Sống Lại Tương Lai Chi Thực Thần

Chương 25: Một món tiền to



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Fuurin
*Ed: xin lỗi đã để các cậu chờ lâu :(((( 
Qua giờ cơm chiều, Sở Sở ngồi xuống quang não, bắt đầu làm việc.
Mở hợp đồng mà Mỹ Thực Đế gửi đến ra, màn hình lập tức hiện lên một đống các điều khoản chi chít chữ, khiến cô hoa hết cả mắt.
Sau một lúc cẩn thận đọc, cô tổng kết được ba ý chính: thứ nhất, Mỹ Thực Đế muốn mua đứt phương pháp làm bánh khoai lang và bánh đậu xanh với giá mỗi loại là bốn nmươi triệu đồng liên bang; thứ hai, hàng năm cô có thể nhận được mười phần trăm hoa hồng từ tiền lời anh ta bán bánh; thứ ba, sau khi bán đứt công thức và cách làm, cô không thể tiếp tục dùng bất kỳ phương pháp nào để kinh doanh hai loại này nữa, nói cách khác chính là cô phải đảm bảo quyền tiêu thụ độc nhất vô nhị của Mỹ Thực Đế.
Xem xong rồi, Sở Sở không thể không thừa nhận, cái giá mà Mỹ Thực Đế đưa ra khiến cô rất vừa ý. Nói thật thì cô thấy bánh khoai lang và bánh đậu xanh cũng không khó chế tác, chỉ hơi khó một chút ở chỗ nguyên liệu, đừng nhìn mấy cái bánh nho nhỏ mà xem thường, trong đó bao gồm rất nhiều nguyên liệu. Nhưng không thể chắc chắn rằng hoàn toàn có người làm được, dù sao thì những nguyên liệu trong đây đều có sẵn trên đại lục Vô Sắc, chỉ là chất lượng kém hơn lấy từ trong không gian ra mà thôi, hơn nữa mỗi lần cô chỉ làm được có vài chục cái bánh, tiền lời có là bao, bây giờ bán phương pháp làm bánh đi sau đó chờ chia tiền hoa hồng, quả đúng là lựa chọn tốt nhất.
Sở Sở hạ quyết tâm xong, lập tức liên hệ với Mỹ Thực Đế, vừa đúng Mỹ Thực Đế đang online, Sở Sở biểu đạt lựa chọn của mình xong, anh ta lập tức trả lời và yêu cầu gặp mặt nói chuyện.
Sở Sở cân nhắc lại thời gian của bản thân, lúc sáng Tiếu Minh Dụ đã nói rằng qua ngày sau sẽ tiến hành tập huấn toàn khối, nhưng cụ thể là tập huấn bao lâu, ở nơi nào, tập huấn về cái gì thì cô vẫn chưa biết rõ. Tiền trong tay cô hiện còn dư không nhiều lắm, mà nghe nói rằng, đầu bếp là một nghề rất đốt tiền, không có chút tiền trong tay căn bản cô không thể nào an tâm được, xem ra phải giải quyết cho xong chuyện này trước khi bắt đầu tập huấn mới được.
Vì thế đôi bên hên nhau ngày may gặp ở quán cà phê tên "Rye" gần trung tâm thương mại DC, tiện thể cũng trao đổi cho nhau cả số máy liên lạc.
"Oáp, cuối cùng cũng xong rồi!" Phương Tử Sênh nhìn quang não, cười thoải mái, từ nhỏ cậu đã có niềm đam mê với những món ăn ngon, thậm chí còn tự mình lập nên một Mỹ Thực Ốc, nhưng từ lần trước, khi được ăn thử bánh khoai lang và bánh đậu xanh xong, cậu liền nhớ mãi không quên. Đáng tiếc là chỉ mới được thử có một lần sau đó không thể ăn được nữa, mà càng làm cậu khó chịu hơn, là ngoài cửa tiệm online này ra thì không có bất kỳ chỗ nào khác bán hai món này nữa, có điều nhờ đó cũng khiến cậu nhận ra một món hời lớn. Những chuyện vừa có thể thỏa mãn đam mê ăn uống của bản thân vừa có thể kiếm được tiền, Phương Tử Sênh đều làm không biết mệt.
Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện tốt đẹp với Mỹ Thực Đế, Sở Sở liền rời khỏi cửa hàng, định vào trang web của trường xem thông báo tập huấn.
Dựa theo kinh nghiệm, Sở Sở mở đường link ra. Quả nhiên vừa nhìn đã thấy thứ mình cần tìm, cô lập tức mở ra xem.
