Sự An Bài Lớn Nhất Của Trời Cao

Chương 19: Em Sợ Flop



Thật ra lịch trình hoạt động cường độ cao trong khoảng thời gian này đã khiến thể xác và tinh thần của năm cô gái đều mệt mỏi. Một tuần trước Lâm Chi Nam còn bị thương ở eo lúc biểu diễn, Triệu Ngu và mấy người còn lại cũng bị đau ốm linh tinh vì vất vả quá độ.

Nhưng bây giờ được lên《Hi Fight》, mọi người vẫn lập tức điều chỉnh trạng thái tốt nhất, tích cực chuẩn bị.

《Hi Fight》 là một show thực tế ngoài trời, giống kiểu thể thao ở nơi công cộng, nhưng lại không có tiêu chuẩn cao như thế. Nói chung nó vẫn mang tính giải trí là chủ yếu, mỗi tập có một chủ đề, ví dụ như âm nhạc, nấu ăn, kinh dị, mạo hiểm, cosplay, v.v.

Tổng cộng có 6 MC thường trú, có diễn viên, có dẫn chương trình, có cả idol xuất thân từ girl group, 4 trai 2 gái. Trước khi trở thành MC thường trú trong 《Hi Fight》, độ hot của họ ở Hàn Quốc cũng đã rất cao, nhiều năm qua được《Hi Fight》 đẩy đưa, hầu như ai ai cũng biết họ.

Trước đây Triệu Ngu chưa từng xem gameshow bên Hàn, được hôm nghỉ, cô cùng xem bù lại mấy kì trước của《Hi Fight》 trong ký túc xá với Lâm Chi Nam để tìm hiểu về kịch bản và phong cách của họ trước đã.

Các nghệ sĩ Hàn Quốc lên gameshow cực kì thoải mái, hoàn toàn không mang gánh nặng thần tượng chút nào. Dù cho mặt mày nhăn nhúm xấu xí, chỉ cần có tính giải trí mang lại tiếng cười và điểm sáng cho khán giả thì họ sẵn sàng thử nghiệm.

Lâm Chi Nam sợ độ cao, xem đến đoạn có tập chủ đề nhảy bungee, cô ấy sợ tái cả mặt, khóc chít chít nói: “Lỡ tập chúng mình tham gia cũng có phần này thì phải làm sao đây? Chắc chắn tớ sẽ chết mất!”

Triệu Ngu cào cào cọng tóc chổng ngược lên của cô: “Nếu có thì tớ nhảy giúp cậu là được chứ gì.”

Lâm Chi Nam hỏi: “Cậu không sợ à?”

Triệu Ngu trông còn có vẻ hơi hưng phấn: “Thế này có gì mà phải sợ? Kích thích lắm mà!”

Lâm Chi Nam: “Vậy cậu sợ gì thế?”

Triệu Ngu ngẫm nghĩ một lát: “Hình như tớ chẳng sợ gì.”

Lâm Chi Nam: “?” Cô ấy thử thăm dò: “Sâu? Rắn? Ma? Mấy con nhũn nhũn? Thú mỏ nhọn? Sợ không gian kín? Sợ lỗ?”

Cái gì Triệu Ngu cũng lắc đầu.

Lâm Chi Nam phục lắm rồi, cô ấy vỗ vỗ vai cô: “Tớ biết rồi, cậu chỉ sợ mỗi Thẩm Tuyển Ý thôi.”

Triệu Ngu: “?”

Một ngày trước đó, người đại diện phái xe đưa các cô tới địa điểm ghi hình kỳ này. Từ sau khi debut, Triệu Ngu phát hiện thứ duy nhất mình thích là ngủ. Ngày nào cô cũng như bị thiếu ngủ vậy, vừa tới khách sạn rửa mặt xong là cô lăn ra ngủ.

Sáng sớm hôm sau, có nhân viên công tác tới gõ cửa.

Đây là lần đầu tiên Triệu Ngu quay kiểu gameshow này, hơn nữa dậy sớm còn mơ mơ màng màng, cô cũng chẳng nghĩ nhiều lắm. Cô bò dậy đi chân trần ra mở cửa.

