Song Trùng

Chương 402: C402: Tự nhiên nhưng không tự nhiên



6 tháng trước,

Sau khi nghe xong câu chuyện đầy hư cấu của bà lão bán hàng rong, Kỷ Thần Hi cũng không nghĩ gì nhiều, xem đó như lời đùa mà thôi.

Một người chuyên về khoa học công nghệ như cô, tuyệt đối không tin vào mấy chuyện như song trùng quang gì đó. Tuy hiện tượng song trùng không phải là không thể xảy ra, nhưng trên thế giới có mấy tỷ người, việc có ai đó giống bản thân không phải là lạ, điều đó sẽ không chứng minh tấm gương kia có điểm gì kỳ dị.

Ngày hôm đó, ngày cô mất đi hai người cô yêu thương nhất sau năm năm, cô ngơ ngẩn đi trên đường phố trong vô định và cũng chẳng biết bản thân muốn đi đến đâu.

Bỗng gần đó vang lên tiếng hét cứu mạng từ một cô gái, ngữ điệu thuần âm Nước Z khiến Kỷ Thần Hi tò mò nhìn đến hướng phát ra âm thanh.

Ở đất nước này, người ngoại quốc không phải ít nhưng cũng không quá nhiều, dù sao quốc gia này có quy luật riêng của nó, muốn nhập cảnh vào R Quốc không phải là chuyện dễ dàng. Vậy nên, người đến từ Nước Z, quốc gia mà suốt hơn hai mươi năm cô không thể đến, nhanh chóng thu hút sự chú ý của cô.


Tuy nhiên, giây phút mặt chạm mặt với đối phương, Kỷ Thần Hi đã thật sự bị sốc.

Vào lúc này, khung cảnh hai cô gái với hai gương mặt giống nhau đến tận chín mươi phần trăm đứng đối diện nhau, cũng chính là bức ảnh mà Tịch Cảnh Dương đã điều tra được sau chuyến trở lại R Quốc cách đây không lâu.

Mặc dù rất ngạc nhiên, nhưng Kỷ Thần Hi nhanh chóng nhìn thấy một đám người trong có vẻ là lưu manh đường phố đang truy đuổi theo cô gái có gương mặt giống hệt cô, liền đi đến chắn trước mặt cô gái đó.

Kỷ Thần Hi được gọi là bộ não của A&D và Zero, bởi vì IQ cực cao, khả năng quan sát tốt cùng khả năng lãnh đạo tài ba, nhưng không có nghĩa cô là một người giỏi võ.

Những lần tham gia nhiệm vụ, cùng lắm cô chỉ hỗ trợ từ bên ngoài, vì ngoại trừ tốc độ nhanh và sức mạnh đặc biệt hơn người, thì thân thủ của cô vô cùng kém. Đó là lí do cô trở thành sát thủ butterfly effect nổi tiếng lừng lẫy, cũng chỉ bởi vì chỉ cần dùng não không cần động thủ.

Nếu nói nhiệm vụ đầu tiên cô tự mình ra tay, một thân một mình thâm nhập vào tận chỗ ở của mục tiêu, thì chỉ có thể là lần nhận nhiệm vụ liên quan Tịch Cảnh Dương. Bởi vì cô biết, anh tuyệt đối không làm cô bị thương, nên chẳng cần có người đi theo để bảo vệ.

Trở lại tình hình trước mắt, bên đối phương có bốn người đàn ông cao to lực lưỡng, Kỷ Thần Hi biết nếu đánh trực diện thì kiểu gì cũng sẽ thua.

May thay, những tên đó cũng đang bất ngờ khi có một cô gái khác giống hệt mục tiêu bọn họ đang truy đuổi. Nhân cơ hội đó Kỷ Thần Hi nhanh chóng ghi nhớ khung cảnh xung quanh rồi thầm đưa ra tính toán.

Một mình cô trốn khỏi đây không phải khó, nhưng cô muốn đem theo cô gái giống hệt cô đi theo, bởi vì người luôn tin vào chủ nghĩa duy vật như cô, đang bắt đầu dao động trước câu chuyện hư cấu kia.


Mọi thứ diễn ra quá sức trùng hợp, cứ như tất cả đều đã được sắp đặt từ trước.

Trong vòng ba mươi giây ngắn ngủi khi đối phương mất cảnh giác, Kỷ Thần Hi âm thầm ném một viên đá nhỏ ra mặt đường.

Những chuyện sau đó xảy ra vô cùng khó tin.

Viên đá nhỏ bị ném ra đường vô tình lăn vào bánh xe trước mũi một chiếc xe đạp lưu thông trên đường, gây ra một sự cố nhỏ, buộc xe phải dừng lại.

Khi chiếc xe dừng bất chợt, một chiếc tải nhỏ vì né người đi xe đạp, nó đã đâm mạnh vào một sạp hàng bên lề đường, làm cho cổng sạp hàng phía trước ngã xuống. Sự cố này gây ra một sợi dây dài nằm trên cổng bị kéo theo và rơi xuống đường.

Trùng hợp hơn nữa, trên sợi dây đó đúng lúc đó có mấy chậu hoa được treo từ tầng hai của sạp hàng. Khi sợi dây bị kéo, chậu hoa rơi xuống đất một cách bất ngờ, không ngoài mong đợi khi nó rơi đúng vị trí của 4 tên lưu manh và hạ gục bọn chúng khi đang tiến lại gần Kỷ Thần Hi và cô gái kia.


Sự việc xảy ra quá nhanh và kỳ lạ, mọi người xung quanh nhanh chóng tụ tập lại để hóng chuyện và bàn tán. Rõ ràng mọi việc diễn ra một cách hết sức tự nhiên, nhưng họ lại cảm thấy mọi thứ như đã được sắp đặt từ trước.

Các tên lưu manh ngã xuống đất rồi mê man bất tỉnh, trật tự thường lệ trong thành phố bỗng dưng bị ảnh hưởng, tạo ra một sự hỗn loạn nhất thời, cảnh sát đi tuần trên đường nhanh chóng tiến đến để giải quyết rắc rối. Kỷ Thần Hi cũng nhân lúc hỗn loạn kéo tay cô gái rời đi.

Cô gái kia có vẻ như vẫn chưa hết ngỡ ngàng trước sự xuất hiện đột ngột của Kỷ Thần Hi, ngơ ngác bị cô kéo đến một quán cà phê bên vệ đường từ lúc nào chẳng hay, chỉ đến khi thanh âm trầm bổng đầy ngọt ngào cùng ngữ âm quen thuộc mà hơn hai tháng qua cô không nghe thấy vang lên, mới kéo cô gái về lại với thực tại.

“Xin chào, cô…vẫn ổn chứ?” Kỷ Thần Hi phát âm bằng giọng Nước Z tiêu chuẩn, nghiêng đầu quan sát rồi lên tiếng hỏi han trước.

…----------------…



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.