Sống Như Hoa Mùa Hạ

Chương 36: 36: Dạy Nới Rộng




Tác giả: Lạc Nguyệt Thiển
Edit + Beta: Phô Mai Chi
Đó là một buổi trưa hè oi bức, giờ phút nóng nực nhất đã qua đi và hoàng hôn chưa buông xuống.
Cửa sổ phòng Hướng Dương ở phía nam, vừa may tránh được nắng, trong phòng quạt điện quay vù vù, gió nóng xen lẫn chút lành lạnh nhưng Quý Nghiễn vẫn toát một lớp mồ hôi mỏng, là xấu hổ và cũng là hồi hộp.

Kể từ khi tắm ch ung với Hướng Dương bốn năm trước, cậu chưa một lần tr@n truồng trước mặt Hướng Dương, ngay cả những khoảnh khắc cả hai thủ d@m cho nhau đầy thân mật cũng chưa một lần c ởi quần áo.
Nhưng bây giờ Quý Nghiễn đã cởi lớp vải cuối cùng trên người mình, chủ động dâng bản thân đến trước mặt Hướng Dương.
Cửa đã khóa, Lý Lệ Liên đưa Hướng Kiệt đi xem nhà trẻ cũng không ở nhà chứ đừng nói đến Hướng Hoằng Tu bôn ba quanh năm suốt tháng bên ngoài để kiếm sống, cả nhà cả cửa chỉ còn lại hai người họ.

Quý Nghiễn cố tình chọn thời điểm này, đây là cơ hội duy nhất để cậu có thể ở một mình với Hướng Dương.
C ởi quần áo của mình xong, cậu lại vươn tay cởi khuy áo của Hướng Dương, mặt đỏ bừng, đầu ngón tay run rẩy lẩy bẩy.
Hướng Dương chỉ nhìn động tác của cậu mà không hề nhúc nhích, chớp mắt hay phản kháng.

Ánh mắt hắn xem xét cơ thể tr@n trụi của Quý Nghiễn giống như họa sĩ tập trung quan sát mục tiêu trước khi vẽ, ngắm nghía vô cùng cẩn thận, không bỏ sót bất cứ một chi tiết nào.

Đôi mắt hắn đen láy, trong veo và sạch sẽ, ánh mắt nhìn Quý Nghiễn chằm chằm ánh lên bao ấm áp và tình cảm, chuyên chú và đắm đuối.

Chỉ qua vài năm ngắn ngủi mà thân hình cả hai đã có sự thay đổi rõ rệt.

Quý Nghiễn gầy, tay chân mảnh khảnh, do ít vận động nên da thịt nom mềm mại.

Lần đầu tiên chưa được sự đồng ý của Quý Nghiễn, Hướng Dương đưa tay chạm vào eo cậu, làn da đổ mồ hôi nhẹ man mát, sờ vào có cảm giác mịn màng và trơn trượt.
Quý Nghiễn không phản đối, cậu cúi đầu, vẫn loay hoay với khuy áo của Hướng Dương.
Vì vậy Hướng Dương nhẹ nhàng nắm lấy thắt eo của cậu xoa lên xoa xuống như cảm thấy cảm giác sờ rất dễ chịu.
Quý Nghiễn hơi sợ ngứa, bị Hướng Dương xoa chẳng khác nào cù thì không khỏi run lên, nhưng cậu càng không thể chịu nổi ánh mắt như đang tìm tòi nghiên cứu ấy của Hướng Dương, nhìn đến mức cậu xấu hổ vô cùng tận.

Quý Nghiễn nắm lấy tay hắn nhưng lại không biết đặt ở đâu nên đành buông ra, tiếp tục c ởi quần hắn.
Ở nhà cả hai đều ăn mặc rất đơn giản và thuận tiện, quần không có phéc mơ tuya, kéo xuống là cởi ra được luôn.

