Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 52: 52: Mong Cậu Ra Tay Giúp Đỡ!




“Tại sao chứ, lẽ nào chỉ vì Trương Trần sao?”, nghe thấy đối phương có cách nhưng đột nhiên lại từ bỏ, Lý Kim Nguyên cực kỳ sốt ruột!
Những người trước đều là những người có danh tiếng trong ngành y, bọn họ quen biết với Trương Trần thì không nói làm gì, nhưng người này chỉ mở tiệm thuốc trong một con hẻm nhỏ tại sao ông ta lại không thích tiền chứ?
“Tôi có thể thêm tiền, ông xem bao nhiêu mới đủ, chỉ cần ông đưa ra con số thì chúng ta có thể thương lượng!”, Lý Kim Nguyên kích động nắm vai bác sĩ, sự nhẫn nại của ông ta dần biến mất rồi.
Trước kia ông ta cả ngày chỉ biết bận rộn công việc, chỉ có đứa con trai duy nhất này, nếu như Lý Thiên Hoa cả đời tàn phế thì những năm qua ông ta dốc sức làm việc là vì cái gì, cuối cùng lại cho không người khác vậy sao?
“Đây không phải vấn đề tiền bạc, tôi cũng thích tiền!”, bác sĩ thoát ra khỏi cánh tay của Lý Kim Nguyên, nói: “Nhưng tôi cũng là người có lương tâm!”
“Bác sĩ Trương vì Long Quốc mà chịu bao nhiêu uất ức, cuối cùng cũng đánh bại được Hàn y, chỉ vì danh tiếng của Long Quốc mà không màng đến bản thân, tiền với người này có đáng là gì chứ?”
“Tôi hiểu tâm trạng của ông, nhưng nếu như các ông có mâu thuẫn với bác sĩ Trương thì sợ rằng cả ngành y này đều không để ý đến các ông đâu, trừ khi bác sĩ Trương mở miệng nói trước nếu không thì không ai muốn gánh tai tiếng này!”
Lý Kim Nguyên ngây dại ra, ông ta biết rằng khi Trương Trần đánh bại Hàn y thì sẽ có tiếng tăm, điều ông ta không ngờ đến là sức ảnh hưởng của Trương Trần lại lớn như vậy !
“Vậy, vậy ra khỏi Hoài Bắc thì sao?”, Lý Kim Nguyên không từ bỏ run rẩy hỏi.
Bác sĩ lắc đầu nói: “Ra khỏi Hoài Bắc có lẽ chỉ có những người làm vì tiền, chỉ là...!hiện tại đã không kịp nữa rồi.

Anh ta dùng thuật ‘khóa mạch kim’ nổi tiếng, tôi cũng chỉ thấy trước đây thôi.

Nếu như trong vòng 24 giờ không chữa trị kịp thời e rằng đời này cậu ta chỉ có thể nằm một chỗ!”
Lý Kim Nguyên nhìn sang đứa con đang nằm trên giường bệnh, tim ông như vỡ nát, lẽ nào, thật sự phải đi cầu xin Trương Trần, tên đó thật sự giỏi đến vậy sao?

“Bác sĩ Trương đã không màng đến tai tiếng, vì Long Quốc mà ra mặt, chắc hẳn anh ta không phải là người hẹp hòi, các ông nếu như đắc tội với anh ta thì nhận sai xin lỗi có lẽ anh ta sẽ bỏ qua thôi!”
“Thời gian không còn nhiều nữa rồi, càng kéo dài tình hình càng tồi tệ, các ông suy nghĩ kĩ đi!”, bác sĩ nhắc nhở.
“Cảm ơn ông!”, Lý Kim Nguyên chắp tay cúi đầu, cảm ơn, sau đó cắn chặt răng, đấu tranh nội tâm 3-4 phút mới khàn giọng nói: “Quay lại, đi tìm Trương Trần!”
Hiện tại ông ta chỉ có thể cúi đầu, ông ta không thể để con trai xảy ra chuyện gì được!
......
Bên trong biệt thự, Trương Trần ngồi bên bàn trà mải mê nghiên cứu thuốc, Phương Thủy Y ngồi bên cạnh ăn bữa sáng.

