Song Sát

Chương 45



.



Cách lớp quần lót nhẹ nhàng liếm mút, Triển Phi cơ hồ có thể cảm thấy dục vọng của Quý Ngật Lăng cứ mỗi giây lại càng thêm bành trướng và nóng bỏng. Đầu lưỡi lướt qua khối dục vọng, thậm chí thỉnh thoảng hắn còn cảm giác thấy mạch máu gồ ghề, co giật theo từng nhịp thở hổn hển của cậu.

Bàn tay đặt ở mông cậu cũng trở nên không an phận, liên tục xoa nắn, trắng trợn vuốt ve chiếc mông cánh hoa hơi nhếch lên, co giãn đàn hồi, cảm thụ những khối cơ tinh tế săn chắc. Ấn tượng tốt đẹp hầu như khiến Triển Phi kiềm lòng không đặng muốn lập tức sáp nhập vào khe hở kia, nhưng ký trí hắn biết, nơi kia không chạm vào được, ít nhất là hiện tại không cách nào chạm vào được.

Quý Ngật Lăng bị Triển Phi khiêu khích đến dục hỏa đốt người. Trong khoảng khắc đỉnh dục vọng cứng rắn của cậu chạm vào môi lưỡi mềm mại của hắn, cậu biết đời mình coi như xong rồi, thoát không được cũng không muốn thoát, chỉ mong phóng thích hết tất cả để được hưởng thụ cảm giác âu yếm tuyệt diệu này.

Mãi đến khi không thể chịu nỗi sự trói buộc của quần lót được nữa, cảm giác giày vò thật khó nhẫn nại.

Cậu muốn tiến vào trong khoang miệng ấm áp kia, khao khát này quá mức mãnh liệt, nhưng lại bị quần lót gắt gao phong bế, khiến khối dục vọng càng cường ngạnh hướng lên phía trước, càng thêm bành trướng siết chặt.
Biên độ vặn vẹo ngày một lớn hơn, Quý Ngật Lăng trở nên nóng nảy không thể khống chế, ngón tay chống trên bả vai Triển Phi cũng không tránh khỏi bấu mạnh, lực đạo tựa như muốn đâm thủng da thịt.

Biết Quý Ngật Lăng thống khổ, Triển Phi cũng không định để cậu phải chờ lâu thêm nữa. Khi cậu sắp tự mình lấy tay lột bỏ cái quần vướng víu kia, Triển Phi đã nhanh hơn một bước, đôi tay trước đó vẫn còn vuốt ve cặp mông của cậu đột nhiên dùng sức, vừa nhanh vừa dứt khoát trực tiếp đem chiếc quần lót đã bị ướt một mảng lớn kéo xuống.

“A ──── ô ân ──”

Cơ hồ cùng lúc đó dục vọng được phóng thích bật nảy ra ngoài, nó thậm chí còn chưa kịp hấp thụ bầu không khí tự do đã lập tức bị Triển Phi nuốt mất. Khi đỉnh đầu bị hút thật sâu vào trong vòm miệng vừa chặt lại vừa nóng, Quý Ngật Lăng hưng phấn đến mức nhịn không được mà phát run, tiếng rên rỉ thỏa mãn vừa tràn ra ngoài liền bị cậu một lần nữa mạnh mẻ nuốt trở lại.

Không cho cậu có nhiều thời gian nghỉ ngơi, Triển Phi sau khi há miệng ngậm lấy dục vọng của Quý Ngật Lăng thì bắt đầu điên cuồng chuyển động ra vào, dùng nội bích siết chặt bên trong khoang miệng cùng với đôi môi mềm mại nhanh nhẹn âu yếm khối dục vọng đã bị khiêu khích đến sắp nổ tung vì sung huyết. Trong khi chuyển động không ngừng, đầu lưỡi thậm chí còn cố ý khiêu khích phần đỉnh tối mẫn cảm, sau khi mút vào thật sâu thì nhả ra, rồi trực tiếp liều mạng chọc vào chiếc lỗ nhỏ ở phía trên. Quý Ngật Lăng vốn bị kích động mãnh liệt nên đã không còn nhiều tự chủ, rốt cuộc vô pháp nhẫn nại, lực trên tay vì vậy cũng tăng thêm vài phần, tuyệt đối quên mất thứ tay trái cậu đang nắm chính là nguồn gốc vận mệnh của Triển Phi.