Giờ hẵng còn sớm, ngoài cửa sổ xám xịt, ngoài hành lang chỉ có ánh sáng le lói của đèn lối thoát hiểm. Khi cửa phòng mở ra, ánh sáng màu xanh lá rọi vào, hai người mặc váy trắng, đội tóc giả dài, đeo mặt nạ quỷ gào rú nhảy ra từ hai bên.

Triệu Ngu vẫn còn buồn ngủ đứng ở trước cửa, đang nghiêng đầu ngáp. Thấy hai người giả ma cố tình dọa mình, cô hỏi rất tự nhiên: “Bắt đầu quay rồi ạ? Vậy hôm nay mình quay chủ đề kinh dị ạ?”

Hai con ma: “?”

Sao phản ứng của cô lại không giống phản ứng của đồng đội cô thế!

Đột nhiên có tiếng la hét vọng lại từ cuối hành lang, nghe giọng thì hình như là Im Soo Hee. Triệu Ngu ló đầu ra xem xét, phát hiện quả nhiên có hai con ma đang nhe nanh múa vuốt trước cửa phòng cô ta.

Triệu Ngu dụi nhẹ đôi mắt, lấy lại tinh thần, mỉm cười: “Hai anh có muốn vào nghỉ ngơi một chút không ạ? Em phải đi rửa mặt cái đã.”

Hai con ma: “Không được…… Chúng tôi còn phải dọa người tiếp theo.”

Triệu Ngu nghe giọng nói này, hình như hơi giống một vị MC trong 《Hi Fight》, cô cong mắt bật cười: “Là tiền bối Eun Song đấy ạ? Sớm sủa như vậy đã tới rồi, vất vả cho các thầy quá!”

Hai con ma: “…… Không vất vả không vất vả, để khách mời mới tới cảm nhận được sự nhiệt tình của đoàn là trách nhiệm cũng như đạo nghĩa không thể chối từ của chúng tôi!”

Sau đó hai con ma bỏ đi.

Thầy quay phim rớt lại, vào phòng theo Triệu Ngu, quay cảnh tiếp theo hôm nay với cô.

Một giờ sau, tất cả thành viên tập hợp ở dưới tầng 1.

Shining Five chào hỏi khán giả trước màn ảnh, rồi mỗi người tự giới thiệu bản thân. MC Eun Song phụ trách tới dọa Triệu Ngu sáng nay nói với vẻ mặt kinh ngạc: “Tiểu Ngu là người duy nhất không bị chúng ta dọa sợ trong sáng ngày hôm nay đấy!”

“Gan dạ quá đi!”

“Trong tình huống như thế mà không bị dọa sợ, quá thần kỳ, không sợ chút nào thật hả?”

Mọi người tán chuyện hi hi ha ha một lát, rồi lên xe đến địa điểm ghi hình đầu tiên.

Tập này của chương trình sẽ được phát sóng vào Tháng 1 năm sau, vừa hay đúng sau khi album đầu tay của các cô ra mắt. Cho nên việc tham gia chương trình lần này cũng có mục đích là tuyên truyền cho album, vả lại có thêm buff vượng nhóm, đến lúc đó hẳn các cô sẽ sốt hừng hực một đợt, giành được sự quen thuộc với quốc dân. Bởi vậy, biểu hiện của họ trong show lần này vô cùng quan trọng.

Để xem biểu hiện của ai có thể hút fan nhiều nhất.

Nhưng tính cách mỗi người khác biệt, nên cũng sẽ thể hiện khác nhau khi tham gia show tạp kỹ.

Lâm Chi Nam thích hợp với những trò chuẩn bị từ trước và sắp xếp từng bước hơn, cô ấy không thạo món phát huy tức thời này, nói đơn giản là thiếu muối.

Bình thường Heya lạnh lùng ngầu ngầu ít nói, đứng trước ống kính thì đỡ hơn một tí, nhưng cũng không biết chủ động làm nóng không khí.

Triệu Ngu khá rén trước mặt người ngoài, vốn cô cũng không phải kiểu người hay khoe mẽ, nên không cue cô thì cô cũng chẳng nói lời nào.

Sau khi thử nghiệm thì sáu MC đương nhiên cũng phát hiện ra những điểm này. Vì hiệu quả chương trình, tất nhiên là họ muốn tương tác với ai có thể làm nóng không khí và tạo sự thú vị hơn, vì thế chỉ còn dư lại Im Soo Hee và Kristen.

