"Người nhà họ Lý?”
Con ngươi của sư thái Diệt Tình xoay chuyển, bà đột nhiên nhíu mày: "Cậu chính là Lý Trạch Vũ?"
"Chậc, danh tiếng của ông đây cao vậy sao, có thể truyền đến tai phái Nga Mi"
Lý Trạch Vũ cười thừa nhận.
Sư thái Diệt Tình cười lạnh, bà nói: "Tôi đã nói có ai dám đến phái Nga Mi chúng tôi giương oai, thì ra là Lý thiếu giết chết Khương Mộ Bạch!"
Ngay sau đó bà lại chuyển đề tài: "Thế nhưng phái Nga Mi chúng tôi không thù không oán gì với nhà họ Lý các cậu, cậu như vậy là có ý gì?"
"Đừng nhiều lời, chúng ta thử mấy chiêu rồi nói sau."
Lý Trạch Vũ vén ống tay áo lên.
Tôn nghiêm chỉ trên lưỡi kiếm, chân lý chỉ nằm trong phạm vi nòng đại bác!
Hắn không thích người khác tỏ ra cao thượng trước mặt mình, vậy nên hắn quyết định dạy dỗ lão sư cô cao ngạo đó rồi nói sau.
Cái gì?
Sư thái Diệt Tình ngẩn người, bà hoàn toàn không ngờ đối phương không nói một lời, lại chọn động thủ!
Khi bà muốn hỏi tại saơ, Lý Trạch Vũ đã chạy vọt đến đây.
Tốc độ rất nhanh!
Sư thái Diệt Tình hoảng sợ, nhưng phản ứng cũng coi như nhanh nhẹn, bà vung ống tay áo, lấy ra một thanh kiếm đâm về phía Lý Trạch Vũ.
"Keng!"
Kiếm của Lý Trạch Vũ cũng vung đến.
Bàn tay của hai người chạm vào nhau, sư thái Diệt Tình chỉ cảm thấy kiếm của mình như chém vào tấm sắt, bà đau đến mức hít một hơi.
"Bốp!"
Hai người lập tức ra quyền với đối phương.
Lúc này sư thái Diệt Tình lùi về phía sau khoảng bảy bước, mà Lý Trạch Vũ vẫn không nhúc nhích tí nào.
Ai mạnh ai yếu đã rõ ràng!
Một đám đệ tử phái Nga Mi đều nhìn trân trân, ra vẻ không thể tin được sư phụ của mình lại không chiếm được lời trong tay Lý Trạch Vũ.
Trong đó người chấn động nhất là Tuệ Đàn.
Bởi vì trong một đám đệ tử phái Nga Mi, chỉ có cô ta biết
không lâu trước đó sư phụ mình đã đột phá đến cảnh giới Võ thánh!
Tại sao người này còn mạnh hơn sư phụ?
Hắn chỉ là một thằng nhóc!
"Cậu nhóc khá lắm, bên ngoài đều đồn đại cậu là người có thiên phú võ đạo trăm ngàn năm có một, lúc đó bần ni còn không tin, bây giờ xem ra là ánh mắt bần ni thiển cận!"
Mặc dù sư thái Diệt Tình chấn động, nhưng bà cũng không nao núng.
Bà vừa nói chuyện vừa rút ra Trường Thiên Kiếm bảo vật trấn môn của phái Nga Mi, lập tức chỉ vào Lý Trạch Vũ: "Nếu bây giờ cậu nguyện ý xuống núi, bần ni có thể sẽ bỏ qua chuyện cũ, nhưng nếu cậu cố chấp, đừng trách bần ni không nể mặt người dưới kiếm!"
"Sư phụ, sư muội Tiên Nhi bị hắn bắt đi!"
Tuệ Đàn nhắc nhở một câu.
"Cái gì?"