Song Trình - Mãi Mãi Một Tình Yêu

Chương 60: Phiên Ngoại 2: Tham hoan nhất thưởng [2]



"Anh làm sao vậy..."

Hắn không đáp, cũng không cho tôi cơ hội để nói tiếp. Lại bị hôn đến mức đầu óc mơ hồ, tôi cũng quên mất mình vào đây làm gì, hai ba cái liền bị ôm lên giường.

"Hôm nay ở ôn tuyền... em cũng thật hưởng thụ quá nhỉ."

Đáng giận, anh còn dám nói à.

Môi vòng quanh cổ một đường mút vào rồi lại cắn lần xuống dưới, vừa nhói vừa đau lại còn ngứa, tôi muốn tránh ra, toàn thân liền bị áp chế chặt chẽ, chỉ có thể ở bên dưới hắn nhoi tới nhoi lui.

"Dám để anh đứng chịu trận ở đó..." Trên người chẳng biết từ lúc nào bị lột sạch, hắn dùng đầu gối chận đôi chân mất trật tự của tôi, cúi xuống liếm láp lên ngực, hai tay vừa định đẩy đầu hắn ra liền bị bắt cố định lên trên. Tôi chẳng khác nào miếng thịt bò nằm trên thớt, không có năng lực chống cự, mặc cho tên đồ tể là hắn tha hồ nhấm nháp sục sạo từng chỗ từng chỗ một trên người.

"A..." Bị hôn một đường dài ẩm ướt nóng rẫy từ ngực xuống bụng rồi lại xuống nữa, quần cũng bị kéo xuống, tôi vất vả giẫy giụa tính rút chân lên, liền bị hắn bắt lấy đầu gối, tách ra hai bên.

"Oa... không được nhìn..." Xấu hổ quá, dù đã sớm bị hắn xem qua không chỉ một lần... nhưng vẫn rất mất mặt, chân cũng không thể cử động, tôi chỉ có thể lấy tay che mặt.

Lục Phong cười khẽ một tiếng, "Thẹn thùng cái gì, chỗ này đáng yêu như thế."

Lạy anh, ai cho nắm với sờ soạng miết vậy, có phải đồ chơi đâu.

Bị hắn dùng miệng và tay đồng thời khiến toàn thân dưới nóng bừng, tôi rất không cam chịu cố sức vặn vẹo, trong mắt hắn lại giống như đang mời gọi, phát ra âm thanh càng lúc càng dọa người.

Hắn một hơi ngậm vào, tôi thiếu chút nữa nhảy dựng lên, lưng thắt lại một phen rồi lại ngã xuống giường, "Đừng..." Không cần liếm như vậy, á... hắn làm sao lại luyện được cái kỹ thuật dùng miệng tốt thế này, độ mạnh dần tăng lên, nhả ra nuốt vào thêm hai lần là âm thanh của tôi cũng mơ hồ cao vút, tay vốn đang dùng để che mặt liền bất giác duỗi ra, ôm lấy đầu hắn đang chôn giữa hai chân tôi. Thắt lưng theo bản năng mà di chuyển, toàn thân toát ra một tầng mồ hôi mỏng, tôi chỉ còn biết rên rỉ, ngón tay luồn vào trong mái tóc mềm mại nhạt màu vò rối tinh, "Không được... anh..."

Bị hắn mút mạnh một phát chết người, tôi liền lập tức bắn ra, hoàn toàn không thể khống chế được, thắt lưng vừa run rẩy vừa bủn rủn, cả người co quắp lăn đùng ra giường, hai tay còn ôm chặt lấy cổ hắn.

Hắn lại kéo tay tôi ra, đứng thẳng dậy. Tôi còn đang nghi hoặc, tiếp theo đã thấy hắn rút dây nịt, cởi quần xuống...

OA!!!!!! Không lẽ hắn muốn...

Vừa rồi 'sướng quá' nên đã quên sạch sẽ, tay chân vốn dĩ đang mềm nhũn liền lanh lẹ hành động, trước khi hắn áp tới tôi nhanh chóng lăn qua phía bên kia giường.

"Anh đã hứa sẽ không làm tới... không được lật lọng..."

Tôi thừa nhận bản thân có hơi xấu xa, chính mình vừa được hưởng thụ xong liền muốn vất hắn sang một bên tự 'thẩm du'.

"Chỉ cần không vào là được chứ gì?" Hắn nhìn tôi nép thành một cục trong đó, có phần bất đắc dĩ, vươn tay kéo tôi ra.

"Xoay người lại, nằm sấp cho tốt, nâng eo lên."

Còn nói sẽ không tiến vào... loại tư thế này rõ ràng là...

"Nhanh lên."

Tôi ấm ức làm theo, vô cùng bất an chờ đợi động tác kế tiếp của hắn.

"Chân khép chặt."