Trương Quốc Hồng vị khách không mời mà đến đang lớn giọng chửi mắng, giọng nói đó thật sự đã làm mái nhà rung lên!
“Trương Trần, cái tên sao chổi, vì cậu mà việc kinh doanh của con gái tôi lại thất bại, cậu có phải là con người nữa không?”
Trương Quốc Hồng bóp chặt eo, cổ họng khô khốc liền uống thêm ngụm nước rồi tiếp tục mắng chửi!
Điểm mạnh nhất của bà ta chính là dùng mọi thủ đoạn để biến Trương Trần thành một tên thảm hại, không giá trị gì!
Trương Trần sớm đã quen với việc này rồi, đừng nói Trương Quốc Hồng gào thét, dù cho bà ta có phóng hỏa thì anh cũng đi ra khỏi biệt thự mà không hoảng loạn rồi ung dung ngồi xem.
“Mẹ đừng nói nữa, cũng không thể trách Trương Trần được, mẹ không biết được tình hình lúc đó phức tạp như nào đâu!”, Phương Thủy Y bình thản nói!
“Con gái yêu của mẹ, con vẫn còn nói giúp tên vô dụng này được, mẹ con ta sao mà khổ đến thế, con nói xem, chuyện này có thể trách mẹ sao?”, Trương Quốc Hồng khóc lóc rên rỉ, làm cho Phương Thủy Y cũng nói không nên lời!
Đột nhiên điện thoại Trương Trần rung lên, Trương Trần xem điện thoại, là tin nhắn của Triệu Chí Hào!

“Bác sĩ Trương, Lý Kim Nguyên đã đưa con trai đến tìm cậu rồi!”
Trương Trần thu điện thoại lại, làm xong thuốc mỡ, anh cũng đoán được ông ta sẽ tìm đến, mà còn là buổi sáng!
Dù sao cũng là người có máu mặt ở Giang Lăng, ông ta hạ mình đến cầu xin là điều không thể, chỉ là khi không còn hi vọng nữa mới tìm đến!
Một lát sau, quả nhiên có tiếng gõ cửa!
Trương Quốc Hồng mắng Trương Trần thêm vài câu mới đi mở cửa!
Lúc mở cửa ra, Trương Quốc Hồng sững sờ, một người đàn ông trung niên nhìn rất oai phong, theo sau là 8 người vệ sĩ, phía sau nữa là hai chiếc xe.

Khí thế này, Trương Quốc Hồng nghĩ ngoài những gia đình có gia thế thì không ai có thể có được.
“Ôi trời, không phải lại gây chuyện rồi chứ!”, Trương Quốc Hồng thấp thỏm không yên, lúc này người đó nắm chặt lấy tay bà ta.
“Ha ha, bà chính là Trương Quốc Hồng phải không, chẳng trách nào nuôi dạy được cô con gái xinh đẹp như Thủy Y!”, nắm chặt tay Trương Quốc Hồng, Lý Kim Nguyên nở ra nụ cười thân thiết chào hỏi!
“....”, Trương Quốc Hồng sững người, chuyện gì đang diễn ra đây, không phải đến gây sự chứ?
“Ha ha, tôi là Lý Kim Nguyên, con trai tôi có chút xích mích với Thủy Y và cậu Trương, tôi đến đây để tạ lỗi!”, Lý Kim Nguyên nói, trước khi đến đây ông ta đã điều tra quan hệ Phương Thủy Y và Trương Trần, vì thế ông ta cũng biết Trương Quốc Hồng!
“Đó, đó chính là nhà họ Lý đã đầu tư vốn cho con gái tôi sao?”, Trương Quốc Hồng nói!
“Có đầu tư vốn sao?”, Lý Kim Nguyên không biết con trai ông ta đã làm gì, lúc này ông ta chỉ đành gật đầu theo lời nói của Trương Quốc Hồng!

