Song Tu

Chương 22



Chung gia lão tổ cùng Chung phụ quả nhiên như Yến Duy Văn nói, hai ngày sau đã qua truyền tống trận tới Yến gia bảo.

Nhìn thấy Chung Kỳ Nguyên bình an vô sự, trái tim đang lơ lửng trên không trung của hai người cũng có thể rớt xuống. Bọn họ từ sau khi biết được tin ma đạo lẻn vào vẫn lo lắng cho an nguy của Chung Kỳ Nguyên, dù sao ma đạo nhớ thương thiên linh căn của Chung Kỳ Nguyên cũng không phải chuyện ngày một ngày hai.

“Con cho rằng Chung gia có nội gian ma đạo sắp xếp, nếu không vì sao con vừa rời Chung gia đã lập tức bị ma đạo phái người truy sát.”

Chung Kỳ Nguyên đem tình cảnh sau khi y rời Chung gia đại khái kể lại một lần, hai vị trưởng bối nghe được kinh hãi, hô to nguy hiểm thật. =))

May mà đồng hành cùng Chung Kỳ Nguyên là một nguyên anh tu sĩ, nếu đổi lại là người tu vi kém một chút có khả năng Chung Kỳ Nguyên đã sớm gục rồi.

Hai người đối Tào Phẩm liên tục cảm tạ.

“Nhị vị không cần đa lễ! Nguyên Nguyên là bạn lữ của ta, nếu ta đưa y đi từ Chung gia, ta sẽ có trách nhiệm bảo vệ y thật tốt, ta nếu gục ngã cũng phải đưa Nguyên Nguyên đến nơi an toàn trước.”

Tào Phẩm hiên ngang lẫm liệt nói với hai cụ, con mắt lại hướng Chung Kỳ Nguyên ra sức nháy nháy lấy lòng, đừng nóng giận mà, có được không?

Lần sau còn nói bậy không?

Không dám nữa, sau ngày cái gì Nguyên Nguyên đệ không cho nói, kiên quyết không nói! Hắn không bao giờ muốn chia phòng ngủ nữa, một bức tường ngăn cách vợ yêu đại nhân, cũng không thể ôm vào trong lòng như vậy như vậy như vậy như vậy, quá thống khổ!

“Khụ –––”

Hai người trẻ tuổi mắt qua mày lại khiến hai lão nhân gia chịu không nổi, nhất là Chung gia lão tổ, hai tiểu tử các ngươi, khi dễ lão nhân ta bạn lữ qua đời quá sớm có phải không?

Ai, đây chính là bi ai của người tu tiên, nếu như tu vi không cùng cảnh giới, thọ nguyên sai biệt cũng không thể chỉ là mười năm tám năm ngắn ngủi như vậy, người phải lưu lại chỉ có thể cô độc mà vượt qua năm tháng dài đằng đẵng còn lại mà thôi!

Chung Kỳ Nguyên thoáng chốc bị tiếng ho khan của lão tổ làm xấu hổ đỏ mặt, vậy là cũng không để ý đến lễ nghi cúi đầu bước nhanh rời đi.

Thấy vợ yêu đi Tào Phẩm đương nhiên cũng vỗ vỗ mông theo đi, đêm nay nhất định phải chuyển sang ngủ cùng vợ yêu, chuyện này phải mau đi chứng thực với vợ yêu.

“Xem ra Tào tiểu tử thật sự nhìn trúng Nguyên nhi nhà ta rồi.” Chung gia lão tổ cười nói.

“Đúng vậy!” Chung phụ tiếp lời, “Ban đầu con sợ hắn chỉ là nhìn trúng thiên linh căn của Nguyên nhi, muốn mượn thiên linh căn của Nguyên nhi tu luyện, nhưng thế lực sư môn hắn lớn, lại có hôn ước trong tay mới phải đồng ý chuyện này. Nhìn hai đứa ở chung đến giờ, con cũng có thể yên tâm rồi.”