Có lẽ do bị ảnh hưởng bởi bộ phim 18 + vừa xem, hoặc nhìn thấy Quý Nghiễn khỏa thân, cũng có thể là bầu không thúc đẩy nên Hướng Dương cũng đã trong tình trạng bán cương, sau khi bị k1ch thích, thể hang nhanh chóng ứ xoang máu và hoàn toàn c**ng cứng trước mặt Quý Nghiễn.
Những hành động bình thường của Hướng Dương làm Quý Nghiễn thấy cực kì đáng yêu, nhưng thứ bên dưới thì chẳng đáng yêu xíu nào.
Ngay cả khi thủ d@m, chỉ cần sờ thôi cũng khiến cậu xấu hổ chết đi được rồi chứ đừng nói là nhìn chằm chằm.

Mà mỗi khi chạm vào, cậu cứ có cảm giác Hướng Dương lại to hơn trước một chút.


Tuy vậy bây giờ cậu không thể không nhìn vì không chỉ bản thân mình cần biết phải làm gì mà cũng phải dạy Hướng Dương nữa.
Quý Nghiễn chỉ sờ sờ Hướng Dương vài cái rồi thôi, không giúp hắn xuất tinh như thường lệ.
Có lẽ Hướng Dương để ý thấy trình tự khác trước nên nhìn Quý Nghiễn thoáng chút nghi hoặc, sau đó muốn sờ dương v*t cậu theo thói quen.
"Đừng chạm vào..." Quý Nghiễn bắt lấy tay Hướng Dương, hơi khó nói thành lời, nhưng đã làm đến bước này rồi, nếu lại lùi bước thì sẽ không có cơ hội lần sau.

Quý Nghiễn cắn môi, kéo tay Hướng Dương đặt lên mông mình sau đó túm ngón tay hắn sờ vào miệng lỗ nhỏ bí ẩn phía sau mình: "Lần này...!phải sờ ở đây...!giống như lúc nãy xem phim ấy...!thế này..."
Mặt Quý Nghiễn đỏ bừng nóng ran, cả người từ trên xuống dưới viết hai chữ xấu hổ to đùng, cậu chỉ cảm thấy dạy học thế này còn khó chịu đựng hơn cả mùa hè nóng bức.
Hướng Dương nhìn cậu chằm chằm một hồi, đầu ngón tay chạm vào miệng lỗ nhỏ hơi ẩm ướt, cử động ngón tay theo bản năng, lướt nhẹ qua những nếp uốn nhạy cảm.
Quý Nghiễn cảm nhận được nên mặt càng đỏ tợn hơn: "Tớ rửa qua rồi...!sau đấy...!phải..."
Tiếp đó cậu nói không thể nói thành lời nữa nên đành phải tự làm mẫu.

Quý Nghiễn kéo ngón tay Hướng Dương áp sát miệng lỗ nhỏ rồi đưa ngón tay mình vào bên trong: "Phải...!phải thế này...!đi vào...!nới rộng..."
Quý Nghiễn ngồi đối mặt với Hướng Dương trên người hắn, vì quá ngượng nên nửa thân trên của cậu gần như nằm ghé vào vai Hướng Dương, không cho hắn nhìn mặt mình.


Nhưng khoảng cách hai người gần nhau như vậy, hạ bộ c**ng cứng sẽ chạm vào nhau, trông có vẻ khó chịu hơn nhiều.
Hướng Dương nhìn về phía trước, bên tai lắng nghe giọng nói của Quý Nghiễn nhưng dường như sự chú ý của hắn đã tập trung toàn bộ vào ngón tay.

Ngón tay hắn chạm phải miệng lỗ nhỏ lõm vào và đốt ngón tay của Quý Nghiễn, như hiểu Quý Nghiễn đang dạy mình nên học theo động tác của cậu, đưa ngón tay của mình vào theo.
"Ưm..." Quý Nghiễn cảm giác được ngón tay của Hướng Dương đã đi vào, đầu óc lập tức trống rỗng, lỗ nhỏ thít lại theo bản năng.

Đây là hành động tự nhiên nhất khi có dị vật xâm nhập cơ thể, ngay cả chính cậu cũng vậy.