“A ──── thoải mái ── Phi ── tiếp tục ────” Khi Quý Ngật Lăng đang sung sướng gầm rú thì trên trán Triển Phi mồ hôi đổ ra thành từng hạt.Khốn kiếp, căn nguyên vận mệnh thiếu chút nữa đã bị bẻ gẫy.

Có lẽ ở loại thời điểm này nếu còn ý đồ muốn để Quý Ngật Lăng giúp mình thủ *** thì có vẻ quá sức mạo hiểm. Triển Phi chần chờ trong nửa giây, cân nhắc trước hết liệu có nên dời bàn tay vẫn còn nắm giữ dục vọng của chính mình hay không.

Nhưng Quý Ngật Lăng không cho Triển Phi có nhiều thời gian suy nghĩ, bàn tay vốn nguyên bản chống trên bả vai hắn không biết từ khi nào đã chuyển ra sau đầu. Trong nháy mắt khi hắn vẫn còn đang lưỡng lự thì đột ngột dùng sức một lần nữa đẩy mạnh, đâm thẳng vào nơi sâu nhất bên trong yết hầu.

“Ô ──” cảm giác đau đớn khi bị xuyên xỏ lập tức ập đến. Nhưng chưa kịp thuyên giảm Quý Ngật Lăng đã mất kiểm soát cầm lấy đầu Triển Phi, tốc độ đâm ra rút vào điên cuồng hết lần này đến lần khác, cậu không dừng lại mà càng hận không thể đâm thủng cổ họng của Triển Phi.

Theo tốc độ càng lúc càng nhanh, càng lúc càng vô pháp khống chế, Quý Ngật Lăng đã sớm thu lại bàn tay bị ép đặt lên dục vọng của Triển Phi, rồi dùng cả hai tay giữ chặt lấy đầu hắn, gia tăng thêm lực trừu sáp, mặc tình rong ruổi.

Môi Triển Phi đã tê dại, lưỡi cũng không thể nhúc nhích được nữa, chỉ có thể buông lỏng chịu đựng bị cậu cưỡng chế, sáp nhập hết lần này đến lần khác. Cảm giác đau đớn khi khoang miệng bị lực húc mãnh liệt chiếm giữ làm căng đầy, hoàn toàn khác với khi dùng phía sau để làm tình, bên trong cổ họng tuyệt nhiên vô pháp tiếp thu những trận đâm xuyên liên tục. Chúng không hề mang đến bất kỳ cảm giác khoái cảm nào, từng trận buồn nôn chen lẫn đau đớn và tê dại khiến Triển Phi muốn phát điên.

Nhưng dù vậy, hắn vẫn không cách nào ngăn cản Quý Ngật Lăng. Hắn có thể đẩy cậu ra, cũng có thể vùng thoát khỏi sự khống chế của cậu, thậm chí còn có thể dùng răng để bày tỏ sự phản đối, nhưng hắn đều không làm, mà mặc cho Quý Ngật Lăng thỏa sức xuyên xỏ càng lúc càng kích động. Sau một động tác đâm sâu cực nhanh cuối cùng, cậu phun toàn bộ vào trong yết hầu của hắn.

Triển Phi căn bản không kịp phun ra, dòng chất lỏng trắng đục cứ như thế từ cuống họng trực tiếp chảy xuống dạ dày.

“Khụ, khụ ──” Sau khi được buông ra, Triển Phi thống khổ xoay đầu ho liên tục, cảm giác khó chịu dường như không chịu biến mất, bên trong yết hầu vô cùng ngứa ngáy, hắn chỉ hận không thể dùng cách ho khan để xé rách nó.