Im Soo Hee là nhóm trưởng, tính cách lại hướng ngoại, vừa nhìn đã biết là kiểu người có thể kéo hiệu quả cho chương trình bằng bất cứ giá nào.

Kristen được fan gọi công chúa điện hạ, nói chuyện dịu dàng nhỏ nhẹ, vừa trông đã biết là một thiếu nữ dễ bị trêu chọc. Bị nhóm MC đùa mấy câu cô ấy đã đỏ mặt, trông vừa moe vừa ngốc nghếch, vô cùng đáng yêu.

Cho nên trong nửa đầu của phần ghi hình, sự tương tác và cảnh quay phần lớn thuộc về hai người họ.

Lúc nghỉ ngơi tạm dừng quay, Lâm Chi Nam hơi cuống, vụng trộm nói với Triệu Ngu: “Cậu nói gì đi! Cậu tham gia vào đi chứ!”

Triệu Ngu nhún vai: “Thiếu muối thì còn làm sao được nữa, không biết đỡ lời mà nói còn ngượng thêm ý chứ?”

Lâm Chi Nam có sốt ruột cũng hết cách.

Triệu Ngu cười an ủi cô ấy: “Không sao, không phải bây giờ chưa bắt đầu làm nhiệm vụ sao? Lúc làm nhiệm vụ nghiêm túc hơn là được lên hình thôi ấy mà.”

Cũng chỉ đành vậy.

Cũng may phần nhiệm vụ qua cửa tới rất nhanh.

Các MC đã khuấy động không khí hừng hực nhìn thấy nhiệm vụ đầu tiên là héo queo.

Một hộp nhạc dương cầm màu trắng đen rất lớn xuất hiện trước mắt họ. Còn thứ đang lơ lửng ít nhất 7-8m trên hộp nhạc chính là đồ vật mà họ cần lấy được – một chiếc lục lạc.

MC đi qua sờ thử, phát hiện hộp nhạc làm bằng bọt biển. Miếng bọt biển này vừa to vừa dày, nhìn là biết là phương thức bảo vệ khi bị rớt từ trên cao xuống.

Sau khi mấy người đứng yên, hộp nhạc vang lên. Cùng với tiếng đàn ting ting tang tang, một cây cột tròn có đường kính xấp xỉ nửa mét từ từ xoay tròn trồi lên khỏi phím đàn.

Đội MC kinh nghiệm lão làng nhìn là biết ngay chương trình đang diễn trò gì.

“Không phải họ bắt chúng ta đứng lên cái cột kia cho nó xoay tròn lên giữa giời để lấy lục lạc đấy chứ?”

“Sao làm nổi?! Cây cột kia xoay tròn liên tục, đứng vững làm sao được!”

“Dù nó không xoay, đứng trên đấy đi lên cao đã đủ hãi rồi!”

“Xoay là chóng mặt đấy! Xoay liên tục như thế lên đến trên cao là ngã xuống ngay!”

Mọi người đều hoảng sợ kêu rên, Lâm Chi Nam trộm nuốt mấy ngụm nước miếng.

Tổ đạo diễn đứng một bên, tuyên bố nhiệm vụ rất vô tình: “Nhiệm vụ qua cửa lần này là —— bale trong không trung. Mặc váy bale, đứng lên cột trụ, giữ vững tư thế múa bale lên đến đỉnh gỡ được lục lạc thì coi như qua cửa.”

Đám MC đều suy sụp: “Cái gì? Còn phải giữ tư thế múa bale? Này! Các anh có thấy ai múa được bale trong đám chúng tôi không? Muốn giết chúng tôi chứ gì? Định đổi MC đúng không?”

Mọi người vừa hùng hổ mắng nhiếc, vừa thay váy bale do nhân viên công tác đưa tới.

Lâm Chi Nam đột nhiên quay đầu nhìn về phía Triệu Ngu, đôi mắt rạng rỡ vẻ mừng vui kinh ngạc, hớn hở ra hiệu bằng mắt với cô:

—— Bale đấy! Đây không phải là phân đoạn thiết kế riêng cho cậu đấy sao!

—— Cậu đùa tớ đấy à? Trình độ bale của tớ thế nào không phải cậu biết thừa ư?

—— Đệt đệt đệt mặc xác trình độ trình điếc gì đi! Vẫn còn giỏi hơn bọn tớ mà!

