Sứ Giả Địa Ngục

Chương 59: Chưa thể về



Tối đó, mọi người đã đến đại sảnh của lâu đìa cùng hòa mình vào tiệc khiêu vũ. Phía bên ngoài lâu đài, Shiro đứng trầm ngâm nhìn bức màn bóng đêm này.- Ai đó đã đặt kết giới khiến cho sứ giả địa ngục không vào được.

- Là một không gian....

- Ký ức chết.

Bọn họ nhìn nhau rồi cùng nhìn vào bức màn. Xem ra Lin thực sự quay trở lại đây rồi. Cả nhóm sứ giả đến từ địa ngục này đều ngồi chờ đợi hàng tiếng đồng hồ cho tới khi ánh trăng đã sớm bị mây che lấp, họ mới thấy bức màn được hạ xuống. Cả nhóm cùng nhau lập tức di chuyển thật nhanh tới lâu đài. Khi cánh cửa mở ra họ đều bất động tại chỗ nhìn bóng dáng xinh đẹp đang đứng giữa một vũng máu lớn cùng vô số xác người nằm la liệt ở đó.

- Chào-buổi- tối-mọi người.

Angel mỉm cười ma quái nhìn nhóm người đứng ở cửa kia. Cả người cô dính khá nhiều máu, cô đã giết toàn bộ cái đám người ngu ngốc này. Bọn họ muốn giam giữ cô sao? Không dễ dàng như vậy đâu, cuối cùng thì đống ký ức chết tiệt muốn quên đi đó cũng chịu quay trở lại rồi.

- Aya.

- Yami, đã lâu không gặp.

- Mẹ.

Nicolas vui mừng chạy ngay tới bên cạnh Angel mà ôm chầm lấy cô. Cậu ta mặc kệ máu dưới chân hay xác người dưới chân dẫm đạp lên đó mà tới ngay bên cạnh Angel ôm chặt lấy cô. Khá ngạc nhiên trước hành động này của Nicolas nhưng Angel vẫn đưa tay lên ôm lấy Nicolas. Mọi người đứng trước cửa nhìn hình ảnh hai người đang ôm nhau kia không biết nói gì cả. Nicolas ôm thật chặt lấy Angel mà xúc động lên tiếng.

- Con nhớ người, con nhớ người tới phát điên rồi. Con xin lỗi vì đã thực hiện thuật sao chép đó khiến cho người phải trở lại thế giới này một lần nữa. Con xin lỗi.

- Đó chẳng phải lỗi của Nicolas.

- Vậy bây giờ cả nhà chúng ta có thể ở bên nhau. Con sẽ đưa mẹ trở về địa ngục.

Nicolas càng nói càng ôm chặt Angel hơn nữa. Vừa nghe tới chữ trở về kia là Angel liền có phản ứng khác lạ, cô nắm chặt tay lại đẩy nhẹ Nicolas đang ôm mình ra.

- Nicolas, chúng ta chưa thể trở về. Ta phải trừng phạt, phải trừng phạt đám người đã khiến cho ta ngủ trong băng lạnh lẽo đó.

Angel nở nụ cười quỷ dị càng đáng sợ hơn nữa làm mọi người rùng mình, xin lỗi, hiện tại đây là lựa chọn duy nhất mà cô có được. Nicolas nhìn chằm chằm Angel mà ngay sau đó là mỉm cười gật đầu đồng ý sẽ thuận theo mong muốn của người mẹ này. Mọi người đã không nhận ra điểm khác lạ trong cách xưng hô của Angel dành cho Nicolas.

Bọn họ đã ngay lập tức lên đường, Angel dường như luôn tránh trả lời hay nói chuyện với họ đặc biệt là đối với Yami. Những người khác chỉ nghĩ cô đang mệt nên cũng chẳng hỏi nhiều.

Băng qua biển lớn, họ nhìn thấy một màn sương mù dày đặc ở phía trước kia.

- Aya ta đang đi đâu vậy?

Yami đứng đó nhìn về phía sương mù phía trước cất tiếng hỏi mà quay sang nhìn em gái mình đứng bên cạnh kia. Angel mỉm cười nhìn về phía trước.

- Phải quay lại đó và giết chết ả đàn bà đã đẩy ta xuống dưới này.

- Aya...

Mọi người đều nhìn Angel với ánh mắt kì lạ trong khi Angel xoay người ngồi xuống cái ghế ngay trên thuyền, cô nhắm mắt lại mà nghỉ ngơi. “Xin lỗi vì chưa thể nói sự thật cho các ngươi. Có lẽ người mà các ngươi thực sự tìm kiếm là Sasha Nora. Ta cũng đang trên đường tìm về Sasha Nora cho nên tạm thời chúng ta sẽ đi chung nhưng mối thù đó ta nhất định phải bắt ả ta trả giá.”

