Sư Phụ Của Ta Biến Thành Một Con Bạch Tuộc

Chương 14



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sáng sớm ba ngày sau, Chu Vẫn mang theo bạch tuộc nhỏ còn chưa tỉnh ngủ đến địa điểm xuất phát quy định ở Chiêu Kì Đường.Bầu trời bên ngoài hiện lên màu trắng bạc.Ngọn lửa chửi ầm lên: &%#¥…..

Đệ tử tạp vụ ở Chiêu Kì Đường chia làm ngũ phẩm, ngũ phẩm là thấp nhất, nhất phẩm cao nhất. Cấp bậc của nhiệm vụ càng cao thì càng khó để hoàn thành, khuyến thưởng cũng theo đó mà càng đáng mong chờ.

Thường thì, nhiệm vụ hộ tống vật tư cũng chia làm ba phẩm, vật tư cần hộ tống sẽ được mã hóa và cất giữ trong không gian pháp khí đặc chế, đệ tử phụ trách nhiệm vụ chỉ cần đi theo tuyến đường đã quy định, sau khi thông qua vài cửa khẩu tra soát, đưa hàng đến địa điểm chỉ định là được.Bị nhốt trong lồng giam là một ngọn lửa đỏ tròn tròn, mỗi khi nó có ý đồ muốn thoát ra khỏi lồng sắt qua lan can sẽ bị va vào lá chắn màu vàng.

Hàng hóa bình thường cần vận chuyển số lượng ít thì đa phần tông môn sẽ sử dụng trận pháp truyền tống, hoặc nhờ vào vài con rối cơ quan, như vậy sẽ giảm bớt việc tiêu hao nhân lực. Chỉ khi cần vận chuyển hàng hóa tương đối quan trọng, số lượng lớn, thì phải phái đệ tử hộ tống.Vị trí hai người Chu Vẫn đứng là một nhánh của Chiêu Kì Đường, lúc này người trong đại sảnh cực kì ít ỏi, thỉnh thoảng xuất hiện một hai người, ai nấy đều vội vàng, đệ tử cũng không dừng chân lại nhiều.Cố Diễn nói: “Đây là Hỏa Đồng Tử?’

Vừa đến giờ Dần, Cố Diễn đã tới đúng hẹn. Thư quản sự ở Truy Nguyên Đường đã ngoài bốn mươi tuổi, dáng vẻ hiền lành, thấy người đến thì trước lấy ra ngọc điệp[1] khắc ấn tư liệu cơ bản cho hai người, sau lại xoay người mở ngăn kéo trong Đa Bảo Các[2] ở sau lưng, lấy ra hai chiếc hộp có ấn kí của Thu Thủy Kiếm Tông, chầm chậm đặt chiếc hộp và ngọc điệp lên bàn.Chương 14: Hỏa Đồng Tử (1)Vừa đến giờ Dần, Cố Diễn đã tới đúng hẹn. Thư quản sự ở Truy Nguyên Đường đã ngoài bốn mươi tuổi, dáng vẻ hiền lành, thấy người đến thì trước lấy ra ngọc điệp[1] khắc ấn tư liệu cơ bản cho hai người, sau lại xoay người mở ngăn kéo trong Đa Bảo Các[2] ở sau lưng, lấy ra hai chiếc hộp có ấn kí của Thu Thủy Kiếm Tông, chầm chậm đặt chiếc hộp và ngọc điệp lên bàn.

[1]: Nó kiểu vầy nè mọi người.Lá chắn biến mất.



[2]: Đa Bảo Các—



“Còn chưa hết đâu, đợi một chút.” Thư trưởng lão vươn ngón tay phủi bụi bặm trên tay áo, sau đó lại gảy chiếc chuông màu đồng được cố định trên quầy.Đệ tử tạp vụ ở Chiêu Kì Đường chia làm ngũ phẩm, ngũ phẩm là thấp nhất, nhất phẩm cao nhất. Cấp bậc của nhiệm vụ càng cao thì càng khó để hoàn thành, khuyến thưởng cũng theo đó mà càng đáng mong chờ.