——…… Cứ để các tiền bối thử trước đã.

Hai người kết thúc phần giao lưu bằng mắt, nhìn về phía trước.

Vị MC đầu tiên đã mặc một chiếc váy bale màu trắng, trèo lên hộp nhạc.

Người này quá tuổi trung niên, dáng người phốp pháp, mặc váy bale trông chả ra gì, quan trọng là còn đeo cánh thiên thần tí hin đằng sau, tạo đủ các động tác chật vật, khiến người ta cười bò.

Nhưng đây là thứ mà khán giả thích xem.

Sau khi hao hết sức lực trèo lên trên trụ xoay tròn, còn chưa kịp tạo pose, MC đã bị hất văng ra vì chuyển động xoay tròn hướng lên trên của cây cột.

Thử liên tục rất nhiều lần, MC bị ngã choáng váng đầu óc, trán vã mồ hôi, nằm lên phao cứu sinh kêu rên: “Tui chịu, tui sắp nôn rồi! Không diễn được bale giữa không trung, để tui biểu diễn một màn thiên nga nôn ọe cho mọi người. Ọe!”

Triệu Ngu cười đau cả bụng.

Hai vị MC sau đấy liên tiếp lên thử, Im Soo Hee và Kristen cũng đi, nhưng đều phải chịu thất bại.

Im Soo Hee nói: “Nếu không xoay tròn có lẽ em làm được, nhưng xoay thì chóng mặt quá, đứng không vững nổi.”

Vị MC có thân phận cao nhất nói: “Hay là bỏ luôn cửa này đi, cả đội cùng chịu phạt. Đạo diễn, hình phạt của cửa này là gì?”

“Ăn cá trích đóng hộp ngâm trong nước ớt.”

MC: “Tui đột nhiên cảm thấy hay thử thêm tí đi, trong đội còn ai muốn thử không?”

Triệu Ngu nhấc tay: “Em muốn thử ạ.”

“Oa, Tiểu Ngu nhà mình rốt cuộc cũng ra tay rồi nè!”

“Nếu đã là Center, hẳn cũng giỏi lắm đây, có khi chúng ta có thể chờ mong rồi nhỉ?”

“Tiểu Ngu cố lên nhé! Tụi chị không muốn phải chịu mùi cá trích hôi rình trong miệng cả ngày đâu.”

Triệu Ngu làm dáng tay OK với đằng sau. Sau khi đi thay váy bale, cô bắt đầu trèo lên hộp nhạc.

Cô mặc váy bale đương nhiên trông rất đẹp, eo thon chân dài, nhìn mà mát mắt. Bởi vì dáng người uyển chuyển nhẹ nhàng, chẳng mấy cô đã trèo lên được hộp nhạc. Cột trụ ở trên phím đàn, sau khi cô đứng lên đấy, nó lập tức bắt đầu chuyển động.

Chuyển động xoay tròn hướng lên trên đột ngột khiến cô hơi trở tay không kịp, cô lung lay mấy cái, suýt thì rớt xuống. Các MC sợ hãi kêu la, nhưng cô tìm lại cân bằng rất mau, nhanh chóng ổn định vị trí.

Tốc độ của cột trụ dần dần nhanh hơn, nhân lúc nó còn chưa nhanh hẳn, Triệu Ngu nhanh chóng đứng vững rồi biểu diễn tư thế bale tiêu chuẩn.

MC đứng dưới nhìn, ngửa đầu cảm thán: “Đẹp mắt thật đấy.”

“Giống thiên nga hàng thật ghê.”

Độ cao tăng dần thì tốc độ xoay cũng nhanh hơn hẳn.

Triệu Ngu tựa như thiếu nữ trong hộp nhạc vĩnh viễn xoay tròn theo điệu nhạc, vẫn giữ nguyên tư thế không nhúc nhích, được cột trụ đưa tới giữa không trung.

Hồi còn nhỏ học bale với Giang Lôi, cô thường xuyên phải tập xoay tròn nên vẫn nhớ được kiến thức căn bản.

Các MC đứng dưới đều sợ ngây người.

“Trông em ấy cứ như là người được gắn trên cột ý!”

“Sao có thể không nhúc nhích mãi được nhỉ? Không chóng mặt à? Cao như thế mà không sợ sao? Qua trọng là sao lại đẹp thế nhỉ!”