Khi mặt trời chính thức lặn xuống, con thuyền liền đó đâm sầm vào một vật thể lạ trong làn sương mù dày đặc này. Angel liền tỉnh dậy, cô nhìn mọi người rồi lại nhìn xung quanh.

- Đến nơi rồi. Ở đây có ai tạo được ánh sáng chứ?

Angel quay lại nhìn mọi người ở đây tổng cộng là 7 người trong đó Nicolas là nam duy nhất. Nicolas nhìn Angel cười cười.

- Con tạo được ánh sáng.

Rất nhanh từ người Nicolas xuất hiện những đốm sáng ấm áp tỏa ra khắp nơi như Rin đã từng làm ở địa ngục nhưng đốm sáng của Nicolas hoàn toàn không đả thương người khác. Mọi người đi theo Angel và những đốm sáng của Nicolas mà tiến về phía trước. Yami đã để ý đây là một cái cây đại thụ lớn nằm ngay giữa đại dương bao la này. Thật không nghĩ trái đất sẽ có cái cây lớn như vậy tồn tại được, lại còn nhìn không thấy ngọn cây ở đâu nữa. Xem ra làn sương mù kia chính là che lấp cái cây này.

Bọn họ cứ đi rất lâu, rất lâu và rồi mới thấy có một cánh cửa để thoát ra. Angel ra hiệu cho họ dừng lại, cô đưa tay đẩy nhẹ cánh cửa thì đó là một hành lang nhỏ vắng lặng. Bọn họ đi ra hành lang mà nấp vào cái cột che gần đó đứng bên lan can hành lang nhìn xuống đại sảnh sáng trưng phía dưới kia nơi có rất nhiều người đang ngồi ăn tối và ngay phía đài cao trung tâm là một người con gái xinh đẹp với khí chất cao quý đang ngồi thưởng thức mỹ vị mà bên cạnh cô ta là những người khác nữa ăn mặc cũng cao quý chẳng kém.

- Nơi này là sao nữ hoàng?

Shiro không kìm được cất tiếng hỏi. Angel nhìn chằm chằm vào cô gái kia mà nghiến răng nghiến lợi.

- Đây là tộc người được mệnh danh hậu duệ của Thần sau ngày tận diệt của mấy ngàn năm trước. Đến đây rồi ta cũng đành nói sự thật cho các ngươi, người các ngươi đang tìm, vị nữ hoàng đó có lẽ là Sarah Nora.

- Vậy cô...????

Dolly chỉ chỉ vào Angel mà lắp bắp hỏi không xong. Angel đưa tay lên miệng ám chỉ nhỏ tiếng, cô nhìn họ rồi lại nhìn người con gái ngồi kia.

- Ngày diệt vong đó diễn ra cũng là lúc thế giới này bị chia cắt thay đổi, vài trăm năm sau đó một cái cây lớn xuất hiện giữa đại dương cùng một người con gái xinh đẹp được cái cây lớn này che trở mà bảo vệ. Rất nhiều người vượt biển muốn đến đây nhưng đều bị cái cây này đánh bại cho đến khi tộc người tự nhận hậu duệ của Thần tới. Bọn họ đã tiến được vào cái cây này mà xây dựng nhà ở ngay trong thân cây và trên những cành cây. Tộc người đã hiến tế rất nhiều và họ thờ phụng người con gái kỳ lạ luôn rơi vào trạng thái ngủ đó. Đến một ngày họ nhận ra hằng năm luôn có một nữ pháp sư thừa hưởng được sức mạnh và ký ức của nữ thần. Họ tôn vinh những nữ pháp sư đó là Thần và phụng sự người đó. Hàng trăm năm trước, ta cũng đã được chọn làm người thừa kế khi có thể nhận được ký ức từ nữ thần và sức mạnh tước đoạt linh hồn người khác của người. Tuy nhiên chị họ của ta cũng chính là ả đàn bà đang ngồi chỗ trên cao kia, ả ta đã hãm hại ta khi đẩy ta từ trên gần đỉnh cây nơi điện thờ của nữ thần xuống đại dương. Ta đã bị đóng băng hàng trăm năm, ngủ giấc ngủ hàng trăm năm. Ta chỉ có ước nguyện duy nhất là tiêu diệt ả ta mà thôi.

- Vậy Sarah Nora mới là mẹ?

Nicolas nhìn Angel muốn một câu trả lời chính xác. Angel gật đầu thì Nicolas đã túm lấy hai cánh tay của Angel rất mạnh khiến Angel nhíu mày. Nicolas thực sự quá mức kích động hét lên gần như sẽ làm những người dưới kia nghe thấy nếu như Shiro không nhanh ra tay.

- Mẹ đang ở chỗ nào? Ở chỗ nào hả?

- Nữ thần hiện đang ở phòng cao nhất trên gần đỉnh cây. Nơi đó có thần mộc đang canh giữ giấc ngủ cho người.