Đợt tập huấn lần này coi như là một hoạt động làm nóng người, sau đó là Trại Nhập Giai sẽ được tổ chức vào một tuần sau khi khai giảng, sau khi kết thúc Trại Nhập Giai một tháng, sẽ là Trại Đầu Bếp Sơ Cấp.
Vì để học sinh có thể thuận lợi nhập giai tiến tới có thể thuận lợi thi đậu đầu bếp sơ cấp, nhà trường quyết định tiến hành tập huấn cho toàn bộ khoa nấu ăn, bất kỳ ai cũng không được vắng mặt vô cớ, thời gian tập huấn sẽ bắt đầu từ ngày đầu tiên và liên tục đến trước khai giảng một tuần mới kết thúc, mà địa điểm diễn ra lại chính là ở trấn Linh Cừ -- thị trấn dưới chân núi Tát Kéo A Tư Thước Cát nới mà vì có thể thuận lợi xin được quyền độc quyền Sở Sở đã bỏ công nghiên cứu cẩn thận.
Xem thông báo này xong, Sở Sở rơi vào trầm tư, dù Tiếu Minh Dụ không dưới một lần nói với cô rằng đối với cô thì việc nhập giai là hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng chỉ có cô mới hiểu rõ tình huống của bản thân, hiện tại, cô nấu ăn đều dựa theo y nguyên những gì học được từ đời trước kết hợp với thói quen của bản thân. Cô không hề biết một chút gì về chương trình học ở trường, cũng càng không biết ở Trại Nhập Giai sẽ kiểm tra cái gì, cho nên suy cho cùng nó vẫn khiến cho cô cảm thấy hơi bất ổn. Xem ra cô cần phải làm tốt khâu chuẩn bị cho lần tập huấn này thôi, Sở Sở thầm nghĩ.
Sáng sớm ngày thứ hai, Sở Sở đã dậy làm bữa sáng, chuyện cô phải làm hôm nay rất nhiều, cần phải ra ngoài sớm.
Trứng gà và chân giờ hun khói còn thừa rất nhiều, Sở Sở định sẽ làm một phần trứng cuộn thịt hun khói, sau đó là cháo thịt bằm, vừa ngon vừa đủ dinh dưỡng.
Rất nhanh, sau khi làm nóng dầu, Sở Sở cẩn thận khống chế tinh thần lực chiên trứng gà trong chảo, mà nồi cháo ở bên kia cũng đã sôi, bắt đầu tỏa khói trắng, trong phòng bếp tản ra mùi thúc ăn, Sở Sở lại một lần nữa cảm thán, nấu cơm không cần tinh thần lực quả thật là nhanh và tiện mà.
Chiên trứng xong,Sở Sở tiếp tục chiên chân giò hun khó, mùi thơm ngào ngạt không ngừng từ chảo bốc lên, cô ngửi thấy mà nước miếng cũng muốn chảy ra ngoài.
Cuối cùng, Sở Sở lấy thịt thú Kiaro ra, xắt thành từng miếng cỡ 3cm, rồi thái hành lá nhỏ ra. Chờ đến khi cháo hoàn toàn nở hết, Sở Sở nhanh chóng cho thịt vào, hành thì để lại lúc ăn mới rắc lên.
Lúc Sở Sở bưng trứng gà cuộn chân giò hun khói ra, đã thấy A Hắc và A Hồng tỉnh táo sáng sủa ngồi trên sô pha trong phòng khách, ánh mắt sáng quắc nhìn món ăn trong tay cô. Dù nhìn thấy món ăn của bản thân quả thật rất được chào đón, nhưng cô vẫn cảm thấy có chút dở khóc dở cười.
Bữa sáng một lần nữa bị càn quét sạch bách, ngay cả nồi cháo cũng được vét tận hạt cuối cùng, nhìn tình cảnh trước mắt, Sở Sở càng thêm kiên định với mục tiêu nỗ lực kiếm tiền của mình, nếu không làm sao nuôi nổi hai đứa háu ăn này chứ.
Sở Sở đi đến chỗ hẹn vừa đúng tám giờ sáng, cách lúc gặp mặt còn mười lăm phút, thật ra thời gian và địa điểm gặp mặt đều là do cô chọn, chủ yếu là để bản thân yên tâm chút.
Nhưng là khi nhìn tin nhắn trong máy liên lạc, Sở Sở không thể không cảm thán rằng bản thân mình tuy ở gần nhưng lại không phải là người đến sớm nhất, vì màn hình máy liên lạc lúc này viết: "Chào buổi sáng, tôi đã đến rồi, đang ở bàn 28 —— Mỹ Thực Đế" .