Hai vị trưởng bối nhìn nhau cười, như trút được gánh nặng!

Thiên linh căn của Chung Kỳ Nguyên đối với Chung gia chính là con dao hai lưỡi, bọn họ lúc đó đồng ý để Chung Kỳ Nguyên cùng Tào Phẩm kết thành song tu bạn lữ, kì thực cũng là đánh một canh bạc lớn, thắng thua đều là chiếm phân nửa, mà hiện tại bài còn chưa lật, chứng minh bọn họ ban đầu đã không đặt sai, bọn họ sao không khỏi thở dài một hơi!

Mấy người Chung gia cảm thấy mỹ mãn, không khí đầy vẻ ôn tường, nhưng chính đạo môn phái khác lại không hưu nhàn như vậy.

Mấy ngày nay, ngoại trừ tứ đại gia tộc, hai gia tộc khác cũng chạy tới Yến gia, các chưởng môn hoặc trường lão của các chính đạo môn phái khác cũng lục tục tới Yến gia. Vài ngày ngắn ngủi, hầu như các chính đạo môn phái đang tồn tại đều tề tụ ở Yến gia, trên mặt mỗi người đều là nghiêm trọng túc mục, trên trán nhàn nhạt sầu lo.

Bọn họ có thể nào không sầu lo? Vốn tưởng đây là một lần lẻn vào dò xét như bình thường của ma đạo, phe chính đạo bình thường cũng phái người tới ma đạo làm loại chuyện tương tự, chính-ma song phương đối địch, dò xét như vậy bình thường đều có, nhưng quy mô không lớn.

Hiện tại theo như lời Yến gia lão tổ, đối phương ngay cả nguyên anh tu sĩ cũng đã phái đến Hoài Nam rồi, có thể thấy đã không phải dò xét như bình thường nữa, ma đạo bên kia xem ra đã lên một đại kế, một đại kế đả kích trí mệnh với phe chính đạo.

Không ít môn phái thông qua bí thuật cùng với quân cờ được sắp xếp trong ma đạo bắt được liên hệ, thu được tin tức mới nhất của ma đạo. Nắm được tin tức từ quân cờ, lại kết hợp với lần lẻn vào dị thường này của ma đạo, sau mấy ngày nghiên cứu của nhân vật cấp cao các môn phái, kế hoạch của ma đạo dần dần trồi khỏi mặt nước…

Nhất thời, không ít môn phái lâm vào khủng hoảng. Tin tức tuy còn chưa công bố nhưng một số môn phái thực lực yếu kém đã len lén truyền tin về môn phái mình, trước phải làm tốt chút chuyện hòng sau này thoát thân đã.

Đối với chuyện phiền não của mấy nhân vật cấp cao kia, Chung Kỳ Nguyên cùng Tào Phẩm hoàn toàn không biết gì cả, mỗi ngày đều dạo chơi khắp nơi.

Tào Phẩm thỏa mãn đến ngủ cũng vẫn cười, không chỉ hòa hảo với Nguyên Nguyên như lúc đầu, hơn nữa cái tên Yến Hiểu biểu đệ chuyên bám đuôi Nguyên Nguyên kia cũng bởi Yến gia lúc này quá nhiều khách nhân mà đã bị phái đi tiếp đãi khách nhân rồi. Bớt được một cái đuôi khiến hắn cùng Nguyên Nguyên hai người, hắc hắc, có thể –––

“Này, huynh đừng có lộ ra cái dáng cười dâm loạn như vậy được không? Nếu như nữ tử ngưỡng mộ huynh mà thấy bộ dáng của huynh hiện tại, tâm cũng đều phải nát!” Chung Kỳ Nguyên xỉa xói, vừa nhìn biểu tình của Tào Phẩm là biết hắn chắc chắn đang suy nghĩ cái gì không đứng đắn mà.

