“Lộ ra thân ảnh hàng trăm con tang thi nhân tạo phía sau. Thậm chí còn có loại tang thi nửa người nửa thú.”
Mộ Lê Thần cùng An Dương đi theo phía sau ma nhân, cho đến khi tới từ đường (đền thờ) của Tần gia.
Đối với loại gia tộc như Tần gia, từ đường có thể coi là truyền thừa của gia tộc, mà ma nhân lại đến chỗ này, Mộ Lê Thần loáng thoáng có suy đoán, từ đường này rất có khả năng là một trong những lối vào sở nghiên cứu.
Vì sao gọi là ‘một trong những lối vào’? Bởi vì thỏ khôn có nhiều hang, huống chi gia tộc Tần gia là loại gia tộc được truyền thừa không biết bao nhiêu năm, thời điểm thành lập sở nghiên cứu ngầm khẳng định không chỉ có một lối vào, hơn nữa ngoại trừ Tần gia gia chủ không người nào biết vị trí các lối vào.
Lý Văn Dương sau khi đưa cho Mộ Lê Thần bản đồ lộ tuyến chi tiết của sở nghiên cứu ngầm, quân đội rốt cuộc cũng có một nằm vùng trà trộn thành công vào sở nghiên cứu.
Những thứ có trên bản đồ lộ tuyến căn bản không phải nơi này, mà nằm bên ngoài căn cứ.
Từ đường này hẳn là lối vào mà người Tần gia đi đến sở nghiên cứu.
Mộ Lê Thần mang theo An Dương thi triển dị năng ẩn thân, đi phía sau ma nhân, thuận lợi lẻn vào.
Ma nhân sau khi tiến vào từ đường, trước mắt chính là một thông đạo đèn đuốc sáng trưng, gã không hành động thiếu suy nghĩ mà đứng ở cửa thông đạo, thả ra một con muỗi nhỏ.
Con muỗi kia bay đi mà không phát ra bất cứ âm thanh nào, hẳn là bị ma nhân dùng chuyên môn xử lý qua, rồi chế thành khôi lỗi.
Ma nhân chỉ để khôi lỗi muỗi tra xét con đường, chẳng qua gã cũng đã bị tâm ma khống chế, bản năng lớn hơn lý trí, gã thầm nghĩ qua tình huống gặp phải dị năng giả cùng truyền thừa giả, lại không hề nghĩ tới bị một đám thiết bị công nghệ cao cản đường.
Ở cuối thông đạo là cánh cửa được khóa kỹ bằng máy quét võng mạc, ma nhân căn bản không vào được.
Mộ Lê Thần cùng An Dương đi theo phía sau gã vẫn án binh bất động, khi bọn họ cho rằng ma nhân sẽ rời khỏi rồi từ từ nghĩ biện pháp thì gã đột nhiên điên cuồng bắt đầu công kích cánh cửa, nhìn qua cảm xúc gã tựa hồ cực kỳ kích động, còn rất vội vàng.
Ma nhân hẳn là dùng phương pháp đặc thù mới cảm ứng được sự tồn tại của Duệ Kim chi tâm, cho nên bản năng kiểm soát lý trí, bức thiết muốn có được Duệ Kim chi tâm, cho nên liều mạng.
Khi gã ma nhân vừa công kích cánh cửa, tiếng cảnh báo chói tai liền vang lên, Mộ Lê Thần cùng An Dương đi sau gã đều thay đổi sắc mặt.
Không tốt! Cái gã này thật sự làm không được việc mà còn phá hỏng chính sự!
Cơ hồ là ngay lập tức, Mộ Lê Thần liền cùng An Dương tiến vào bên trong không gian.
Thời gian đã trôi qua vài năm, An Dương dưới sự trợ giúp của Mộ Lê Thần đã am hiểu rõ ràng về không gian, bọn họ an nhiên ngồi trong đó, An Dương khống chế không gian hiện ra cảnh tượng bên ngoài, tựa như đang xem phim 3D ngoài rạp.
Ma nhân bên ngoài còn bám riết cánh cửa không tha, mà cánh cửa tuy rằng dùng kim loại đặc thù chế tạo, lại không giống thứ kim loại đời trước đã vây khốn Mộ Lê Thần, đương nhiên không thể chắc chắn bằng, cánh cửa sau một hồi công kích của ma nhân liền bị phá hủy, lộ ra thân ảnh hàng trăm con tang thi nhân tạo phía sau.
Mộ Lê Thần và An Dương xem đến một màn này không khỏi nhíu mày, bởi vì lũ tang thi này không chi có tang thi kim hệ, mà còn nhiều hệ khác, thậm chí còn có loại tang thi nửa người nửa thú, bất quá vẫn là tang thi kim hệ chiếm đa số.
Loại tang thi nửa người nửa thú, chính là nửa người trên là thú nửa người dưới là người; mà cũng có những con ngược lại, nửa người trên là người nửa người dưới là thú; cũng có những kẻ hình người nhưng lại mang theo đặc thù của dã thú, không có một chỗ hư thối như lũ tang thi thông thường.
