Sau khi album đầu ra mắt, Shining Five không chỉ đứng đầu về doanh số bán mạng, mà doanh số album đĩa thật cũng dẫn trước rất xa, thêm độ hot khủng khiếp từ sau khi《Hi Fight》 phát sóng, họ thăng thẳng lên đứng đầu doanh số tiêu thụ đĩa thật.
Fan chứng minh cho idol bằng hành động thực tế: Chúng em tuyệt đối sẽ không khiến các chị bị flop!
Bỗng chốc, phố lớn ngõ nhỏ tiệm cơm quán cà phê đều bật bài hát của Shining Five.
Chủ yếu là do album 《Look At Me》 lần này quả thực được sản xuất rất hoàn mỹ, dù gì họ cũng bắt đầu chuẩn bị từ lâu, phần lời phần nhạc đều mời những tiền bối vô cùng nổi danh trong giới. Phong cách nhạc hợp thị hiếu thị trường, giai điệu bắt tai, mọi người nghe mấy lần là hát theo được, khả năng truyền bá rất rộng.
Tết năm nay Triệu Ngu ở Hàn Quốc.
Thật ra cô cũng không nghỉ ăn Tết Âm được, độ nổi tiếng càng cao, thì lịch trình càng phải bận rộn theo. Khi tham gia hoạt dộng, Triệu Ngu có thể cảm nhận rõ ràng sự chênh lệch giữa độ hot của mình bây giờ và trước đây.
Truyền thông Hàn Quốc gọi Shining Five là cú nổ đầu năm, dự đoán họ sẽ trở thành một thế hệ girl group quốc dân mới.
Ở trên mạng, bất kì chuyện gì liên quan tới Shining Five đều sẽ được bàn tán lên top, càng lúc càng nhiều khán giả biết về nhóm nhạc này. Càng tìm hiểu, thì họ càng phát hiện nhóm này cần thực lực có thực lực, muốn xinh đẹp có xinh đẹp, đến cả gameshow mà các cô tham gia cũng khá mặn mòi.
Năm cô gái mỗi người một vẻ, bác thích kiểu gì cũng có. Tác phẩm và thực lực đều show được hết, main dancer có sức hút miễn bàn, main vocal hát chẳng kém cạnh gì ca sĩ chuyên nghiệp, nhảy hố không mệt chút nào nha.
Độ nổi tiếng mà họ tích cóp suốt nửa năm gần như bùng nổ hết vào lúc này, hot đến độ khiến bản thân Triệu Ngu còn thấy hơi trở tay không kịp.
Trước đây các cô ra ngoài chỉ có hai trợ lý và một người đại diện đi theo, bây giờ công ty không chỉ phân cho mỗi người một trợ lý, mà còn có vệ sĩ đi theo hộ tống.
Hết hoạt động này đến hoạt động khác, Triệu Ngu tận mắt nhìn thấy màu hồng nhạt từng chỉ là một nhúm mỏng manh kia dần dần mở rộng, từ điểm xuyết rơi rụng hội tụ thành biển hồng vừa loá mắt cũng vừa dịu dàng.
Vì thế cánh đồng vốn chỉ có một đóa hoa yêu thầm nở rộ trong lòng cô, bây giờ cũng nở đầy hoa anh túc hồng.
Sinh nhật của Triệu Ngu vào Tháng 5, công ty tổ chức một bữa tiệc sinh nhật nhỏ cho cô, có khoảng 1000 fan tham gia. Vốn dĩ theo ý định ban đầu của công ty thì họ định tổ chức to vào, ít nhất phải 5000 người, đặt slot bằng cách xem lịch sử cày rank góp vốn.
Bị Triệu Ngu từ chối.
Cuối cùng fanclub rút ngẫu nhiên ra 1000 bạn may mắn trong số những fan only, gửi những lời chúc phúc tốt đẹp của các Ngu Mỹ Nhân tới hiện trường, đến bầu bạn với idol trong bữa tiệc sinh nhật đầu tiên sau khi debut.
Sinh nhật của Kristen và Lâm Chi Nam đều vào tháng 6, công ty tất nhiên không thể nhất bên trọng nhất bên khinh, đều tổ chức tiệc sinh nhật cho mỗi người. Tháng 7 là tới Heya, Tháng 8 là Im Soo Hee. Vì thế Shining Five tổ chức tiệc sinh nhật liên tiếp 4 tháng ròng, bị cư dân mạng trêu chọc tiệc sinh nhật là hoạt động hằng tháng của họ, còn lên tận hot search.
Thật ra tiệc sinh nhật công khai của minh tinh vẫn mang tính chất phô diễn, tiệc mừng sinh nhật thực sự thường làm kín đáo hơn.
