Thời điểm trước khi diễn ra đợt đấu giá cuối cùng, người phụ nữ nọ vẫn thản nhiên ngồi thưởng rượu. Lúc này vết thương trên bả vai của cô ta đã được tỉ mỉ xử lý qua, nên trong chẳng khác bình thường là mấy.
“Trác phu nhân, phát hiện một kẻ khả nghi đang đứng trước cửa, chúng tôi có thể ra tay chứ?” Một giọng nói âm trầm bất chợt phát ra từ trong bóng tối.
Secret - chủ nhân thật sự của Black hơi ngẩng đầu lên, nhướn một bên mày hỏi:“Nam hay nữ?”
“Là nữ, Trác phu nhân còn cần hỏi gì nữa không?” Một giọng nói khác nhanh chóng đáp lời lại, khiến bầu không khí xung quanh trở nên ngưng trệ, khi âm thanh mở chốt an toàn của súng được đồng loạt vang lên.
Mái tóc dài màu trắng bạch kim ẩn hiện trong bóng tối, đến khi nhìn thấy gương mặt xinh đẹp được điểm xuyết một lớp trang điểm tinh xảo, người phụ nữ ngồi trên ghế không giấu được sự ngạc nhiên trên gương mặt.
“Sweetie?”
Chiếc áo khoác ngoài cùng bộ tóc giả đã bị Kỷ Thần Hi ném đi từ lúc nào, giờ đây trên người cô chỉ còn một chiếc váy ngắn cúp ngực màu đỏ rượu, làm tôn lên đường cong cơ thể khiến cho bất kỳ người nào kể cả nam lẫn nữ, đều không thể rời mắt.
Kỷ Thần Hi chẳng mảy may đến sát khí cùng mùi máu tanh xung quanh, thản nhiên kéo ghế ra ngồi xuống, hướng mắt về người pha chế gọi:"*Virgin Mojito, cảm ơn."
(*Virgin Mojito là một loại mocktail (giống với cocktail nhưng mocktail là đồ uống không có cồn). Virgin Mojito là một thức uống cho nhiều năng lượng và đồng thời nó là một lựa chọn tốt cho sức khỏe chủ yếu là nhờ chanh và bạc hà. Đặc biệt, lá bạc hà và siro Mojito giúp tăng cường hệ thống miễn dịch, trị ho, cảm mạo, nhức đầu.*)
Secret lần nữa ngạc nhiên, phong cách của cô bé này cùng với người đó quả thật giống nhau đến thần kỳ, kể cả người anh ruột như Drake cũng chẳng thể so được.
“Không tham gia đấu giá sao?”
“Secret, bà có nhớ tôi từng nói gì trước đây không?”
“Hửm? Cô bé ngọt ngào như kẹo trước kia, vừa thay đổi phong cách trưởng thành…lời nói cũng mang tính sát thương hơn rồi nhỉ?”
Kỷ Thần Hi khẽ nhếch môi, ánh mắt sắc như dao hướng về phía người bên cạnh:“Từ khi nào bà cảm thấy, quan hệ của chúng ta thân thiết đến mức có thể yên bình ngồi tán gẫu vậy?”
Secret liền bật cười:“Sweetie à…”
“Câm miệng! Không biết vì sao bà lại gọi tôi bằng cái tên đó, nhưng nó phát ra từ bà thật sự khiến tôi buồn nôn.” Kỷ Thần Hi lạnh mặt ngắt lời. Cô có thể khẳng định cô không bài xích cái tên đó, nhưng cô bài xích với việc người khác gọi cô như vậy, vì khi nghe ai gọi tên đó thì cô bỗng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Secret vẫn cười nói:“Ha, do có một người vẫn gọi em như thế nên tôi hình thành thói quen mất rồi.”
Kỷ Thần Hi thoáng nheo mắt, có người từng gọi cô như thế sao? Chẳng lẻ cô vẫn chưa hoàn toàn khôi phục được trí nhớ? Nhưng chẳng phải các mạch ký ức của cô đều liền kề nhau, không tồn tại bất kỳ khoảng trắng nào cả, rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?
“Đừng đánh trống lảng nữa, tôi tin bà biết lý do tôi đến đây hôm nay.” Dù trong lòng đầy rẫy nghi hoặc, nhưng việc ưu tiên hàng đầu bây giờ không phải những thắc mắc đó của cô, Kỷ Thần Hi triệt để gạt bỏ nó sang một bên.
“Chẳng phải đến đấu giá sẵn tiện đến thăm tôi sao?”
Lần này đến lượt Kỷ Thần Hi không nhịn được cười trước da mặt dày có đối phương:“Tôi không có thời gian nhiều lời với bà, nói đi, Chris ở đâu?”
“Chris? Này này Sweet…à không, Ariel, em muốn tìm cô bé ấy, chẳng phải nên tìm ở trụ sở chính của Zero hay A&D sao? Ở đây là địa bàn của tôi, em lại đến đây tìm người, chẳng khác nào nói người của em đến địa bàn của tôi gây chuyện nên bị giữ lại đâu?” Secret vờ như không hiểu ngây ngô nói, nhưng ẩn ý phía sau của cô ta thì lại từng bước từng bước đưa Kỷ Thần Hi vào bẫy, khiến cô từ nạn nhân trở thành thủ phạm, từ chủ động thành bị động.
Có điều vừa dứt lời, Secret bỗng nhớ đến điều gì đó, nhanh chóng đạp chân mạnh vào bàn, bật cả người ra mà sau ngã xuống đất. Tuy hành động của bà ta khá ngớ ngẩn, nhưng gần như chưa đến một giây sau đó, một viên đạn sượt ngang mà vị trí bà ta vừa ngồi rồi ghim thẳng vào nền gạch.
Chính Kỷ Thần Hi cũng không ngờ Secret lại có thể né được phát súng đó, cô lặng người nhìn người phụ nữ còn đang chật vật trên đất bằng một ánh mắt khó tin.
Secret khẽ thở phào rồi đứng dậy, nhẹ tay phủi đi lớp bẩn ở chân váy rồi thầm cười khổ. Quả nhiên là hai con ác ma này chảy cùng một dòng máu, không chỉ thần thái giống nhau mà cách ra tay như một kẻ điên không nghĩ đến hậu quả cũng y hệt nhau thế này.
Nếu vừa rồi cô ta chậm một nhịp mà thôi, thì e là viên đạn ấy không đơn giản chỉ trúng và bả vai, mà với góc ngồi nghiêng ban nãy, nhất định sẽ trúng vào chỗ hiểm trên người.