- Yami ở đây giao cho cô lo, cháu sẽ đi cùng Shiro lên đó.

Nicolas nói rồi tiến tới nắm lấy tay Shiro mà họ cùng biến mất. Dolly nhìn theo có chút lưu luyến, Shiro-san lại có thể nắm tay hoàng tử trong mộng của cô nàng. Yami nhìn xuống đại sảnh nơi họ đang dùng bữa tối kia.

Mọi thứ tại đại sảnh lớn này đang trong yên lặng thì những bông tuyết trắng từ đâu rơi xuống. Bọn họ đều kinh ngạc ngẩng mặt lên nhìn những bông tuyết rơi trong nhà này, một người con gái mặc kimono cầm quạt giấy bất chợt xuất hiện trước bàn ăn trên cao của người thừa kế làm mọi người ngạc nhiên.

- Xin lỗi vì đã xen ngang bữa ăn của các người.

- Cô là ai?

Một người đàn ông ngồi bên cạnh người thừa kế cất tiếng hỏi. Yami mỉm cười cầm cái quạt che gần như cả gương mặt chỉ để lộ ra đôi mắt đỏ của mình.

- Ta sao? Ta là chị gái của nữ thần mà các người thờ phụng. Ta chỉ không nghĩ em gái mình sẽ bị các người lợi dụng để thực hiện quyền lợi như vậy. Thừa hưởng cái gì chứ? Đó chỉ là một nữ pháp sư nhìn thấu được ký ức của em gái ta sau đó tự xưng rồi cứ vậy ăn cắp cả sức mạnh của con bé. Các ngươi cứ tự chọn đại một người rồi truyền lại sau đó cứ vậy làm một màn dối trá trước thần dân của mình.

- Cô...

Bọn họ tức nghẹn nhìn Yami trong khi những người ngồi dưới bắt đầu xôn xao. Một tên ngồi trên bàn tiệc lớn kia tức giận xông tới nhưng ngay lập tức tên đó không thể di chuyển được mà lại quay người tấn công ngược trở lại cô gái thừa kế kia làm cô ta nhảy lên mà đá văng tên đó xuống nhưng tên đó lại tiếp tục xông lên tấn công cô ta dù cho hắn đã mất ý thức.

- Dolly tên đó không thể kết liễu cô ta được đâu.

Yami vừa rứt lời Dolly đã nhảy tới đứng bên cạnh Yami mà thu lại những sợi tơ dùng để điều khiển tên kia của mình.

- Em biết rồi sensei.

- Angel phần của ngươi.

Yami vừa rứt lời Angel nhảy xuống làm mọi người ngạc nhiên đặc biệt là cô gái ngồi trên cao kia. Sự xuất hiện của Angel lúc này hoàn toàn làm cho những người ở đây kinh hãi mà chết lặng. Chẳng phải Angel đã sớm bị tiêu diệt bởi dám giả mạo là người thừa kế của Thần nữ Sasha Nora đó hay sao.

- Chị họ, chúng ta phải giải quyết mọi chuyện với nhau chứ? Chẳng phải chị họ là người đã khiến cho em không có nhà để về sao?

- Ngươi đang nói gì vậy Angel?

Cô gái đó nhìn Angel với ánh mắt sắc lạnh mà giọng nói kiêu ngạo thấy rõ. Angel mỉm cười từ từ bước về phía người chị họ của mình.

- Chị rõ hơn ai hết mà? Là chị đã khiến cho tôi bị đóng băng vĩnh cửu hàng trăm năm qua. Bọn họ sẽ thức tỉnh Thần nữ Sasha Nora ngay thôi, còn tôi và ả đàn bà xấu xa nhà chị sẽ giải quyết tất cả ngay lúc này.

Angel vừa rứt lời cô liền xông về phía cô gái kia mà tấn công ngay tức khắc. Cô gái đó chỉ bật người cũng nhẹ nhàng tránh né nhưng lông vũ của Angel đang đuổi theo cô ta mà tấn công. Đây là một khả năng kì quái khác của Angel, những chiếc lông vũ đó có làm được gì cũng chẳng mấy ai biết được, người được chiêm nghiệm cũng đã chết nên vì vậy chẳng còn ai sống sót mà nói về chiêu thức kì quái đó.

- Các ngươi đánh nhau thì mau ra ngoài kia đi, phá hỏng nơi này có vẻ hơi lãng phí.

Yami nhìn hai người đang đánh nhau kia lên tiếng mà cùng với đó một khối băng xuất hiện đẩy cả hai người con gái đang đánh nhau kia bay ra ngoài. Cánh cửa lập tức bị đóng lại, mọi người ở đây đều nhìn chăm chú Yami có phần sợ hãi. Không chỉ Dolly mà lúc này ba người Lucy, Sakura và Yui cũng mau đi xuống đại sảnh lớn này. Cuộc tập kích bất ngờ này xem ra thật dễ dàng đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.