Mới đầu chuông lắc lư không tiếng động, sau vài nhịp mới phát ra tiếng vang cô đọng ngân dài.Mới đầu chuông lắc lư không tiếng động, sau vài nhịp mới phát ra tiếng vang cô đọng ngân dài.Ngọn lửa: “Ta * ông nội ngươi! Ta * cả nhà ngươi! Thằng ranh — ngu *! Có giỏi thì qua đây đánh tay đôi! Qua đây!”

Bầu trời bên ngoài hiện lên màu trắng bạc.

Vị trí hai người Chu Vẫn đứng là một nhánh của Chiêu Kì Đường, lúc này người trong đại sảnh cực kì ít ỏi, thỉnh thoảng xuất hiện một hai người, ai nấy đều vội vàng, đệ tử cũng không dừng chân lại nhiều.

Bên ngoài đại sảnh, có người hô to một câu “Hỏa Đồng Tử đến —”, Thư trưởng lão vì chờ đợi mà nhíu mày, lúc này mới giãn ra, ông nói với hai người: “Hàng hóa của nhiệm vụ này rất quan trọng, thỉnh hai vị cẩn thận trông chừng, không nên lơ là.”“Còn chưa hết đâu, đợi một chút.” Thư trưởng lão vươn ngón tay phủi bụi bặm trên tay áo, sau đó lại gảy chiếc chuông màu đồng được cố định trên quầy.

Một cái lồng giam nhỏ đặc chế xuất hiện trước mặt hai người.

Lồng giam được làm bằng kim loại, sáu mặt đều là hình vuông, lan can dày bằng hai ngón tay người bình thường, xích đen quấn quanh chiếc lồng, thỉnh thoảng phát ra ánh sáng màu vàng, xuất hiện cùng lúc với ánh sáng màu vàng còn có lá chắn màu vàng nhạt ở giữa lan can.Chu Vẫn không nghe nổi nữa, thuận tay làm thuật tĩnh âm, thế giới lập tức trở nên thanh tịnh.

Bị nhốt trong lồng giam là một ngọn lửa đỏ tròn tròn, mỗi khi nó có ý đồ muốn thoát ra khỏi lồng sắt qua lan can sẽ bị va vào lá chắn màu vàng.Tác giả: Vi Vũ Hạnh Hoa Quân/ Editor: Eby

Ngọn lửa chửi ầm lên: &%#¥…..Chương 14: Hỏa Đồng Tử (1)Từ ngữ cần lược bỏ rất nhiều, Chu Vẫn làm bộ chỉ nghe thấy qua đó đánh tay đôi với nó.

Lá chắn biến mất.

Ngọn lửa: “Ta * ông nội ngươi! Ta * cả nhà ngươi! Thằng ranh — ngu *! Có giỏi thì qua đây đánh tay đôi! Qua đây!”Thư trưởng lão còn chưa kịp đáp lại thì Hỏa Đồng Tử bị nhốt trong lồng đã gào thét chửi bới: “Xí! Ông là ông nội của ngươi!”

Từ ngữ cần lược bỏ rất nhiều, Chu Vẫn làm bộ chỉ nghe thấy qua đó đánh tay đôi với nó.

Cố Diễn nói: “Đây là Hỏa Đồng Tử?’

Thư trưởng lão còn chưa kịp đáp lại thì Hỏa Đồng Tử bị nhốt trong lồng đã gào thét chửi bới: “Xí! Ông là ông nội của ngươi!”Một cái lồng giam nhỏ đặc chế xuất hiện trước mặt hai người.

Chu Vẫn không nghe nổi nữa, thuận tay làm thuật tĩnh âm, thế giới lập tức trở nên thanh tịnh.

Bạch tuộc nhỏ đang ngủ trong Trữ Vật giới nghe thấy động tĩnh bên ngoài, hất cát đang vùi trên thân, vỏ sò đội trên đầu lại bị rớt xuống.

Xúc tua dài mảnh từ trong sâu trong cát sờ sờ vách tường, quấn lấy vỏ sò rồi kéo đội lên đầu, qua chốc lát lại tiếp tục ngủ.

Chu Vẫn ho nhẹ một cái, thu hút ánh mắt đang tìm kiếm của Cố Diễn.

Chu Vẫn: Hắn nhất định phải luyện một thân thể mới cho sư tôn.

Chu Vẫn: Còn như vậy nữa thì sớm muộn gì hắn cũng vì mất máu quá nhiều mà chết!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.