Sự Đổi Thay Của Nó

Chương 13: Đã đến lúc (2)



- tôi nói rồi đấy con gái mà mặc đò như thế coi chừng thằng bồ chị đá vì ko nữ tính đó .... nè tiền đây nhớ mua mấy cái đầm nào cho đẹp mắt đó....... vừa nói bà vừa đưa cho tôi 1 xấp tiền 500000đ

- sao mẹ đưa con nhiều tiền thế ? cũng tới chục triệu lận đó...

- thua chị đó , dạo này bà chị làm ăn khấm khá , công ti thu được rất nhiều lợi nhuận, với lại tuần sau là sinh nhật chị coi như tiền tôi cho chị mừng sinh nhật đi ..... mẹ tôi nói 1 lèo

- dạ dậy thì mừng quá cho ba và con ..... dạ thôi thưa mẹ thưa dì con đi....

- nè nhớ mẹ nói đó mua mấy cái váy mà mặc nghe chưa .... mẹ tôi nói vọng ra cửa

- dạ con biết rồi ..... tôi cũng trả lời mẹ xong thì cũng đội mũ bảo hiểm rồi leo lên con ab đi đến trung tâm thương mại.

- dạ chào quý khách ạ , -- một nhân viên theo tôi đánh giá là dễ thương

tôi cũng chào lại theo phép lịch sự ..

- chào chị, kèm theo là nụ cười tươi của tôi...

.. trong đầu tôi đang nghĩ ko biết là đi đâu trước, '' hay mình đi mua đồ trước;; đang toan bước đi chợt bụng tôi nổi nhạc '' ọt..ọt..ọt''

đói quá , mà sáng giờ mình đã ăn gì đâu ta '' đi ăn trước thôi , có câu có thực mới vượt được đạo'''

Ra dấu để chị phục vụ đến , tôi kêu 1 lèo ccacs món ăn

- chị cho em 1 bún sứa đặc biệt, 1 cooca , 3 ly kem sôcola, 1 chè bưởi, 1 pizza,.........--

Tôi kêu mà chị pv ghi mỏi cả tay , nhắc mới nhớ, những lần đi ăn kem với anh Dương tôi ko dám ăn nhiều vì sợ anh ấy nghĩ mình là heo,

5phut sau chị pv đi ra và có thêm 2 người khác bưng thêm đồ ăn của tôi ra.....sau khi đặt tất cả xuống bàn chị mỉm cười với tôi:

- chúc quý khách ngon miệng ...

- dạ em cảm ơn chị,,

sau 15p tôi đã chén xong tất cả, ai cũng tròn xoe mắt khi nhoinf vào đóng chén đĩa sạch sẽ ko còn 1 chút gì trên bàn tôi..

Mọi người nhìn vậy tôi cũng ngại nên phi thẳng đến chỗ tính tiền, rồi chạy 1 lèo lên khu mua sắm....

đang định đi lại phía đồ híp hóp tôi dừng lại nhớ tới lời mẹ nói, tôi quay người đi lại khu bán đầm, giày cao gót,,,, khu bán những đồ rất bánh bèo ..... tôi thiết nghĩ nếu mình mặc đầm anh ấy chắc ngạc nhiên lắm, sẽ nghĩ tôi nữ tính ... kkkkkk nghĩ tới là vui rồi...( lúc đó tôi lại quên tôi gặp anh trong hoàn cảnh nào...haizzzzzzzzzz)

Tiến đến chiếc váy đặt trước cửa hàng , tôi như bị ma thuật của chiếc váy hút vậy đó... trời ko ngờ có 1 ngày tôi lại thích mặc váy cơ đấy....

.... chiếc váy ấy ko cầu kì mà rất đơn giản,và nó đây => váy áo rời màu đỏ váy ngắn đến đầu gối thực sự là quần giả váy thì đúng hơn áo màu đỏ sát nách, 2 cánh tay phồng màu trắng đến khuỷ tay...

váy

, tôi còn mua được mấy bộ váy nữa, nhưng vẫn ko quên mua 1 bộ tôi ưa thích là híp hop....

- khoan đã mua váy thì mình phải mua luôn cả cao gót chứ, xém nữa quên mất... cái đầu của mình rõ khổ/......

và tiếp đó tôi lựa được vài đôi cao gót theo tôi là đẹp và hợp với mấy bộ váy tôi đã mua... còn bata, sandan tôi ko cần mua nữa vì ở nhà có hàng chục đôi lần....

......

khi về nhà, tôi leo lên giường suy nghĩ, và chợt nhận ra ..

MÌNH ĐÃ THAY ĐỔI THẬT RỒI......

--- BÌNH THƯỜNG CÓ bao giờ mặc váy có bao giờ đi cao gót đâu,người ta nói khi yêu con người ta sẽ thay đổi quả ko sai,,...... khi yêu họ sẽ biến thành con người khác .... haizzzzzzzzza

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.