Song Y Tuyệt Thế Tung Hoành Thiên Hạ

Chương 3: Tân Phong Trấn



Thẩm Thi Quân nheo mắt nhìn đồng xu màu đen phía trên có khắc hình mãng xà to lớn, trong lòng cảm thấy kì lạ. Sáng nay nàng thấy một con rắn nằm chết trước nhà nàng, bụng thì bị trướng lên. Sau khi mổ ra mới thấy bên trong là một đồng xu mãng xà. Nàng không hiểu, con rắn này sao lại ăn đồng xu, lại nằm chết trước nhà nàng? Nguyên nhân thực chất là gì? Đang tâm suy nghĩ thì ngoài xa có tiếng hét của Đổng Ngạc Yên:

- A Quân A Quân, ngươi mau xem xem ta có thứ gì này!

Nhìn bóng dáng hồng y mỹ lệ của Đổng Ngạc Yên không chút hình tượng chạy nhanh về phía nàng, Thẩm Thi Quân có chút khó hiểu. Đổng Ngạc Yên bị cái gì dọa cho đến bỏ quên hình tượng như thế?

Còn không để nàng kịp nghĩ nguyên do, Đổng Ngạc Yên đã đứng trước mặt nàng, bộ dáng xộc xệt như chạy một quãng đường xa, thở hồng hộc nói:

- A Quân, ngươi xem xem, sáng nay có một con chim tự dưng ở đâu đâm thẳng vào cửa phòng ta rồi chết queo. Bên cạnh nó là đồng xu Mãng xà này, tựa như ai đó nhờ nó mang đến cho ta

Đổng Ngạc Yên giơ lên đồng xu trong tay cho Thẩm Thi Quân xem. Thẩm Thi Quân quan sát một lúc lâu rồi nhìn Đổng Ngạc Yên nói:

- Ta cũng có một cái y hệt. Chỉ là của ngươi màu đỏ, còn của ta màu đen

Thẩm Thi Quân vừa nói vừa cho Đổng Ngạc Yên xem đồng xu trong tay mình. Xem xong Đổng Ngạc Yên gương mặt trắng bệt nhìn chằm chằm Thẩm Thi Quân.

- Chuyện này…không lẽ…

- Ngươi làm sao thế?

Đổng Ngạc Yên cắn cắn môi dưới, bộ dáng tựa như đang suy ngẫm lại tựa như đang lo lắng gì đó.

- Ngươi có biết về truyền thuyết Mãng xà xu không?

- Mãng xà xu?

Thẩm Thi Quân khó hiểu nhìn nàng ta.

- Mãng xà xu, truyền thuyết về sự thay đổi triều đại!

Thẩm Thi Quân cau mày nhìn Đổng Ngạc Yên. Truyền thuyết này nàng có nghe qua nhưng cũng không tin tưởng mấy. Nàng cho rằng những lần trước có lẽ cũng chỉ là trùng hợp. Nàng không tin vào cũng chuyện phi lí truyền thuyết này truyền thuyết nọ. Nên biết ở hiện đại, môn học Mác Lên nin là môn học yêu thích thứ 2 của nàng, chính vì vậy nàng tin sự thay đổi triều đại là sự tất yếu xảy ra chứ không phải do sự xuất hiện của đồng xu Mãng xà.

- A Quân, ta biết ngươi không tin tưởng vào những chuyện này. Thế nhưng ngươi xem, chúng ta cũng đã là một ngoại lễ của dòng thời gian, còn có cái gì không thế tin?

Thẩm Thi Quân im lặng không cho ý kiến. Đổng Ngạc Yên nói phải, dù gì các nàng xuất hiện ở đây cũng đã là điều kì lạ, thêm một hai điều có gì là không được?

Đổng Ngạc Yên nhìn biểu tình thay đổi của Thẩm Thi Quân sau đó tiếp tục:

- Mãng xà xu xuất hiện, kì thực cũng không lien quan đến chúng ta. Thế nhưng nó lại được mang đến trước mặt chúng ta, đây không phải là chuyện bình thường. Chưa kể đến, chúng ta có thể trở thành mục tiêu của những kẻ đang nhắm đến hoàng quyền nhà họ Cảnh

Cảnh gia tồn tại bao lâu nay bây giờ xuất hiện Mãng xà xu đại biểu cho cái gì? Không nghĩ cũng biết suy nghĩ của tất cả là giống nhau.

- Được rồi! Hiện tại ta phải đến Thảo Chi Trai. Có khách hàng quan trọng

Nói rồi Thẩm Thi Quân bước chân ly khai khỏi rừng trúc. Nàng vừa nhận được tin, có một khách hàng nhờ ám sát Cận Lâm Bình.

Đổng Ngạc Yên chán nản trở về phủ. Vừa bước chân đến cổng liền có quản gia bước đến:

- Tiểu thư, người cuối cùng cũng về! Lão gia đang đợi người ở thư phòng

Đổng Ngạc Yên khó hiểu nhìn quản gia. Cha có chuyện gì mà tìm đến nàng như thế? Nghĩ thì nghĩ nhưng nàng vẫn nhanh chóng theo chân quản gia đến thư phòng.