“Không hổ là Center ha.”

Lâm Chi Nam gào thét điên cuồng: “Ngu Ngu xịn nhất!!!”

MC: “Coi vị thành viên Trung Quốc này của chúng ta nè, kích động quá bật cả tiếng mẹ đẻ ra luôn.”

Cột trụ lên tới nơi cao nhất chỉ trong vòng mấy chục giây, Triệu Ngu duỗi tay túm lấy chiếc lục lạc gần trong gang tấc, nhưng vì quán tính và choáng váng, vừa lấy được lục lạc cô đã bị cột trụ hất văng đi.

Những người khác đồng thời kêu lên, chiếc váy bale trắng rớt xuống khỏi không trung. Tiếng lục lạc kêu lảnh lót cùng với tiếng đàn đột nhiên im bặt trong khoảng khắc Triệu Ngu rơi xuống đất.

Tiếng vỗ tay và hoan hô nhiệt liệt nổ ra trong trường quay, Triệu Ngu ngồi dậy khỏi phao cứu sinh, vui vẻ giơ lục lạc lên: “Em lấy được rồi!”

Rốt cuộc cũng qua được nhiệm vụ có độ khó cao, mấy vị MC kích động khôn xiết, tức khắc thay đổi cái nhìn với Triệu Ngu. Lúc tới địa điểm nhiệm vụ tiếp theo, họ chủ động tăng số lần cue cô lên.

Tất nhiên Triệu Ngu sẽ dẫn dắt ống kính về phía Lâm Chi Nam và Heya, vì thế cảnh quay của ba người nhiều dần lên.

Vốn họ tưởng nhiệm vụ đầu tiên khó khăn như thế thì hẳn cái thứ hai sẽ dễ hơn. Mọi người hi hi ha ha xuống xe, khi tới địa điểm làm nhiệm vụ, đột nhiên cười không nổi.

Ba bức tường xúc tu đứng sừng sững trước mắt mọi người.

Tường xúc tu, nghĩa cũng như tên, gồm những lỗ nhỏ di dít trên tường, những xúc tu dầy đặc tủa ra từ lỗ, mặt tường dính đầy chất lỏng màu xanh lục nhớp nháp có vẻ vô cùng kinh tởm.

Ba mặt tường vừa cao vừa to được ghép với nhau, mặt trống không thì hướng về phía họ, có thể nhìn rõ cảnh tượng đám xúc tu tởm lợm mấp máy.

Mấy người lập tức nổi hết da gà da vịt lên, suy sụp hô to: “Chết vì chứng sợ lỗ mất! Đạo diễn thật ra đang cố ý hành hạ tụi tui chứ gì, tính thay MC thật đó hả?!”

Đạo diễn vẫn vô tình tuyên bố nhiệm vụ như trước: “Trong các lỗ của bốn bức tường xúc tu có giấu mười một cái vòng tay. Chỉ khi tìm đủ 11 chiếc vòng tay, mỗi người đeo 1 cái vào mới có thể khởi động chương trình tới cửa tiếp theo.”

MC: “Từ từ đã? Bốn bức tường là sao? Bây giờ không phải chỉ có 3 bức sao?”

Sau đó mọi người liền thấy phần đất ở mặt tường trống không chuyển động. Hóa ra bức tường thứ tư nằm trên mặt đất. Rõ ràng, nó sẽ đóng lại khi mọi người tiến vào, trở thành một không gian khép kín.

Heya vừa sợ lỗ vừa sợ không gian kín cảm thấy hết thở nổi.

Tổ đạo diễn nói: “Cửa này chia làm hai nhóm, MC một nhóm, Shining Five một nhóm. Mỗi nhóm cử 2 thành viên ra, ai tìm được nhiều vòng tay nhất thì có quyền ưu tiên trong cửa sau.”

Quá ghê tởm, thật sự không làm nổi!

Đám MC tôi đẩy anh anh đẩy tôi, ồn ào nhốn nháo, chẳng ai muốn đi cả. Bên Shining Five thì lại rất yên lặng, Triệu Ngu ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Trong các cậu có ai sợ không gian kín không? Không phải đùa đâu nha, đừng có đi.”

Không ngờ bốn người còn lại đều đồng thời giơ tay.