Nhưng lúc tự nới rộng không có cảm giác gì, sau khi ngón tay người khác đi vào mới thấy khác hoàn toàn.

Quý Nghiễn cảm thấy mức độ xấu hổ lại tăng thêm một bậc nữa, nhất thời không biết nên phản ứng thế nào, cơ thể liên tục ở trong trạng thái căng thẳng dẫn tới cơ vòng vẫn cứ siết chặt không buông, kẹp ngón tay của cả hai.
Hướng Dương mang máng cảm nhận được bên trong Quý Nghiễn đang động, vô thức cong ngón tay lại chạm vào thành ruột của cậu.
Một cảm giác quái lạ xen lẫn với xấu hổ trào lên từ bên trong cơ thể, Quý Nghiễn ghé vào vai Hướng Dương khẽ rên một tiếng, cậu rút ngón tay mình ra rồi nắm lấy tay Hướng Dương hướng dẫn hắn sờ s0ạng người mình: "Tiếp tục..."
Gel bôi trơn chuẩn bị từ trước cuối cùng cũng có tác dụng.

Quý Nghiễn lấy từ trong áo khoác mình ra đổ vào ngón tay Hướng Dương để hắn lặp lại động tác mình đã dạy.
Dường như l@m tình là bản năng nguyên thủy của loài người, động tác đơn giản lặp đi lặp lại như vậy không hề khó chút nào.
Quý Nghiễn dạy hắn được nửa chừng thì buông tay ra, sau đó bảo Hướng Dương đưa ngón thứ hai, thứ ba vào trong.


Khi nới rộng đến mức độ nhất định, vị trí của tuyến tiền liệt cũng được tìm thấy một cách tình cờ.

Tư thế quỳ suốt của Quý Nghiễn khiến đầu gối và đùi cậu nhức mỏi, bất thình lình nơi nhạy cảm bị chạm vào, cuối cùng cơ thể cậu cũng mềm nhũn, kề sát nửa th@n dưới của Hướng Dương đầy thân mật.
Người Quý Nghiễn lại toát mồ hôi nhẹ, khẽ thở hổn hển.

Cậu có thể cảm giác được hắn đã rất c**ng cứng, cứ ngoan ngoãn chịu đựng suốt.
Quý Nghiễn thở dài một hơi, sau cùng nói: "Được rồi..."
Quý Nghiễn đã tưởng tượng ra tư thế từ trước, theo tình huống của Hướng Dương thì cậu thấy tư thế cưỡi khá ổn, tiện cho cậu ngừng lại bất cứ lúc nào, cũng dễ hướng dẫn Hướng Dương hơn.
Tuy nhiên tư thế này lại là một khó khăn lớn Quý Nghiễn phải đối mặt.
Quý Nghiễn nghỉ trong giây lát rồi thẳng người dậy lần nữa, cậu cầm dương v*t của Hướng Dương, vừa định nhắm đúng lỗ nhỏ ngồi xuống thì phát hiện Hướng Dương hơi nghiêng đầu nhìn chăm chăm vào nửa th@n dưới của cả hai, tập trung một cách đầy hiếu kì.

Thực ra lúc nới rộng vừa rồi cũng vậy, Hướng Dương ôm eo cậu, liên tục có ý định muốn nhìn mông cậu nhưng mấy lần đều bị Quý Nghiễn cản lại.
"Cậu, đừng nhìn..." Quý Nghiễn lại ngượng, đột nhiên buông tay ra che mắt hắn lại.
Hướng Dương không phản kháng.
Nhưng Quý Nghiễn lại nghĩ, nếu Hướng Dương không nhìn thì sao mà học để biết được nhỉ.

Vậy nên cậu lại buông tay ra, tai đỏ rực, cam chịu nói: "Thôi kệ, cậu nhìn đi..."
Quý Nghiễn đón ánh nhìn chăm chú của Hướng Dương, dạng rộng hai chân trước mặt hắn, cầm lấy dương v*t đã hoàn toàn c**ng cứng nhắm đúng lỗ nhỏ rồi chậm rãi ngồi xuống..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.