm lòng tốt như vậy, bọn họ đưa tiền cho tôi..."

Ánh mắt Thẩm Y Y hơi mở to, cô nhìn Hoàng Mai, bộ dáng hoá ra là như vậy: "Tôi liền nóii!"

Hoàng Mai tuy rằng tốt bụng, nhưng chắc chắn không phải thánh mẫu, có thể làm được đến trình độ này.

"Tôi muốn kiếm một ít tiền," Hoàng Mai giải thích, sau khi tốt nghiệp cô ấy về nhà làm việc, đến lúc đó công việc được giao chắc chắn sẽ không phải về nông thôn, nhưng nếu đến một thành phố lớn thì có rất nhiều chỗ cần tiêu tiền, vì chồng con cô ấy cũng phải đi cùng cô ấy, cho nên cô ấy muốn tiết kiệm thật nhiều tiền khi có cơ hội.

"Không tệ," Thẩm Y Y gật đầu nói, kỳ thi tuyển sinh đại học vừa mới hồi phục được vài năm, dạy kèm... Lúc này dạy kèm chính là thời gian được ưa chuộng nhất, muốn dựa chuyện này kiếm tiền, mà một hướng đi không tồi.

Thẩm Y Y rảnh rỗi, thấy Hoàng Mai chuẩn bị đi dạy dỗ những đứa trẻ đó, cô cũng tò mò đi theo.

Hoàng Mai dạy kèm vài đứa trẻ, tất nhiên không thể dạy kèm từng người được, mà tập hợp bọn nhỏ lại nhà của một trong số đó, sau đó dạy kèm tất cả bọn nhỏ.

Mà lần này là nhà của Dương Phương Mai.

Khi Thẩm Y Y đi theo Hoàng Mai đến, ở đó đã có rất nhiều người tụ tập, một số phụ huynh bên ngoài thấy bọn họ đến, chào hỏi bọn họ, nói với Hoàng Mai: "Cô giáo Hoàng, bọn trẻ đã ở trong nhà rồi, chỉ chờ cô đến dạy cho chúng thôi."

"Vậy tôi vào dậy trước", Hoàng Mai nói, cầm đồ đạc của mình đi vào.

Thẩm Y Y vốn định đi theo Hoàng Mai, nhưng lại bị Dương Phương Mai và những người khác ngăn cản: "Y Y, cháu cũng ở đây à?"

"Đúng vậy, hôm nay cháu có thời gian rảnh, muốn đến đây xem thử," Thẩm Y Y mỉm cười nói.

"Lẽ ra anh nên đến đây từ lâu rồi," những người hàng xóm cười, bọn họ vẫn luôn muốn Thẩm Y Y đến dạy kèm cho con mình, bọn họ rất nhiệt tình với Thẩm Y Y.

Thẩm Y Y mỉm cười, sau khi tán gẫu thêm vài câu với mọi người, cô liền đi vào.

Nhà của Dương Phương Mai không quá rộng rãi, bên trong còn có vài người thuê nhà, căn phòng dành ra để dạy học không quá lớn, nhưng cũng không quá nhỏ, khoảng hơn 20 mét vuông, có thể thấy phụ huynh rất coi trọng kỳ thi tuyển sinh đại học này.

Chỉ là bên trong có khoảng chục người đang ngồi, nhìn vào rất đông và ngột ngạt, chỉ có một chiếc quạt được đặt ở phía sau phòng, nghe nói chiếc quạt này là do cha mẹ mua ở bên ngoài.

Có thể phát ra một chút công dụng, nhưng không có hiệu quả lắm, sau lưng mỗi người không nhiều thì ít cũng ướt đẫm mồ hôi, có người còn cầm quyển sách vừa nghe giảng vừa dùng sức quạt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.