Hồi xưa năm nào Im Soo Hee cũng mở Party vào sinh nhật. Sinh nhật năm ngoái trúng lúc lịch làm việc bận quá nên không tổ chức, năm nay tất nhiên phải tổ chức bù. Sau khi xong bữa tiệc sinh nhật vào buổi sáng, tới tối cô nàng tổ chức Party sinh nhật trong biệt thự của cô ta.
Thật ra cô nàng cũng không mời nhiều người trong giới, ngoài Shining Five ra, chỉ có hai ba nghệ sĩ khác, còn lại đều là bạn bè ngoài giới chơi cùng cô ta từ bé đến lớn.
Cô ta là thiên kim của tập đoàn tài chính, bạn bè của cô ta tất nhiên cũng là con ông cháu cha trong các tập đoàn tài chính. Lúc Triệu Ngu cầm ly rượu vang đỏ dựa cột ăn điểm tâm, Lâm Chi Nam bèn vụng trộm giới thiệu cho cô ai là ai của ai ở đây.
“Cái anh mặc âu phục màu xanh dương kia là con trai cả của hãng hàng không Passing Clouds, sinh viên giỏi tốt nghiệp đại học Seoul đấy.”
“Còn anh đeo kính kia là chủ tịch của trung tâm thương mại TD đó, tớ từng thấy anh ý trên tạp chí, ngoài đời mắt anh ta bé thật đấy.”
“Ui ui ui, cái anh kia kìa, cái anh hơi bị bô giai đang nói chuyện với cô đó đó, con trai thứ ba của chủ tịch tập đoàn Phương Hành. Tớ bảo cậu nghe nè, gã ta siêu khốn nạn, từng lộ scandal với rất nhiều nữ nghệ sĩ đấy. Song Yi Yeon cậu biết rồi chứ, chị ấy làm đại diện nhãn hiệu cho hãng đồ uống của Phương Hành. Hồi trước hai người đó từng công khai qua lại với nhau, nghe đồn Song Yi Yeon còn mang thai rồi. Ai dè công khai xong gã ta đá chị đó luôn, cũng không thừa nhận đứa con là của gã ta.”
Triệu Ngu nhét món đồ ngọt mình đã cắn một miếng vào miệng cô ấy: “Không phải tớ đã bảo cậu ít đi bà tám thôi sao!”
Lâm Chi Nam nhai điểm tâm chóp chép: “Aizz, niềm vui cuộc sống nhỏ nhoi của tớ mà cậu cũng muốn cướp đoạt.”
Hai người đang tán dóc thì thấy đối tượng tám chuyện của họ, cậu ba của tập đoàn Phương Hành, cầm một ly rượu vang đỏ cười tươi rói đi tới.
Trông vẻ ngoài anh ta mày thanh mắt tú, không giống kẻ tồi tệ trong lời đồn. Lúc đi đến trước mặt họ, anh ta khẽ gật đầu xem như chào hỏi, cụng ly của mình với ly rượu trong tay Triệu Ngu: “Chào em, anh là An Trạch Văn, lần đầu gặp mặt, anh rất thích em.”
Triệu Ngu: “…… Chào anh.”
(Side note: Em đã thử dịch tên của An Trạch Văn ra tiếng Hàn, nhưng kí tự trong tên anh này không dùng cho tên người bên Hàn nên em đoán rằng anh này thật sự là người Tàu đấy. Em xin phép để nguyên nhé ;;A;;)
An Trạch Văn uống một ngụm rượu vang đỏ, dí sát lại gần rất tự nhiên, chỉ thiếu điều viết lên mặt mấy chữ “Anh muốn cưa em”: “Lúc trên sân khấu em thật sự quá mê người, yêu tinh nhân gian quả là danh bất hư truyền.”
Triệu Ngu: “…… Quá khen.”
Lâm Chi Nam yên lặng ăn bánh kem bé ở bên cạnh, dựng tai hóng chuyện.
An Trạch Văn lại tâng bốc mấy câu, cuối cùng cười tươi roi rói lấy di động ra: “Để lại phương thức liên lạc nhé?”
Chẳng ai lại từ chối cậu ba của tập đoàn Phương Hành cả.
Đuôi lông mày của Triệu Ngu khẽ nhướng lên, cô hớp một ngụm rượu vang đỏ trong ly rồi mới mỉm cười nói: “Khen thì em nhận, cách thức liên lạc thì thôi, dù gì chúng ta cũng chẳng có lý do gì để liên hệ.”
Nói xong, cô cũng gật đầu lấy lệ, kéo Lâm Chi Nam còn đang gặm bánh kem, bỏ đi.