Triệu Ngu: “?”

Ba bạn kia thì cô không rõ, nên chỉ nhìn mỗi Lâm Chi Nam: “Cậu mắc chứng sợ không gian kín hồi nào? Sao tớ không biết?”

Lâm Chi Nam: “Vừa mới mắc.”

Triệu Ngu: “…………”

Cô tóm lấy tay cô ấy, ra hiệu với đạo diễn: “Chúng em chọn xong rồi ạ! Xin xuất chiến!”

Lâm Chi Nam: “Hức hức hức cậu bỏ tay tớ ra xúc tu kìa tớ chết mất tớ nổi hết gai ốc đây này!”

Phản kháng đương nhiên vô dụng, chờ lúc bên MC chọn xong đội viên, bốn người đeo trang bị đầy đủ, đi vào trong bức tường. Sau khi họ đi vào, bức tường thứ tư nhanh chóng lật lên khép lại, vì thế những người bên ngoài chỉ có thể nghe thấy tiếng la hét sợ hãi từ bên trong.

—— “Chết mất chết mất chết mất a a a cái xúc tu này sắp thò tới lỗ mũi tớ rồi Ngu Ngu cứu tớ với hu hu hu!”

—— “Im ngay! Mau tìm đi! Còn kêu nữa là nó thò vào mồm cậu đấy!”

—— “Ui ui ui á á á hức hức hức ọe!”

MC bên ngoài cười không ngừng: “Hai người họ sợ đến mức nói chuyện với nhau bằng tiếng Trung rồi kia.”

“Tổ hậu kỳ nhà mình biết tiếng Trung không? Lúc cắt nối biên tập có thể phiên dịch rồi bỏ phụ đề vào không nhỉ?”

Sau khi kết thúc cửa này, Shining Five thắng sít sao với 6 chiếc vòng tay. Mấy kẻ chui vào đều dính đám chất lỏng xanh lục nhớp nháp khắp người ngợm mặt mũi, trông gớm chết.

MC nhìn Triệu Ngu, cảm thán: “Bị vậy mà vẫn xinh quá ha, không hổ là yêu tinh nhân gian mà.”

Sau khi thay xong quần áo, mọi người tiếp tục tới địa điểm của nhiệm vụ tiếp theo.

Mỗi nhiệm vụ mà tổ chương trình thiết kế sắp đặt đều rất đáng xem, phần trò chơi càng về sau càng sáng tạo hơn, vừa liều lĩnh vừa mới mẻ. Đây cũng là nguyên nhân 《Hi Fight》 hot bao nhiêu năm không hạ nhiệt.

Chủ đề của tập này thật ra là thử thách những nỗi sợ của con người.

Sợ ma, sợ độ cao, sợ lỗ, sợ không gian kín, sợ động vật không xương. Hết cửa này đến cửa khác, mọi người kinh ngạc phát hiện, hình như Triệu Ngu không sợ gì cả.

Lúc kết thúc việc ghi hình, MC không nhịn được hỏi cô: “Xin hỏi Center nhà mình, em có sợ gì không?”

Triệu Ngu suy nghĩ: “Hình như không ạ……”

MC quyết không buông tha: “Không được! Phải nói ra một thứ! Sao lại có người không sợ gì được, như vậy không hợp logic!”

Triệu Ngu: “Nhất định phải nói sao ạ?”

MC: “Phải nói!”

Triệu Ngu: “Em sợ flop.”

Các MC: “???”

Tổ đạo diễn: “???”

[HẾT CHƯƠNG 19]

Tác giả có lời muốn nói:

Nói thêm chút ha, tại vì có giả thiết trước đây nên nửa đầu truyện này sẽ tập trung vào sự nghiệp, nửa sau mới yêu đương. Nửa đầu sẽ tập trung chủ chốt vào sự trưởng thành của nữ chính, ai thích xem yêu đương thì đợi nhiều nhiều tí hẵng đọc, không thì đổi qua truyện khác hợp gu hơn mà đọc vậy há.

Bây giờ có bắt tuyến tình cảm chạy nhanh nó cũng không nhanh nổi đâu, vì tui không thể nhảy phát qua 5 năm sau luôn được mà. Huống chi rất nhiều bạn đọc cũng thích đọc phần sự nghiệp á, nên bao dung cho nhau đi ha, biu~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.