“Nát thì nát, ta mới không thiếu ngưỡng mộ của mấy nàng, ta chỉ muốn Nguyên Nguyên đệ ngưỡng mộ như vậy là đủ rồi!” Tào Phẩm đối với sự đào hoa của mình cũng rất bất đắc dĩ, may mà Nguyên Nguyên cũng không ăn giấm, không là đã muốn ầm ĩ chia phòng rồi.

“Nói, huynh vừa rồi đang nghĩ chuyện hạ lưu gì?”

Tào Phẩm oan ức rồi, “Ta ở đâu nghĩ chuyện hạ lưu nào, ta chỉ nhớ tới, lần trước lúc chúng ta ngồi trên kim điêu kia có qua một khe núi nhỏ, ta thấy nơi đó phong cảnh cũng không tệ lắm, hôm nay trời đẹp chúng mình vào đấy du ngoạn một phen đi!”

Chung Kỳ Nguyên ném cho hắn ánh mắt hoài nghi, “Thực sự chỉ đi du ngoạn?” Lần trước cũng là lừa y ra sau núi, kết quả –––

“Thực sự, không phải đệ nói muốn học chế phù sao? Ta hai ngày nay thay đổi chút tài liệu, chúng ta đi đến đó tìm một nơi an tĩnh, ta dạy đệ chế phù.”

“Tuyệt đối không động tay động chân?”

Tào Phẩm muốn khóc, vợ yêu làm sao mà phòng hắn như phòng cướp vậy chứ, lần trước hắn chẳng qua chỉ ––– “Nguyên Nguyên, hôm trước ta chẳng qua chỉ ôm ôm hôn hôn chút thôi, cũng có làm gì đâu.”

Nếu có thể, hắn không chỉ muốn động tay động chân, hắn còn muốn động bổng bổng nữa cơ, nhưng mà điều kiện không cho phép! Tu vi hai người chênh lệch quá xa, không thể song tu như bình thường, nếu không Chung Kỳ Nguyên sẽ bởi vì hấp thu quá lượng thiên địa nguyên khí mà bạo thể thân vong. Thế nên, từ sau lần song tu ở bờ thủy đàm lần trước, bọn họ vẫn chưa song tu lại! Như vậy mà Nguyên Nguyên còn nghi ngờ hắn động tay động chân, thế này không oan uổng sao? Ăn không được bữa chính, ăn vặt đỡ thèm chút cũng không cho?

Chung Kỳ Nguyên bị ngụy biện của hắn làm tức đến cười lên, hắng giọng nói: “Đúng vậy, ôm ôm hôn hôn chút mà thôi –––” y đạp qua một cước. “Huynh cái tên vô liêm sỉ này, huynh biết huynh hôn bao lâu không? Ta tình nguyện bị đỉa hút máu cắn còn hơn để huynh hôn.”

Mất mặt nhất chính là, y còn bị hôn đến lộ hết cả điểm xấu, chỗ trên người bị cắn xong đều là hồng ấn, ngay cả đùi trong cũng không ít, thiếu chút nữa đã bị ác nhân này làm cho bắn. Hiện tại đầu sỏ gây nên vậy mà còn kêu oan, y làm sao mà không tức đến đạp hắn hai đạp!

“Nếu đệ không phục, hôm nay đổi lại cho đệ hôn, để ta cũng có thể biết một chút hôn môi còn đáng sợ hơn cả bị đỉa hút máu cắn là cái dạng thế nào.”

“Cút –––” Chung Kỳ Nguyên vô lực, trình độ không biết xấu hổ của người này quả nhiên đã đạt tới đỉnh cao!

“Được, chúng mình cùng nhau cút, đi thôi!”

Tào Phẩm thế là khoái khoái lạc lạc kéo vợ yêu cùng nhau cút, cút tới cái nơi chim hót hoa nở hắn nói, thế nhưng lại là cái khe núi nhỏ hiếm người lui tới kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.