Tổ chức bí mật Thất Sát bên trong Thảo Chi Trai

- Cận Lâm Bình không phải hạng vừa đâu

Bạch Nguyệt – một sát thủ trong tổ chức lên tiếng nhắc nhở Tuyết Liên Y. Nàng nghe nói tên Cận Lâm Bình này mặc dù là một tên vô dụng nhưng bên cạnh hắn lại có hai cao thủ là Sát Âm và Sát Dương. Hai tên này, thực sự không thể xem thường bất kì ai.

- Ta biết! Ta sẽ chú ý

- Tuyết Liên Y, hay là cứ để vụ này cho Ý Thiên Dương đi

- Chuyện này không cần bàn đến nữa. Tất cả lui ra đi

- Nhưng…

Bạch Nguyệt còn định nói gì đó nhưng nhìn ánh mắt kiên định của Tuyết Liên Y nàng lại không biết nói gì. Sau khi Bạch Nguyệt lui ra ngoài, Chu Lương Đình từ sau tấm bình phong bước ra.

- Tiểu Tuyết, thương thế của ngươi còn chưa khỏi, ngươi làm sao…

- Lương Đình, ngươi có biết Cận Lâm Bình lần này đến Tân Phong Trấn để làm gì không?

- Không phải hắn đến đó gặp Thu Lan Sơn sao?

- Hắn đến để gặp Tăng Thế Ngạo

- Tăng Thế Ngạo?

Chu Lương Đình trợn mắt hét lớn? Tăng Thế Ngạo sao? Cư nhiên lại là tên ác ma này!

- Đúng vậy! Cận Lâm Bình và Tăng Thế Ngạo có giao dịch gì đó…

Nhìn Tuyết Liên Y một lát, sau đó Chu Lương Đình lại cuối mặt xuống nhìn ngón chân. Hắn biết trong lòng Tuyết Liên Y đang nghĩ gì. Hơn 1 năm trước, Thất Sát bọn họ có nhận một vụ ám sát Tăng Thế Ngạo. Thế nhưng không những nhiệm vụ không thành, người thực hiện nhiệm vụ cũng một đi không trở lại. Lần đó người đi làm nhiệm vụ lại là tiểu ngũ Vương Mộng Tâm. Vương Mộng Tâm bình thường là cô gái hoạt bát và tốt bụng nhất Thất Sát, tình cảm giữa nàng và Tuyết Liên Y lại rất tốt. Tuy nhiên, Tăng Thế Ngạo lại dám đặt mưu đẩy Thát Sát vào tròng, khiến cho Vương Mộng Tâm chết rất thê thảm. Chuyện này đến Nhu Mãn Y cũng không biết. Tuyết Liên Y sợ nàng ta đau lòng, chỉ nói rằng tiểu ngũ nhận nhiệm vụ thu thập tin tức ở Tư Khâu Quốc, một quốc giáp phía bắt Long Thiên.

Lần này xem ra Tuyết Liên Y muốn đi báo thù. Vừa làm chuyện công thuận tay làm luôn chuyện tư. Thế nhưng Tăng Thế Ngạo là kẻ không đơn giản. Chu Lương Đình vẫn lo lắng không thôi.

Dạ Vương Phủ

Hắc y nhân quỳ một chân trước mặt Cảnh Nhậm Thần cung kính bẩm báo:

- Bẩm Vương gia, Tăng Thế Ngạo trên danh nghĩa Thu Lan Sơn 5 ngày nữa sẽ bí mật gặp Cận Lâm Bình ở Tân Phong Trấn. Nghe nói là muốn bắt tay với Cận gia

Cảnh Nhậm Thần sắc mặt không thay đổi lên tiếng:

- Chuyện này ta đã biết! Còn chuyện gì khác không?

- Dạ bẩm, thuộc hạ đã tra được hành tung của Vô Diện

- Mau nói

- Theo thuộc hạ điều tra, lần này Vô Diện sẽ xuất hiện ở Tân Phong Trấn

- Tân Phong Trấn?

Cảnh Nhậm nhíu chặt mày. Vô Diện đến đó làm gì? Không lẽ là vì cuộc gặp giữa Tăng Thế Ngạo và Cận Lâm Bình?

- Được rồi! Ngươi lui xuống đi

Sau khi hắc y nhân ẩn mình đi cánh cửa thư phòng lần nữa bật mở, người tiến vào là vị quản gia già.

- Bẩm Vương gia, Phù Thế tử gửi thư mời đến cho ngài

- Có chuyện gì?

- Dạ thưa, Phù Thế tử muốn mời người đến Tân Phong Trấn một chuyến dự yến tiệc mừng lễ cập kê của Phù tiểu thư

- Ta biết rồi! Người lui ra trước đi

Cảnh Nhậm Thần tựa lưng vào ghế có chút mệt mỏi. Chất độc trong người y vẫn chưa giải xong vậy nên hắn không thể làm việc quá sức. Lại nói đến Phù Cẩm Niên, hắn thế nhưng lại mời y đến yến tiệc nhàm chán ấy. Tuy nhiên hắn vẫn sẽ đi. Vì sao ư? Thứ nhất là vì Tăng Thế Ngạo, thứ hai chính là Vô Diện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.