Khuôn ngực ấm áp rắn chắc liền phủ lên, một tay cố định thắt lưng của tôi, tay còn lại đặt lên ngực vuốt ve.

Tiếp đó một vật nóng rực cương cứng lèn vào giữa hai chân.

Tôi run run, theo bản năng khép chặt hai chân lại.

"Rồi, cứ như vậy..." Hắn vừa lòng thấp giọng nói, bắt đầu di chuyển.

Cảm giác giữa hai chân có thứ vừa thô vừa nóng chà xát tới lui khiến tôi run rẩy, nổi da gà toàn thân. Cảm giác thật kỳ quái.

"Ưm... a..." Rõ ràng không hề làm thứ kích thích gì cụ thể, vậy mà vẫn chẳng khống chế được tiếng rên rỉ thoát ra.

Tốc độ đưa đẩy ngày càng nhanh, tôi lại khẩn trương căng thẳng lưng, khép chặt chân, còn cảm nhận được từng giọt mồ hôi của hắn rơi xuống lưng, ở trên bả vai cùng xương sống bị hôn một cách thô bạo. Hắn chỉ là ở giữa hai chân tôi ma sát mà thôi... cũng đủ khiến tôi không kiềm chế được mà cương lên, vừa thở dốc vừa nắm chặt ra giường.

Mặt bị xoay lại mà dây dưa hai phiến môi với nhau, trong nháy mắt khi bắn ra cơ thể tôi được ôm chặt lấy từ phía sau, may mà như vậy, bằng không tôi đã mềm nhũn mà ngã sấp xuống giường.

"Cưng giỏi quá..." Hắn dán lấy môi tôi lừa lữa âu yếm nút vào, tay vuốt ve hai điểm trên ngực. Máu tôi liền dồn hết lên mặt. Giỏi cái búa!! Tôi, tôi cái gì cũng coi như chưa làm được không...

"Ngoan, anh còn muốn vào."

Cái, cái gì!?

Đầu lưỡi đúng lúc luồn vào trong miệng, ngăn chặn tiếng kháng nghị của tôi, tay với ra phía trước nắm lấy phần dục vọng đã ngẩng đầu một nửa, "Xem nào, em cũng muốn này."

Ưm a... tôi không phủ nhận, bị vuốt thế này rất là thoải mái... lại thêm một chút lực... ừm...

Cảm giác bị một ngón tay đưa vào, tôi theo phản xạ có điều kiện khép chặt kháng cự lại, "Ối..."

"Không sao đâu." Tên siêu lừa đảo này một khi đã dịu dàng thì ai cũng chết vì mật ngọt của hắn, "Anh sẽ nhẹ nhàng, cam đoan em sẽ không bị thương, cũng không bị trĩ, yên tâm giao em cho anh, ngoan nào..."

"Ô..." Vẫn rất do dự, cho dù hắn ngọt ngào cách mấy thì cái thứ đó cũng đâu giảm kích cỡ đi...

"Tiểu Thần phải ngoan..." Lại cắn vành tai tôi một chút, "Anh sẽ cho em thật thoải mái... ngoan lắm... lâu như vậy không cho làm thật khó chịu... để anh làm được không? Ngoan đi nào, giờ thử một chút nhé..."

Oa oa, Lục Phong cư nhiên lại ăn nói khép nép như thế, tôi tôi...

Vẫn là mật ngọt chết ruồi!!

Tôi đỏ mặt gật gật đầu.

Hôn sâu một thoáng, liền hăng hái tinh thần mà nâng đùi lên, tôi nhắm mắt lại, chuẩn bị lâm vào trạng thái chiến đấu...

RẦM!!!

"Aaaaa..." Tôi hét được phân nửa đã bị Lục Phong lấy chăn che kín lại, "Các, các người..."

Ngoài cửa hai tên con trai vẻ mặt đỏ bừng ngã nhào xuống đất, Lục Phong sắc mặt xanh mét, lạnh lẽo nói, "Hai người làm gì ở đây?"

Tên đần độn này, cư nhiên, cư nhiên lại không khóa cửa!!

Càng không biết bọn họ đã đứng ngoài đó bao lâu, tôi... tôi...

Tôi la thảm một tiếng, lấy chăn trùm lên đầu.

"Thật, thật xin lỗi." Hai tên đó lắp bắp nói, nhanh như chớp chạy ra, còn không quên đóng cửa lại.

Lặng yên trong chốc lát.

"Tiểu Thần."

"Tránh ra."

"Bọn nó đi cả rồi, có thể tiếp tục..."

"Tiếp cái đầu anh, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa..." Ai chịu nổi cảnh mình đang *bíp bíp* thì bị chúng nó nhìn thấy hết, trong đó còn có đứa em trong sáng của tôi.

Đêm đó, chủ nhân sô pha ngoài phòng khách trở thành Lục Phong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.