Mà điều khiến Mộ Lê Thần và An Dương cùng nhíu mày là, lũ tang thi nửa người nửa thú đó, ngoại trừ những người mang theo đặc thù của dã thú, số còn lại giống như bắt đầu liên kết.
Tỷ như, con tang thi nửa người nửa thú kia thân trâu tay người, đem thân trâu biến dị của mình cùng tang thi khác có đầu người bắt đầu hợp lại cùng một chỗ, phi thường cương ngạnh, vặn vẹo, khiến cho người xem không khỏi run lên.
Mộ Lê Thần cùng An Dương tuy rằng cảm thấy lũ tang thi nửa người nửa thú rất ghê tởm, nhưng không thể phủ nhận là, sức chiến đấu chúng nó phi thường cường hãn, so với những tang thi nhân tạo bình thường khác mạnh hơn rất nhiều.
Ma nhân cho dù có tang thi Thôn Thiên hà trợ giúp, nhưng khi bị hơn mười con tang thi nửa người nửa thú công kích cũng thụ thương.
Tang thi động vật ưu điểm ở chỗ so với hoạt tử nhân tiến hóa tốt hơn, thực lực cũng mạnh hơn, nhưng khuyết điểm chính là dễ dàng rơi vào trạng thái cuồng bạo mất khống chế, trừ phi Mộ Lê Thần là tang thi hoàng khống chế, bằng không cho dù có là thủ lĩnh tang thi động vật cấp bậc cực cao cũng khống chế không nổi.
Lý Hoành Triết đem tang thi động vật cùng hoạt tử nhân kết hợp lại, đại khái chính là muốn khắc phục khuyết điểm của tang thi động vật, bất quá biện pháp của hắn cũng rất hữu hiệu, loại tang thi nửa người nửa thú quỷ dị này thực lực đúng là cường đại hơn tang thi nhân tạo nhiều.
Chẳng qua…… Mộ Lê Thần cong môi, gợi lên một mạt tươi cười đắc ý.
An Dương tựa vào bên người hắn, thấy hắn cười đến vui vẻ như vậy, tò mò hỏi: “Có chuyện gì khiến em cười vui vẻ thế?”
Mộ Lê Thần nghiêng mắt nhìn hắn, nói: “Tôi chỉ là nghĩ đến cảnh tượng về sau Lý Hoành Triết sẽ chết trong tay lũ quái vật do hắn tạo ra nên cảm thấy rất thú vị.”
An Dương ném ánh mắt về phía gã ma nhân cũng mang một bộ đắc ý đứng phía sau đàn tang thi cùng tang thi Thôn Thiên hà khống chế chúng nó công kích Lý Hoành Triết: “Em nói tang thi nhân tạo hắn chế tạo ra sẽ bị mất kiểm soát?”
Mộ Lê Thần vô tội mở to mắt nhìn An Dương: “Đúng vậy, tôi chưa nói cho anh biết tôi có thể khống chế đám tang thi nhân tạo này sao?”
An Dương trầm mặc trong chốc lát, bất đắc dĩ nói: “Chưa nói……”
Mộ Lê Thần cười tủm tỉm: “Ai nha, tôi quên béng mất, thật ngại ghê. Bất quá anh bây giờ cũng đã biết rồi.”
An Dương càng thêm bất đắc dĩ, thật sự là một chút thành ý giải thích cũng không có.
Trận chiến bên ngoài đã đến hồi gay cấn, ma nhân tuy rằng bị thương, nhưng không bị thương nặng, hơn nữa gã tử chiến không lùi nguyên nhân là vì Lý Hoành Triết tùy tiện cầm trên tay chiếc hộp chứa Duệ Kim chi tâm, điều này phải nói là cực kỳ kích thích gã.
Ma nhân bị tâm ma khống chế mặc dù vạn năm trước, ở thời đại tu chân cũng thuộc về đại sát khí, bởi vì chúng nó cực kỳ tà ác điên cuồng, còn yêu thích giết chóc, hơn nữa thích những bảo vật có nguồn năng lượng sung túc, gã cơ bản là dựa vào bản năng thúc giục, không có kinh hoảng hay sợ hãi nào, lại còn sót một ít lý trí, những cạm bẫy đều không lừa được.
Mà ma nhân tuy rằng chỉ là một tiểu nhân vật đạt đến kỳ Trúc Cơ, nhưng tại nơi mạt thế tu chân xuống dốc vô cùng, quả thực không khác một tên khủng bố hay sát nhân giết người hàng loạt, ngoại trừ tu sĩ cũng đạt đến kỳ Trúc Cơ ngăn cản, bằng không ai cũng đừng hòng ngăn cản gã giết chóc.
Lý Hoành Triết kêu ra một đám lại một đám tang thi nhân tạo, ma nhân cứ thế giết một đám lại một đám.
Những tang thi nhân tạo nửa người nửa thú tuy rằng cường hãn, có thể công kích tang thi Thôn Thiên hà đang bảo bộ ma nhân, khiến Thôn Thiên hà bắt đầu xuất hiện một ít thương tổn. Hơn nữa, số lượng tang thi nhân tạo nửa người nửa thú quá ít, bị ma nhân giết gần hết.