Nhờ nhân viên chỉ đường, Sở Sở đi đến chỗ bàn 28, mà lúc này, người đang cúi đầu không biết đang làm gì ở bàn 28, dường như cũng cảm nhận được, liền ngẩng đầu lên nhìn thấy Sở Sở đang đi đến chỗ mình.
"Trẻ thật!" Đây là ấn tượng đầu tiên của Sở Sở khi nhìn thấy Phương Tử Sênh, cô đã phần nào đoán được Mỹ Thực Đế là một người đàn ông, nhưng nghĩ thế nào cũng không thể tưởng tượng nổi người đàn ông đó lại trẻ đến thế, thậm chí có thể nói là một cậu thanh niên cũng không ngoa.
Kỳ thực cũng chẳng trách Sở Sở nghĩ như vậy, Phương Tử Sênh là cục cưng của nhà họ Phương, từ lúc sinh ra đã được nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, luôn được nuôi nấng cưng chiều mà lớn lên. Lại di truyền gen xuất xắc từ ba Phương và mẹ Phương, nên trời sinh đã có trụ cột không sai, hơn nữa bây giờ đang trong thời kỳ thanh xuân, dinh dưỡng cân đối, cuộc sống an nhàn, biết chăm chút cho bản thân, cho nên mấy loại mụn bọc các thứ hay xuất hiện lúc dậy thì từ trước đến nay chưa từng xuất hiện trên mặt cậu, khuôn mặt còn hơi chút mập mạp của trẻ con kia nghiễm nhiên chính là bộ dạng thanh niên vườn trường.
"Xin chào, tôi chính là Tư Đồ Sở Sở." Đi đến bên cạnh bàn, Sở Sở mới hồi phục tinh thần, nhanh chóng chào hỏi.
"Xin chào, tôi là Phương Tử Sênh, cũng chính là Mỹ Thực Đế." Phương Tử Sênh đứng lên cười đến xán lạn, thực ra cho tới nay cậu vẫn luôn rất tò mò về người có thể làm ra món ngon như bánh khoai lang và bánh đậu xanh, khi nhìn thấy Sở Sở, bản thân cậu cũng không ngờ cô lại trẻ đến thế, nhưng liên tưởng tới bản thân mình, cậu liền bình tĩnh lại, chẳng phải bản thân mình cũng là tuổi trẻ anh tài đó sao! Cậu tư Phương tự kỉ.
"Ừm, Tư Đồ tiểu thư, tôi đã mang hợp đồng đến, cô xem thử trước một chút, nếu không có vấn đề gì thì có thể lập tức kí tên." Phương Tử Sênh đưa lên một chồng văn kiện.
"Được, cậu chờ một chút." Lời Phương Tử Sênh nói vừa trúng ý Sở Sở, cô vốn đang có ý định đánh nhanh thắng nhanh đây.
Bản hợp đồng chính thức và bản hợp đồng phác thảo gần như giống y đúc, Sở Sở cẩn thận đọc ba lần cũng không có phát hiện ra vấn đề gì, rốt cục cũng hài lòng ngẩng đầu nói: " Hợp đồng không có vấn đề gì, nhưng tôi muốn hỏi một vấn đề."
"Mời cô nói." Phương Tử Sênh giật thột, không phải là đối phương lâm trận rút lui đấy chứ? !
"Nếu tôi bán quyền độc quyền của bánh khoai lang và bánh đậu xanh cho cậu rồi, vậy bản thân tôi sau này còn có thể làm chúng nữa không, ý tôi là chỉ làm để ăn mà không phải là đem bán ấy."
"Điều này tất nhiên là có thể rồi." Phương Tử Sênh đáp ứng ngay, dù sao một mình cô làm thì cũng chỉ được một số lượng nhất định.
Giải quyết được nghi vấn trong lòng, Sở Sở liền lưu loát ký vào hợp đồng, tảng đá trong lòng Phương Tử Sênh cuối cùng cũng buông xuống.
Sau đó là vấn đề tiền bạc, cuối cùng cũng thực hiện xong tất cả công đoạn.
Phương Tử Sênh cười híp mắt, đứng lên vuon tay ra, vui mừng nói: "Chúc cho chúng ta hợp tác vui vẻ."
Nghĩ đến việc tài khoản ngân hàng của bản thân nhiều ra một số tiền tám mươi triệu khổng lồ, Sở Sở liều mạng đè xuống hưng phấn trong lòng, cũng đứng lên tươi cười bắt tay Phương Tử Văn, "Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."
----- Hết chương 25 -----


cháo thịt nạc


trứng cuộn thịt xông khói


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.