Lâm Chi Nam nhét cái bánh kem nhỏ vào trong miệng, quay đầu lịch sự cười với An Trạch Văn coi như tạm biệt, quay lại thì thào bảo: “Sắc mặt anh ta thối hoắc á.”
Triệu Ngu “Xí” một tiếng.
Lâm Chi Nam nhắc nhở cô: “Cậu đừng để bị gã ta mê hoặc nhé, cái loại Sở Khanh ong bướm này, chơi chán thì phủi tay chạy lấy người, không thể coi là thật được đâu. Mấy đứa con ông cháu cha này chỉ liên hôn tập đoàn thôi.”
Triệu Ngu đảo tròn mắt nhìn cô ấy, ra chiều “Tớ còn cần cậu nói à?”.
Ai dè chẳng mấy ngày sau khi party sinh nhật kết thúc, Im Soo Hee bèn tới hỏi cô, cô ta có một người bạn rất thích Triệu Ngu, muốn xin cách thức liên lạc của cô, cho người đó được không.
Triệu Ngu đang đắp mặt nạ, thuận miệng hỏi: “Ai thế?”
Im Soo Hee nói: “An Trạch Văn của tập đoàn Phương Hành.”
Triệu Ngu: “Không cho.” Cô ấn mặt nạ, quay đầu đi: “Trưởng nhóm, nhất định không được cho nhé, tớ không muốn gây phiền phức.”
Im Soo Hee nhún vai: “OK.”
Cô lại dặn dò mấy người khác: “Có ai hỏi thăm các cậu cũng đừng cho ha.”
Tuy rằng trưởng nhóm của Shining Five là Im Soo Hee, nhưng theo tính cách và tính tình của cô ta, rất nhiều lúc chuyện bên ngoài của nhóm đều do Triệu Ngu quyết định, bình thường mọi người còn rất nghe lời cô, sôi nổi gật đầu hứa hẹn.
Bên An Trạch Văn không “qua ải” được nhờ đường bạn thân thì cũng không sốt ruột liên hệ với Triệu Ngu bằng con đường khác. Nhưng Shining Five cứ có hoạt động ghi hình gì thì anh ta lại giả vờ tình cờ gặp, đến trước mặt Triệu Ngu để “nhất cự li”, mua đồ uống tặng hoa linh tinh gì đấy.
Triệu Ngu phiền thì phiền thật, nhưng dù gì người ta cũng là con ông cháu cha trong tập đoàn tài chính, đuổi anh ta đi thì chẳng hay hớm gì, nên phần lớn thời gian cô đều làm mặt lạnh.
An Trạch Văn cưa cẩm một thời gian, phát hiện cô yêu tinh nhân gian này khó đổ bỏ mẹ.
Sau đó anh ta cất cưa đi.
Lâu lắm rồi Lâm Chi Nam không thấy anh kia đâu, vụng trộm làu bàu với Triệu Ngu: “Quả nhiên trai tồi không phân biệt biên giới.”
Triệu Ngu: “Phần đổi vị trí nhảy ở part 3 cậu đã thuộc chưa?”
Lâm Chi Nam: “Hức.”
Vào cuối năm, Shining Five nhận lời mời tham gia Lễ trao giải Thời trang – Âm nhạc rất cao giá trong giới. Họ làm khách mời mở màn bữa tiệc, biểu diễn phần nhảy mở màn.
Người được tham dự Lễ hội Thời trang Âm nhạc đều là tiền bối có thực lực và nổi tiếng trong giới. Lần này Shining Five có hi vọng đoạt giải Nhóm nhạc xuất sắc nhất năm, được coi như giải thưởng danh giá nhất của các nhóm nhạc ở showbiz. Giải thưởng này mà về tay thì địa vị của Shining Five sẽ coi như được củng cố hoàn toàn.
Single mà họ mới cho ra mắt trước đấy không lâu sẽ là ca khúc trong phần biểu diễn mở màn lần này, nên họ đang tập luyện rất tích cực.
Đề cử cho giải thưởng lần này còn có hai girl group nữa, chốt hạ hoa rơi thềm nào vẫn còn khó nói, trên mạng cũng đang bàn tán sôi nổi. Nhưng mọi người đều cảm thấy cửa thắng của Shining Five vẫn rất lớn, album thứ hai được ra mắt vào mùa hè này của các cô cũng có thành tích và doanh số vượt trội so với các nhóm nhạc cùng thời, độc chiếm các bảng xếp hạng.
Trong cả năm nay mọi người nghe nhiều nhất là bài hát của Shining Five, các cô chỉ thiếu một giải thưởng lớn để chứng tỏ địa vị của mình trong lòng quốc dân.
Đêm bước lên thảm đỏ, trời đổ tuyết.