An Dương nhìn động tác ma nhân, nói: “Mới không gặp vài ngày mà thực lực gã đã nâng cao không ít nhỉ.”
An Dương cũng đã thành công lên đến Trúc Cơ, cho nên hắn đối với mức tăng trưởng của thực lực ma nhân cũng nhìn ra. Ma nhân trước đó vài ngày còn bị Lý Hoành Triết khống chế một đám tang thi kim hệ đánh cho bỏ chạy, nay đã có thể đại khai sát giới với lũ tang thi nhân tạo, khẳng định không chỉ vì nhiều thêm một tang thi Thôn Thiên hà bảo hộ, chủ yếu là nhờ vào bản thân gã đã đề cao thực lực rất nhiều.
Mộ Lê Thần thấy nhưng không thể trách, chỉ nói: “Ở cùng đám quái vật nho nhỏ ngoài kia lâu như vậy, thực lực gia tăng cũng không kì lạ.”
Ma nhân muốn tăng trưởng thực lực, nhất định cần phải hấp thu cái loại lực lượng tà ác này, tỷ như tà khí, giống như khi Mộ Lê Thần tu luyện cần đến khí huyết sát.
Mà trên người lũ quái vật kia có tà khí ma nhân cần, hơn mười vạn con quái vật, tà khí sẽ nồng đậm bao nhiêu?
Hơn nữa nhiều quái vật như vậy, chỉ sợ là chui từ hang ổ ra, mà nơi có thể sinh ra loại quái vật đó, tà khí có bao nhiêu đây?
Bất quá, cũng chỉ là suy luận của Mộ Lê Thần, vẫn không chuẩn xác. Chung quy, ở phụ cận căn cứ B thị không có nơi nào có tà khí, bằng không sớm đã bị hắn phát hiện.
Bởi vì ma nhân đứng chắn ngay đại môn, rất có tư thế môn thân giữ của, ưu thế về số lượng của đàn tang thi không quá rõ rệt, hơn nữa thực lực ma nhân đại trướng, lại có tang thi Thôn Thiên hà bảo hộ, cho nên tang thi của Lý Hoành Triết bị giết rất nhiều.
Lý Hoành Triết điều khiển tang thi đang dũng mãnh lao tới ma nhân dần dần chậm lại, này cho thấy số lượng tang thi nhân tạo không nhiều, chờ khi tang thi nhân tạo của Lý Hoành Triết bị giết xong, nói không chừng ma nhân đúng thật là có thể đả thông đường vào bên trong sở nghiên cứu.
Về phần Mộ Lê Thần vì sao cho rằng ma nhân chỉ có thể đả thông đường, mà không phải đoạt được Duệ Kim chi tâm trên tay Lý Hoành Triết?
Ha ha, không thấy Lý Hoành Triết đã bắt đầu chuẩn bị rút lui sao?
Lý Hoành Triết chỉ cần lui đến nơi khác, ở đây khắp nơi đều là cơ quan phòng thủ nghiêm mật, lộ tuyến lại phức tạp, khẳng định sẽ không có người bắt được hắn.
Mộ Lê Thần nhìn đàn tang thi đã thưa thớt cùng Lý Hoành Triết chuẩn bị rút lui, liền nói với An Dương: “Chúng ta ra ngoài đi, đừng để cho tên kia chạy mất, bằng không lần sau muốn có được Duệ Kim chi tâm còn phiền toái hơn.”
An Dương mang theo Mộ Lê Thần ra khỏi không gian.
Mộ Lê Thần cùng An Dương dùng dị năng ẩn thân tránh thoát các bãi máu thịt khắp nơi của tang thi, vụng trộm đi qua cửa, đi về phía Lý Hoành Triết.
Tang thi nhân tạo trên đường phàm là che trước mặt bọn họ đều bị Mộ Lê Thần lệnh cho tránh ra, vì không để Lý Hoành Triết sinh ra hoài nghi, Mộ Lê Thần chỉ lệnh cho bọn chúng chuyển phương hướng công kích ma nhân, không có khiến chúng nó làm ra động tác né tránh quá mức.
Lý Hoành Triết trong tay cầm thiết bị khống chế cùng một hộp gỗ đang đầy mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm chiến trường, bên người hắn không hề thiếu dị năng giả bảo hộ, nhưng không có ai phát hiện có hai người đang từ chiến trường bên kia chạy ra sau lưng bọn họ.
Mai phục thật thuận lợi, không uổng phí cho Mộ Lê Thần hao hết tâm tư đề cao cấp bậc của dị năng ẩn thân, nhưng hắn cũng không bất cẩn.
Bởi vì hắn phát hiện bên người Lý Hoành Triết không chỉ có một đám dị năng giả bảo hộ, còn có một truyền thừa giả.
Truyền thừa giả này nhìn qua rất bình thường, thuộc về kiểu người dù có ném vào trong một đám người cũng không nhận ra, nhưng tinh thần lực của Mộ Lê Thần lại phát hiện, trên mặt người nọ có cái gì đó……