Quý Ngật Lăng sau khi được phóng thích thì không nói gì, bản thân bất đắc dĩ lần nào cũng bị mất kiểm soát, nhưng cảm giác vừa rồi quá mức tốt đẹp, khiến người ta phải mất hồn. Dường như chỉ cần hơi nhớ lại hình ảnh được khoang miệng ấm nóng chặt chẽ ấy nuốt vào, đều có thể làm cho bộ vị vừa được phóng thích kia lại lần nữa hùng dũng dựng thẳng dậy.

“Mau uống nước súc miệng đi.” Nhìn thấy bộ dáng thống khổ của Triển Phi, Quý Ngật Lăng vẫn không đành lòng thậm chí còn có chút tự trách.

Quay đầu, Triển Phi hơi thở gấp, bờ môi run rẩy, vì bị giày vò mà sưng đỏ, theo hô hấp khẽ mở ra khép lại, tựa như đang khiêu khích. Còn đôi mắt luôn tràn ngập cường thế cũng bởi vì chịu sức ép kịch liệt ban nãy mà ngấn chút hơi nước ──

Rốt cuộc mất hết khả năng suy xét, Quý Ngật Lăng trực tiếp nâng đầu Triển Phi, khẩn cấp hôn lên môi hắn.

Môi hôn quấn quýt càng lúc càng không thể khống chế, tựa như không phải vì muốn khiêu khích dục vọng của đối phương mà là trăm phương nghìn kế dùng tất cả kỹ xảo để hôn người kia. Thậm chí dùng lưỡi liếm cả hàm trên, lướt qua lợi, ngay từ lúc ban đầu chỉ có duy nhất một mục đích, chính là muốn đem đối phương tuyệt đối chiếm hữu.

Lưỡi giao triền cùng một chỗ, tiết ra càng nhiều nước bọt rồi trườn theo khóe môi của Triển Phi chảy xuống dưới, căn bản chưa kịp lau đi đã bị Quý Ngật Lăng gần như điên cuồng chiếm đoạt, giống như nóng lòng muốn lập tức ngấu nghiến toàn bộ môi lưỡi của hắn rồi nuốt xuống bụng. Dưới mỗi cái chuyển động, lưỡi Quý Ngật Lăng đều duỗi ra rồi luồn vào thật sâu, cuốn lấy lưỡi Triển Phi, sức lực cũng rất lớn, bức hắn chỉ còn cách phải thuận theo động tác của cậu.

Bên trong khoang miệng mùi vị nam tính đậm đặc càng làm Quý Ngật Lăng khó lòng giữ được bình tĩnh,“Đó là hương vị của chính mình, bên trong miệng của Triển Phi có hương vị của chính mình. . . . . .”Chỉ cần nghĩ đến điểm này, liền khiến cậu càng thêm sung huyết bành trướng. Bộ vị đã được thỏa mãn ban nãy một lần nữa tham lam gắng gượng ngẩng đầu, hơn nữa còn nhanh chóng đạt tới mức cực hạn.

Thời điểm hai người hôn môi, Triển Phi cũng vì bản thân mà thủ ***. Hắn muốn được phóng thích, đã kìm nén suốt ba ngày, hắn không thể nhẫn nại được nữa. Nhưng Quý Ngật Lăng vẫn còn bài xích các động tác âu yếm của hắn, vì vậy nụ hôn mang đầy tính xâm chiếm này liền trở thành sự kích thích tốt nhất.

Triển Phi sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Biên độ động tác ma sát lên xuống rất lớn, hô hấp của Triển Phi cũng trở nên đứt quãng, từ giữa những nụ hôn tràn ra tiếng rên rỉ thoái mái, khiến Quý Ngật Lăng có loại ảo giác toàn bộ xương cốt đều nhũn ra, toàn thân nháy mắt dại đi như bị điện giật.

SHIT! Căn bản không thể nhẫn nhịn được nữa, trong một khoảng khắc, Quý Ngật Lăng thầm nghĩ muốn hung hăng đẩy Triển Phi ngã xuống đất, liều mạng cưỡng đoạt thân thể hắn, đâm sâu vào trong hắn, triệt để phá nát hắn.