Triệu Ngu hình như đã quen với việc mặc váy trong những hoạt động ngoài trời rét mướt thế này. Năm cô gái mặc lễ phục của từng người bước lên thảm đỏ, nói cười rôm rả, vẫy tay với phóng viên và fan ở hai bên.
Bởi vì sắp mở màn, cho nên thứ tự đi thảm đỏ của các cô được đôn lên trước, đi xong là vào phòng nghỉ trong hậu trường để trang điểm tạo hình ngay.
Bên ngoài thi thoảng lại có tiếng la hét loáng thoáng, sau khi trang điểm và thay đồ diễn xong, chỉ còn mười mấy phút nữa là bữa tiệc bắt đầu. Triệu Ngu uống xong nước ấm cho ấm giọng thì đi theo nhân viên công tác tới khu chờ lên sân khấu.
Không khí ở hiện trường đã nóng hừng hực.
Một cột sáng trắng chậm rãi rọi vào giữa sân khấu, giàn giáo đưa năm cô gái lên sân khấu, bữa tiệc trao giải chính thức bắt đầu.
Hàng ghế VIP là hàng ghế của các khách mời siêu sao, còn chỗ ngồi ở phía sau trong thính phòng đều là fan cả. Khi ánh đèn sân khấu nhá lên, tiếng hô “Shining Five” vang nơi nơi.
Giọng Triệu Ngu cất lên đầu tiên, cô cố tình đè giọng xuống để mang đến cảm giác gợi cảm. Tiếng nhạc vang theo cùng, khuấy động không gian.
Phóng mắt nhìn khắp, màu hồng nhạt lấp la lấp lánh khắp nơi. Trong dịp này mà còn có nhiều Ngu Mỹ Nhân như vậy tới đây, quả là rất phô trương.
Trong khoảnh khắc Triệu Ngu quay đầu lại, đồng tử của cô đột nhiên run lên.
Cũng may phần biểu diễn đã gần kết thúc, sau nốt nhạc cuối cùng, năm thiếu nữ khom lưng rời khỏi sân khấu. Vừa mới đi xuống, Lâm Chi Nam đã hãi hùng khiếp vía nói: “Vừa nãy cậu làm sao thế? Suýt thì chậm một nhịp, may mà đuổi kịp, làm tớ sợ muốn chết.”
Triệu Ngu nhìn cô ấy bằng vẻ mặt hoảng sợ.
Lâm Chi Nam: “?”
Triệu Ngu sợ hãi nói: “Tớ bị ảo giác à? Sao hình như vừa nãy tớ thấy lightboard của Thẩm Tuyển Ý nhỉ?”
Lâm Chi Nam: “???”
Triệu Ngu thật sự hơi suy sụp: “Trong danh sách những người tham dự có anh ấy à???”
Lâm Chi Nam: “…… Chịu á, chúng mình bận tập luyện, có để ý đâu. Chắc là…… Không thể đâu nhỉ?”
Mãi đến khi mấy người được nhân viên công tác dẫn tới vị trí ngồi từ mặt bên sân khấu, Triệu Ngu liếc mắt một cái đã thấy ngay người mà cô lo lắng đề phòng.
Thẩm Tuyển Ý ngồi ở ngay hàng ghế đầu, mặc âu phục màu đen. Anh đeo một chiếc đồng hồ hạng sang trên cổ tay, mái tóc đen chải chuốt cẩn thận. Anh dựa người về sau, khuỷu tay gác lên tay vịn chống đầu. Chàng thiếu niên tươi sáng mọi khi bỗng tỏa ra khí chất cao sang hiếm thấy.
Trong năm nay các cô chỉ về nước tham gia hoạt động hai lần, hai lần này đều đến vội đi cũng vội. Cô còn chẳng có thời gian gặp mặt bố mẹ, nữa là gặp Thẩm Tuyển Ý.
Lịch trình của cô quá nhiều quá dày, tham gia không hết gameshow, thu âm ca khúc không xuể, nhảy không biết bao nhiêu bài. Có lúc bận quá cô còn nhất thời quên mất lí do lúc trước mình đứng lên sân khấu.
Không ngờ đột nhiên chẳng kịp phòng ngừa gặp lại nhau đêm nay.
Triệu Ngu cảm giác mình hoàn toàn chưa chuẩn bị sẵn sàng, lúc đi sang ngồi, đầu óc cô kêu ong ong. Chỗ ngồi của các cô ở hai hàng ghế sau Thẩm Tuyển Ý. Cô ngồi đấy, vừa hay thấy được gáy anh.
Lâm Chi Nam thấy cô như vậy, chậc chậc hai tiếng: “Cũng may cậu không thấy anh ý từ trước. Nếu mà biết trước, có khi cậu còn chẳng dám lên sân khấu ấy chứ.”