Trương Quốc Hồng vừa nghe thấy liền lấy lại tinh thần, vừa nhìn lại dáng vẻ của đối phương, lập tức nở ra nụ cười ngọt ngào, cười nói: “Ông chủ Lý, đứa con rể vô dụng của tôi đã làm phiền đến ông, các ông đừng trách con gái tôi nha, nó thực sự là người có tài kinh doanh, đáng để ông đầu tư!”
Lý Kim Nguyên mí mắt khẽ giật, nếu như trước kia ông ta cũng sẽ nói thêm vài câu, nhưng hiện tại ông ta nào dám nói Trương Trần là tên vô dụng, mạng sống con trai mình còn phụ thuộc vào cậu ta!
Ông ta miễn cưỡng cười, miệng nói nhất định sẽ đầu tư, sau đó vội vàng nói: “Không biết ....cậu Trương và Thủy Y có nhà không?”
“Có đấy, mời ông vào!”, niềm vui hiện lên trên khóe mắt Trương Quốc Hồng, bà ta nhanh chóng mời khách vào nhà, bưng trà rót nước, bên này Phương Thủy Y căng thẳng, duy chỉ có Trương Trần không thể hiện gì!
“Trương Trần, cái tên vô dụng này, còn không mau cút đi, không nhìn thấy có khách đến sao, người ta đã không tính toán chuyện cũ vẫn muốn hợp tác với Thủy Y, thế mà cậu có thái độ như này sao?”, Trương Quốc Hồng tức giận mắng mỏ Trương Trần!
Trương Trần nhướng mắt lên nhìn Lý Nguyên Kim, nói nhẹ: "Vậy sao?"
Lý Kim Nguyên thật muốn cho Trương Quốc Hồng một cái bạt tai, hiện tại sao ông ta giám chọc vào đại thần này chứ, đây không phải là chưa đánh đã khai sao?
Sau nụ cười của Trương Trần, Lý Kim Nguyên vội vàng nói: "Tôi lại thích sự tuỳ ý của chàng thanh niên này, không gò bó!"
"Hừ, cũng là do ông chủ Lý rộng lượng!", Trương Quốc Hồng hừ một tiếng, vội vàng nói: "Ông chủ Lý mời uống trà!"
“Tôi không khát…”, Lý Kim Nguyên có chút lo lắng, con trai ông ta còn đang ở bên ngoài đợi, ông ta đâu còn tâm tư nói chuyện với Trương Quốc Hồng!
“Cô Thủy Y, cậu Trương, tôi thay mặt con trai xin lỗi, xin cô cậu tha thứ!”, Lý Kim Nguyên nói!
Thế nhưng Trương Trần đến nhìn một cái cũng không buồn nhìn!
Lý Kim Nguyên cắn răng âm thầm chửi một tiếng, lúc này lại chú ý đến Phương Thủy Y, ông ta lăn lộn trên thương trường bao năm nay biết rằng phụ nữ dễ lấy lòng, lúc này cười nói: “Thủy Y, chú xin nhận lỗi, cháu hãy tha thứ cho Thiên Hoa nhé, nếu không chú sẽ quỳ xuống xin lỗi…”
Phương Thủy Y gương mặt vẫn luôn căng thẳng, Lý Thiên Hoa trong mắt cô là người không thể đùa được, nhưng lần này bố hắn lại đến đây nên cô đâu dám nói gì!
“Đừng, đừng như thế, tôi...tôi...tôi không có gì!”
Phương Thủy Y dè dặt nói, trong đầu cô lúc này là một mớ hỗn độn, cô ấy thậm chí còn không biết chuyện gì đang diễn ra!
“Vậy, cậu Trương?”, Lý Kim Nguyên căng thẳng nhìn Trương Trần!

“Được rồi, tôi tiễn ông!”, Trương Trần thu lại thuốc mỡ vừa làm xong, lên tiếng!
“Tiễn cái gì chứ, Trương Trần, cậu nghĩ cái gì thế, khách còn chưa uống nước, cậu làm vậy khác gì đuổi khách?”, Trương Quốc Hồng tức giận, theo bà ta nghĩ đây là người không đơn giản, đâu thể thất lễ như thế, không thể để Trương Trần gây rối nữa, bà ta đã có sẵn kế hoạch rồi!
“Người đàn bà này!”
Lý Kim Nguyên trong lòng thầm mắng, nhưng bên ngoài mặt vẫn cười nói: “Không sao, người tài giỏi như cậu Trương đây thật hiếm có, tôi cũng vừa hay muốn nói chuyện với cậu ấy!”
“Tài giỏi?”, hai mẹ con Trương Quốc Hồng mơ hồ, họ sống cùng Trương Trần đã ba năm rồi, họ sao lại không nhận ra Trương Trần là một người tài giỏi chứ?
Nhưng Lý Kim Nguyên đã nói thế, vì ái ngại thân phận người ta nên hai mẹ con cô cũng không phản bác gì, chỉ còn cách nhìn ra hiệu Trương Trần đừng thất lễ!
Ra đến bên ngoài, Trương Trần ném thuốc trong tay mình cho Lý Kim Nguyên, nói: “Nhớ kĩ, sau này đừng quá đề cao bản thân…”.
Lý Kim Nguyên liên tục gật đầu như một đứa trẻ đang bị quở trách, nào dám nói lại câu nào!
“Được rồi, lấy thuốc bôi cho cậu ta, trong vòng một tháng sẽ dần hồi phục!”
“Đây, thế là xong sao?”, Lý Kim Nguyên ngờ vực hỏi.
“Ừm, đến bệnh viện nối xương là xong rồi!”
Lý Kim Nguyên ngờ vực bôi thuốc lên chân con trai mình, lúc đó thuốc tan ra giống như viên đá gặp nhiệt độ cao, những vết sưng trên chân đã đỡ đi một phần, chuyện này làm Lý Kim Nguyên ngạc nhiên trợn tròn mắt!
Bây giờ ông ta biết tại sao Hàn y lại thua Trương Trần rồi!
“Cậu yên tâm, sau này nhà họ Lý sẽ không dám đắc tội với cậu, cũng không dám gây chuyện nữa!”
Lý Kim Nguyên cúi rạp đầu xuống chào, không dám nán lại, lập tức cho người lái xe đến bệnh viện làm phẫu thuật!
Trương Trần cũng vào nhà, nghĩ lại phải nghe một trận mắng chửi nữa, nhưng may mắn sao Trương Quốc Hồng có việc liền đi trước rồi!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.