Tựa hồ cảm thấy nụ hôn của Quý Ngật Lăng càng thêm điên cuồng, cả cơ thể đều tràn ngập xao động, vô pháp chế ngự, tay cũng kìm không được bắt đầu dời xuống phía dưới hạ thân của Triển Phi, dĩ nhiên là sau lưng chứ không phải phía trước.

Nhưng tay khi di chuyển, cuối cùng vẫn cưỡng chế dừng lại ở bờ eo. Mà dường như trong nháy mắt, môi lưỡi vẫn đang không ngừng công kích cũng miễn cưỡng đình chỉ, rồi ngay sau đó liền dời đi, khiến Triển Phi hoàn toàn trở tay không kịp, ngay cả miệng cũng chưa kịp khép lại, cứ như vậy há hốc bất khả tư nghị nhìn Quý Ngật Lăng thình lình rời khỏi cơ thể mình.

Dục vọng trong đôi mắt kia mãnh liệt vô pháp khắc chế, nhưng cậu lại mạnh mẽ ngăn lại.

“Đừng đùa với lửa, Triển Phi, anh chớ có khiêu khích tôi.” Dù đã liều mạng làm đến giai đoạn cuối cùng, Quý Ngật Lăng xem như vẫn còn một chút lý trí, có thể dùng đầu để suy nghĩ. Cho dù bỏ qua miệng vết thương dễ dàng bị cậu làm rách trở lại, chấn thương nghiêm trọng nhất của Triển Phi vốn là cái đầu gối bị sai vị, hiện đang trong quá trình hồi phục, ngay cả muốn gập lại cũng không được. Ai biết được nếu cậu trong một giây lỡ mất khống chế, để có thể xâm nhập vào nơi sâu nhất sẽ bẻ gập chân hắn, rồi vô tình phá vỡ thạch cao hay không.

Thân thể của Triển Phi lúc này có chỗ nào thích hợp để làm tình cơ chứ!?

Biết Quý Ngật Lăng muốn tốt cho mình. Nhưng đã tới thời điểm mấu chốt, trên tay hắn thậm chí vẫn còn đang nắm chặt khối dục vọng sắp bùng nổ nhưng chưa được phóng thích của chính mình, Quý Ngật Lăng lại cứ như thế mà rời đi! Chết tiệt! Triển Phi hắn sao có thể cho phép được!

“Lăng, ngồi lên đây.” Giọng nói không có nửa điểm đùa giỡn, Triển Phi nhìn chằm chằm vào đôi mắt đang bừng bừng lửa dục của Quý Ngật Lăng.

Hai con ngươi trợn lớn, Quý Ngật Lăng bất khả tư nghị nhìn Triển Phi.Hắn. . . . . . vừa rồi mới nói cái gì!?

Thấy Quý Ngật Lăng vẫn không chịu nhúc nhích, Triển Phi đơn giản tự mình động thủ. Hắn kéo một chân cậu gác lên tấm đệm ở phía bên kia, hình thành thế cưỡi ngựa, ngồi đối diện ngay trên người hắn. Sau đó hắn nắm lấy tay cậu đặt lên vai mình.

“Ôm lấy tôi.” Giọng điệu lần này lại càng thêm cường thế, Quý Ngật Lăng nhíu mắt, cuối cùng vẫn vòng tay ôm lấy Triển Phi. Tại khoảng khắc hai thân thể tiếp xúc nhau, Triển Phi liền hôn lên môi cậu, một lần nữa dễ dàng thổi bùng lên ngọn lửa tình ái tạm thời bị dập tắc.

Bởi sự va chạm thân thể, lưỡi cùng lưỡi dây dưa qua lại, lập tức tựa như có một luồng điện lưu chạy thẳng vào cơ thể của hai người, khiến bên dưới của Quý Ngật Lăng theo bản năng dựng thẳng húc lên phía trước, đập vào dục vọng cũng đang nóng hừng hực của Triển Phi.

Hai phân thân cứ như thế trần trụi trắng trợn ma sát nhau, đồng thời không ngừng vừa hôn vừa liếm đối phương, bọn họ thật giống như hai con mãnh thú đang điên cuồng kích động. Khi Triển Phi xòe tay gắt gao nắm chặt cả hai

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.